Chỉ Được Yêu Mình Anh

Chỉ Được Yêu Mình Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323394

Bình chọn: 8.5.00/10/339 lượt.

u tuổi nữa không?”

Thượng Linh… ngỡ ngàng.

Phong Duy Nặc cười nói tiếp với ánh nhìn đen tối từ đôi mắt nâu đậm hút

hồn: “Em quên rồi sao? Buổi tối lần sinh nhật thứ mười sáu, những lời em nói sau khi cưỡng hôn anh dưới gốc ngân hạnh trong vườn hoa?”

Thượng Linh té xỉu… Mễ Mễ: “Cậu cưỡng hôn anh ấy?”

Thượng Linh: “…”

Mễ Mễ: “Đúng là cậu cưỡng hôn anh ấy!”

Thượng Linh vô cùng ngỡ ngàng đến độ hôn mê bất tỉnh.

Đương nhiên, lúc ăn cơm cô không hôn mê thật, chỉ có điều vẻ lạnh lùng

trong đôi đồng tử đen láy của người ngồi bên khiến cô chỉ muốn ngất xỉu

ngay lập tức. Thượng Linh cố gắng nhớ lại sự việc một lần nữa.

“Hôm đó có phải là em uống rượu say không?”

“Hả, say rượu hành hung? Vậy là đi luôn nụ hôn đầu đời của anh.” Những

ngón tay dài tuyệt đẹp của Phong Duy Nặc khẽ chống dưới cằm, hờn dỗi

nhìn Thượng Linh.

“Nhưng sao em lại nhớ người chủ động là anh nhỉ?”

“Không phải, là em!”

“Là anh chứ…”

“Dù là ai chủ động đi nữa, sự thực là chúng ta đã từng hôn nhau, hơn nữa lúc sau người bị đẩy vào thân cây… là anh!”

Mễ Mễ đang tập trung cao độ, ngắt lời Thượng Linh: “Cậu ghớm thật đấy!

Mới có mười sáu tuổi mà đã ghê thế rồi!... Ờ, mình không nói nữa, cậu

tiếp tục đi!”

Tiếp tục? Còn cái gì nữa mà tiếp tục chứ! Thượng Linh không còn nhớ rõ

thực hư thế nào. Lúc đó cô vẫn còn nhỏ, lại uống rượu, cả người lâng

lâng, điều duy nhất còn nhớ là hơi thở từ đôi môi anh có vị kẹo ngọt,

với lại hình như lúc đó cô bị anh ôm rất chặt…

Dù thế nào đi nữa kể từ giây phút đó, nụ hôn đầu đời của cô đã không còn nữa.

Nhìn nụ cười cáo già của Phong Duy Nặc, Thượng Linh cũng thừa biết anh

đang nói quá lên. Nhưng sau nụ hôn đó, cô đã nói gì với anh, hay là

không nói gì cả?

“Nói gì vậy, tôi cũng muốn nghe!” Giọng nói trầm thấp lạnh lùng hơn cả băng giá của Diệp Thố vang lên bên tai cô.

Chẳng có người đàn ông nào lại thực sự thích nghe tình sử trước đây của

đàn bà cả. Điều này không liên quan đến việc có yêu hay không mà là vấn

đề về mặt tâm lý.

Cô không dám nhìn gương mặt của “mỹ nhân”, tuy không muốn thừa nhận,

nhưng sau sự việc xảy ra tại thành phố S, cô cũng có phần kiêng nể anh

hơn.

Thực ra Thượng Linh rất muốn nói với anh, nếu không thực sự muốn nghe

thì đừng hỏi nữa, nhưng Phong Duy Nặc đã trả lời nhanh hơn.

“Em nói là em rất thích anh! Sau này sẽ lấy anh, còn bắt anh mười năm

sau nhất định phải lấy em!” Anh nở nụ cười rạng rỡ với hàm răng trắng

đều tăm tắp. Gương mặt anh dịu dàng mê hoặc như vầng trăng non đầu

tháng.

