
i làm cho việc ngoài ý muốn này tiếp tục tiến triển
Có lẽ có người nói hắn là ngu xuẩn, không biết nắm
chắc cơ hôi, nhân cơ hội này nắm bắt được nữ nhân này
Không, người nói hắn ngu xuẩn mới chính là người ngu
xuẩn, loại con gái như thế này đã nằm trong bàn tay hắn, không cho cô đến gần
hắn, cũng không cho cô mất đi, trên đời này có loại yêu mà không chiếm được đó
mới là thứ luyến tiếc tha thiết muốn có nhất.
Trần Hạo tự mình hiểu được, hắn biết Lâu Nghiêu Nghiêu
thích hắn, chính là thích dáng vẻ bề ngoài như giấc mơ của các cô gái của hắn,
cho nên hắn chưa bao giờ đến tới gần cô, khoảng cách xa mới sinh ra ảo giác tốt
đẹp, đến được với nhau có đôi khi cũng mất hết ý nghĩa
Huống hồ, trọng yếu nhất nếu muốn nắm bắt cô gái này
chỉ có cách nửa gần nửa xa như thế mới có thể làm cho một người khác không cách
nào hoàn toàn buông tay.
Không thể không nói chỉ có người đàn ông mới hiểu được
người đàn ông, Trần Hạo đem tâm lý của Tần Chí cân nhắc kỹ lưỡng, nếu như hắn
thật sự xuống tay với Lâu Nghiêu Nghiêu, như vậy Tần Chí một là tuyệt vọng
buông tha hoặc là đập nồi dìm thuyền, nếu thế thì quá mức tiện nghi cho Tần Chí
rồi, mà hậu quả lại là lưỡng bại câu thương
Cho nên vẫn là để Lâu Nghiêu Nghiêu theo đuổi, làm cho
Tần Chí có một loại thông khổ không thể hoàn toàn buông tay, mới là lựa chọn
tốt nhất
Huống hồ, Tần Chí là người sống tình cảm, hắn sẽ không
bao giờ buông tay
Đáng tiếc, Tần Chí quá để ý Lâu Nghiêu Nghiêu, cho dù
biết rõ mục đích của Trần Hạo nhưng lại không muốn làm tổn thương đến Lâu
Nghiêu Nghiêu, chỉ có thể giữ lại trong lòng, hơn nữa Lâu Nghiêu Nghiêu có tính
tình quyết liệt như vậy, làm gì có cơ hội cho Tần Chí ở giữa châm ngòi ly gián?
Thật thú vị nha
Tần Chí, mi cái gì cũng hơn ta, chỉ duy nhất thua ta
là tình yêu của cô gái này
Trần gia là một thương nhân nước ngoài, tại thị trấn
có tài nguyên thiên nhiên phong phú này, thương nhân bản địa đều cũng không ưa
Trần gia, vốn là muốn khai phá muốn phát triển cũng là người một nhà, không thể
nào có người lạ đến gần, Trần Hạo cảm thấy căn bản này chính là lời lẽ sai trái
của một nhóm người không có mắt, không nắm bắt được cơ hội kinh doanh, ngược
lại có thành kiến với người khác? Đây là đạo lý gì đây!
Mới trước đây Trần Hạo vẫn không hiểu rõ, rõ ràng hắn
đối với tất cả mọi người đều tốt như vậy, nhưng kết quả hắn vẫn bị cô lập, sau
đó khi hiểu rõ được nguyên nhân, trong lòng đối với địa phương này vô cùng chán
ghét
Từ nhỏ đến lớn, Trần Hạo đã bị đám người kia cùng so
sánh với Tần Chí, lấy người khác mà so với mình Trần Hảo làm sao có thể phục
được, ở cùng với những người đó,Trần Hạo đối với đám người của Tần Chí đương
nhiên mang theo cừu hận
Trong đó, hắn chán ghét nhất chính là cái người không
coi ai ra gì, luôn tự cho mình là đúng Tần Chí
Nay, có cơ hội làm cho Tần Chí thống khổ, Trần Hạo làm
sao có thể buông tha
Tất cả đúng như mọi dự đoán, Lâu Nghiêu Nghiêu bị nhốt
trong bàn tay của hắn,
Nhưng mà, đột nhiên Lâu Nghiêu Nghiêu tự dưng lại thay
đổi, làm cho hắn trở tay không kịp, bất quá ngày này hắn đã sớm tiên liệu, cũng
đưa ra đối sách tốt, chung quy là cô gái này không thể thoát khỏi bàn tay của
hắn
Hắn không hề đi dây dưa, mà hắn lập một kế hoạch khác
Hắn tin tưởng, hắn đối với cô gái này có chút hiểu
biết, chẳng qua Lâu Nghiêu Nghiêu đang giờ trò đỏng đảnh của tiểu thư ra thôi,
mục đích chính là muốn xem tâm ý của hắn
Hắn ở trong ánh pháo hoa nở rộ, quỳ xuống trên mặt đất
phủ kín hoa hồng, nhìn cô đưa ra một lời thỉnh cầu: “ Nghiêu
Nghiêu cho phép anh cả đời được ở cạnh bên em”
Hắn lộ ra một nụ cười tự tin, hắn cũng biết được đáp
án
——————————————————————————————————————————
Lâu Nghiêu Nghiêu chậm rãi đi bên cạnh Tần Chí, tiêu
sái đi trên con đường quê xinh đẹp.
Tháng bảy, công ty Phương gia tổ chức một cuộc thi
thiết kế trang phục lớn,tiền thưởng vô cùng lớn nên có vô số người tham gia,
làm trợ lý cho trưởng phòng thiết kế nên Lâu Nghiêu Nghiêu đương nhiên bị trưng
dựng làm chân sai vặt
Suốt nửa tháng bận rộn tay chân, xem bản thiết kế đến
mức tưởng như muốn phun hết ra, những chỗ mập mạp tròn tròn mà vốn dĩ vất vả
lắm Tần Chí mới nuôi cô được như thế nay nhanh chóng co rút lại, thịt ở cằm lại
biến thành thon gọn làm cho Tần Chí đau lòng
Sauk hi hết bận rộn, hậu tri hậu giác Lâu Nghiêu Nghiêu
mới ý thức được, hình như mình đã vắng vẻ Tần Chí, trong lòng có một chút áy
náy, cố ý xin nghỉ phép ít ngày, cùng Tần Chí tận hưởng thế giới của hai người
tại một thôn nhỏ ở ngoại thành
Đã bị vắng vẻ lâu ngày Tần Chí đương nhiên rất vui vẻ,
đáng tiếc tin tức này bị Nguyễn Tư Nam biết được, dám phá hỏng thế giới của hai
người thành thế giới nhiều người, khiến cho Tần Chí quá mức tức giận
Hôm nay, sau khi ăn cơm chiều xong, vẫn bình thường
giống như mọi khi, vài người đi bộ dọc theo con sông nhỏ để tiêu hóa.
Đám người Nguyễn Tư Nam thật ra không quá tuyệt tình,
chỉ đi cách xa ở phía sau cấp cho vợ chồng son hai người có không gian riêng
Vài năm gầm đây, thị trấn này phát t