
giày lấy gói
thuốc, tìm thuốc hạ sốt.
An Hòa nằm trên ghế sofa, lẳng lặng nhìn Hạ
Viêm đi vào nhà bếp lấy nước cho cô, đường cong bên mặt anh rất nhu
hòa, ngoại hình tuấn mĩ, lúc ở cùng cô anh luôn cố gắng thu hồi hơi
thở âm u của mình lại, có đôi khi cô nghĩ trên thế giới này tại sao
lại có một người đàn ông tốt như vậy. Anh như thế, rốt cuộc mình nên
yêu hay không yêu đây?
Cô có một người bạn trai thanh mai trúc mã, đối
xử với cô vô cùng tốt, thật ra ngoại hình cũng không thua kém gì Hạ
Viêm, điểm khác biệt chính là Hạ Viêm cực kì bí ẩn, lạnh lùng tàn
nhẫn làm cho anh càng tao nhã vô song, nhưng Trình Liệt lại là một
thiếu niên giống như một bông hoa hướng dương, tính tình lạc quan bồng
bột, ngọc thụ lâm phong.
Đột nhiên cô nhớ tới lời Thiệu Tử Bác đã nói
trong hoa viên của bệnh viện, “Anh ấy luôn là người lạnh lùng như vậy,
từ sau khi ba mẹ qua đời, tình cảm đối với anh ấy mà nói là một
việc khó khăn biết bao.”
“Hạ Viêm có một đứa em trai, tên là Hạ Sí, từ
sau khi ba mẹ qua đời Hạ Viêm đưa Hạ Sí đến một trường học nội trú
ở nước ngoài, thay đổi tên tuổi danh phận cho cậu ấy, trong 12 năm, anh
ấy chỉ đến thăm Hạ Sí một lần. Có lần Hạ Sí bị tai nạn xe cộ,
mất máu quá nhiều nhưng nhóm máu của bọn họ lại rất đặc biệt, lúc
ấy Hạ Viêm đã bỏ hết mọi việc bay đến đấy, truyền cho Hạ Sí 600cc
máu. Khi đó Hạ Sí mới biết được cậu ấy có được bao nhiêu tình yêu
của anh trai mình…”
“Hạ Viêm không biểu đạt tình cảm của mình nhưng
anh ấy biết hành động. Anh ấy rất yêu con của hai người…Thậm chí còn
đau đớn hơn cả cô, anh ấy chọn một nơi có phong cảnh đẹp nhất trên
đảo cho đứa bé, an táng nó, trong hũ tro cốt anh ấy đã viết cho đứa
bé một bức thư, tôi không biết nội dung là gì nhưng anh ấy đã viết
suốt cả một đêm…”
“Cô có thể không tha thứ cho anh ấy, khiến cho
anh ấy sống không bằng chết, nhưng các người sống trong cuộc sống
hoàn mĩ vĩnh viễn cũng không hiểu cuộc sống của những người trong
bóng tối như chúng tôi, thật ra cũng rất muốn hướng tới ánh sáng…”
Cô nhớ rõ mình đã từng hỏi Thiệu Tử Bác, nếu
đã không thích cuộc sống như vậy thì vì sao còn muốn tiếp tục.
Thiệu Tử Bác cười khẽ, “Đã bước vào thì sẽ
không dễ dàng rời bỏ như vậy, muốn thoát ly, nhất định phải giác
ngộ được cái chết!”(sẵn sàng đón nhận cái chết bất cứ lúc nào)
Cô không hiểu nhưng đột nhiên lại có thể lí
giải được tâm tình của bọn họ. Nhưng một khi đã hiểu được Hạ Viêm cô
lại thấy bi thương như vậy, lúc trước cô còn đổ hết tất cả lên người
Hạ Viêm, định dùng cả cuộc đời này nguyền rủa anh để chống đỡ cho
cuộc sống của mình, nhưng tất cả cái cớ ấy đều không tồn tại.
Cho nên ngày hôm đó có đã sụp đổ. Chạy đến bờ
biển dìm cả người mình trong nước, ý muốn dùng nước biển lạnh như
băng đóng băng nỗi đau của mình…
Đôi chân ngọc trắng nõn tinh tế đặt trên tấm
thảm trắng, không một tiếng động, An Hòa nhẹ nhàng đi đên sau lưng Hạ
Viêm, vươn tay ôm lấy eo của anh, khuôn mặt nhỏ nhán áp vào lưng anh.
Hạ Viêm cũng không giật mình vì cô đột nhiên xuất hiện, sớm đã biết
cô đi đến phía sau anh, hơi nghiêng đầu qua, chờ đợi.
“…Hạ Viêm…chúng ta hẹn hò đi…” Dù cho không thể
ở bên nhau nhưng cuối cùng em cũng không muốn để lại cho anh nỗi bi
thương, em không biết như vậy có phải là tình yêu hay không, em thật sự
đau lòng cho anh, để lại một chút kí ức tốt đẹp cho anh, muốn cho anh
biết em cũng đã từng rất quan tâm đến anh…
Thân thể Hạ VIêm rõ ràng đang cứng đờ.
Giải thích một chút về tên của 2 anh em nam 9
nhá: Viêm có nghĩa là “nóng”, còn Sí là “rực cháy”, hai anh em nhà
này động vào là bỏng tay đấy @@
Trạm thứ nhất của bọn họ là đi bái mộ của
một người phụ nữ.
Trong lăng Taj Mahal thuộc thành phố Agra Ấn Độ.
An Hòa đứng bên ngoài lăng cười cười, ánh mắt
rạng rỡ, Hạ Viêm nhìn say mê, nhịn không được hỏi: “Cười cái gì?”
“Anh đã từng nghe câu chuyện về lăng mộ này
chưa?”
Hạ Viêm lắc đầu.
Anh thật sự không biết. Bạn hỏi anh ấy máy bay
chiến đấu tiên tiến nhất, loại súng ống vũ trí lợi hại nhất anh
đều am hiểu, mấy loại chuyện tình yêu này anh không quan tâm, cũng
không muốn biết.
Nhưng giờ phút này anh lại xúc động hỏi: “Là
gì?”
“Bà ấy tên là Jiao Ji Manba, và vương hậu cảu
quốc vương Shah Khan, lúc sinh cho vua Shah Khan đứa bé thứ 14 thì qua
đời, vua Shah Khan cực kì đau lòng nên đã dùng rất nhiều của cải nhân
lực cùng tình cảm chân thành trong lòng