Rắc rắc! Thượng Linh quay đầu lại, thấy đôi đũa trong tay Diệp Thố đã bị bẻ gãy.

“Ha ha, tôi vô ý quá! Quên mất hiện nay Tiểu Linh đang là “người tình

của Tổng giám đốc Diệp”, tự nhiên lại đi thổ lộ vào lúc này phải chăng

đã làm anh phiền lòng?”

“Những chuyện trước đây không quấy nhiễu được tôi đâu!” Người đàn ông

tóc đen đưa tay ra ôm chặt Thượng Linh, những ngón tay mảnh khảnh như vô tình lướt qua cổ áo không tay của cô, để lộ một dấu hằn đỏ mờ ám.

Thượng Linh ngẩn người. Sau khi cố gắng thử đứng dậy nhiều lần nhưng đều thất bại, không còn cách nào khác, cô đành giơ tay báo cáo: “Em cần đi

nhà vệ sinh…”

Cửa phòng Vip đóng lại sau lưng Thượng Linh. Sau khi cô rời đi, không

khí trong phòng vô cùng căng thẳng. Nhưng đó là chuyện cô không cần phải quan tâm nữa. Thượng Linh không vào nhà vệ sinh mà nhân cơ hội đó lén

chuồn mất.

Cuối cùng Mễ Mễ tổng kết một câu: “Cả hai người đàn ông đó đều mạnh mẽ

như vậy, chưa cần tính đến chuyện có thật lòng hay không, chỉ cần Thượng Linh chính thức lựa chọn ai, chắc chắn đều bị “làm thịt” ngay, không có cơ hội chống cự trèo tường ra đi!”

Nên kết luận là…

“Mau mau rửa sạch đi, rồi tham gia buổi gặp mặt tám đôi với mình!”

***

Một ngày tháng Chín, thời tiết vẫn nóng nực như thường. Trong công viên

bên hồ ở vùng ngoại ô, chiếc ô cỡ lớn cũng không che nổi cái nóng đang

chiếu thẳng xuống đầu mọi người, trong khi lò nướng trước mặt đang phả

ra hơi nóng kinh người.

Các cuộc gặp mặt hẹn hò của “Hữu duyên thiên lý” đúng là càng ngày càng

sáng tạo. Tiệc nướng ngoài trời giữa ngày hè nóng bức, chưa cần nói đến

việc mặt mày lem luốc, mất bao thời gian công sức trang điểm đến đây

cũng bị mồ hôi quét sạch.

Lại còn thêm anh chàng bảnh bao, tích cực ngồi nướng thịt, quang quác

luôn miệng bên cạnh Thượng Linh. Khiến cô lúc này thực sự chỉ muốn đánh

người.

Cũng thật đen đủi, vì lần này địa điểm hẹn hò cho tám cặp rất xa nên Mễ

Mễ bảo Thượng Linh lái chiếc Porche của Diệp “mỹ nhân” đến điểm hẹn.

Sau bữa cơm hôm trước, tính khí của Diệp Thố cứ nắng mưa bất thường. Cô

ngồi trong phòng khách đọc tạp chí, anh thường sẽ ngồi bên cạnh không

lên tiếng chăm chú nhìn rất lâu, sau đó lạnh lùng gọi cô lại gần, cô

đành phải từ từ lết đến chỗ cửa sổ nơi anh ngồi.

Lúc đầu cô không hề đề phòng, vừa đến gần đã bị anh kéo vào lòng hôn. Nụ hôn của anh lúc chỉ thoáng qua khi lại rất sâu, có lúc còn cắn nhẹ lưỡi cô như đang trừng phạt, hơi nóng từ đôi môi anh luôn khiến cô choáng

váng, sợ hãi không dám vùng vẫy, bởi nếu vùng vẫy hậu quả sẽ còn k


Teya Salat