Chỉ Được Yêu Mình Anh

Chỉ Được Yêu Mình Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323441

Bình chọn: 7.00/10/344 lượt.

inh

khủng hơn.

Sau vài lần như vậy, anh đột nhiên dần dần dịu dàng, lại ôm cô vào lòng, dựa thẳng vào cửa sổ nhắm mắt ngủ yên, chỉ khổ thân cô cứ đứng ngồi

không yên đề phòng chẳng may ai đấy lại đột nhiên mặt người dạ thú, ép

chặt cô xuống thì hỏng.

Vì vậy nếu Diệp Thố ở thành phố S, cô chắc chắn không dám liều lĩnh lái

xe đến buổi hẹn hò tám đôi. Nhưng lần này cô gặp may, anh phải đi công

tác đúng vào cuối tuần cô đi hẹn hò, đương nhiên cô sẽ không bỏ qua cơ

hội trời cho như vậy, ngay lập tức lái chiếc Porche sành điệu đến đón Mễ Mễ đi cùng.

Hậu quả là anh chàng bảnh bao này thấy cô lúc ở bãi đỗ xe, tưởng Thượng

Linh là thiên kim tiểu thư giàu có, áp dụng ngay chiến thuật bám riết từ lúc bắt đầu buổi hẹn cho đến giờ.

Đương nhiên, điều làm Thượng Linh phiền não không phải là chiến thuật

bám riết của anh ta. Anh chàng này không xấu, cao hơn một mét tám, mặt

mũi ưa nhìn, ăn mặc cũng gọn gàng thậm chí có thể gọi là đẹp trai.

Chỉ có điều… anh ta bị “viêm cánh”. Hơn nữa lại còn thuộc thể loại cứ

tưởng xức thật nhiều nước hoa là sẽ át được mùi hôi, nhưng thực ra lại

đánh giá quá thấp thứ mùi “kinh điển” của mình.

Khi mùi “viêm cánh” mỗi lúc một gia tăng dưới cái nắng thiêu đốt của mặt trời, hòa lẫn cùng mùi nước hoa và thịt nướng, mặt Mễ Mễ biến sắc, run

rẩy chạy mất.

Những người khác sau khi phát hiện ra cũng lục đục kéo nhau đi mất, chen chúc bên chiếc ô còn lại. Chỉ có mỗi Thượng Linh bị bám riết, chạy trời sao khỏi nắng.

“… Anh rất thích những nơi phong cảnh hữu tình như thế này, cảm giác

thật tuyệt khi được ôm thiên nhiên vào lòng, không gian dường như đều

thoảng mùi cỏ thơm!...” Anh chàng lại tiếp tục tuôn một tràng.

Hương cỏ thơm? Thượng Linh co rúm người. Mũi cô giờ ngoài mùi hôi lẫn

với nước hoa và mùi thịt nướng ra chẳng còn ngửi thấy mùi gì nữa cả. Cô

căm hận “Hữu duyên thiên lý”. Nếu biết sớm là sẽ như thế này, cô đã

không cố gắng cắn răng chịu đựng ở lại vì tiếc số tiền chi phí cho buổi

gặp mặt hôm nay.

Với tình hình như thế này, nếu còn cố gắng chịu đựng tiếp có lẽ cô sẽ

nằm đơ ngay ra mất. Thượng Linh xách ba lô, nhân cơ hội anh chàng đang

tập trung bày tỏ cảm nhận về thiên nhiên để chuồn đi.

Ngày hôm đó, quan khách trong công viên bên bờ hồ được chứng kiến một

màn kịch nam chính si tình đuổi theo nữ chính. Người vui vẻ chạy như bay phía trước là cô nàng tóc ngắn, mặc áo phông ghi lê và váy bò. Đuổi

theo phía sau là anh chàng cao to lực lưỡng, trong tay còn cầm một xiên

đùi gà nướng. Suốt quãng đường hai người chạy qua còn thoang thoảng mùi

hương vô cùng “tinh tế”.

Thượng Linh điên tiết vì anh chàng này quá ngoan cố, chạy mệt lử người

mới lết đến bãi đỗ xe, xe ngay trước mặt mà lại bị anh ta chặn đường.

Anh chàng này dường như đang rất tức giận, nhưng lời lẽ lại thể hiện

thiện cảm của mình với Thượng Linh, hy vọng có thể trở thành bạn bè với

cô sau buổi hôm nay… Trong lúc anh chàng thao thao bất tuyệt, Thượng

Linh đành phải nín thở chịu đựng.

Đúng lúc nín thở đến mức trời đất tối sầm, gần như sắp ngất đến nơi, vị cứu tinh của cô đã xuất hiện.

Tạm thời chưa nói đến lý do vì sao anh lại xuất hiện ở đây. Cũng không

nói đến ý kiến mang tính tổng kết mà Mễ Mễ dành cho cô trước đó. Trong

tình huống này, sự xuất hiện của anh chẳng khác nào vị hoàng tử. Đương

nhiên là phải bỏ qua bộ dạng tức cười đến bể bụng của anh.

Phong Duy Nặc xuất hiện, anh chàng kia nhìn anh với ánh mắt thù địch,

lại thêm việc anh ôm Thượng Linh vô cùng tự nhiên, thân mật càng khiến

anh ta tức giận. Anh chàng di chuyển mục tiêu, tập trung sang oán trách

chàng trai tóc nâu đẹp trai vừa đến.

Ánh mắt Phong Duy Nặc lạnh lùng, đâm một nhát chí tử: “Cô ấy là bạn gái

của tôi. Chúng tôi vừa cãi nhau nên cô ấy cố tình tham gia buổi mai mối

này. Xin lỗi, chúng tôi phải đi rồi!”

Miếng ăn đã đến miệng nên đương nhiên anh chàng kia không dễ gì từ bỏ.

Anh ta cứ một mực thao thao bất tuyệt lại còn mùi hôi nữa thì đến hoàng

tử thật cũng phát điên lên chứ nói gì đến hoàng tử giả mạo liều lĩnh

ngang ngược từ tận trong xương tủy như Phong Duy Nặc.

Đôi môi anh khẽ cười, nhưng nụ cười hoàn hảo ấy lại khiến Thượng Linh có dự cảm không lành. Một giây sau, những ngón tay đang đặt ở eo Thượng

Linh ấn mạnh xuống, anh xoay người cô lại. Khi vầng trán dịu dàng ấy vừa đến gần sát mặt, cô đã bị anh hôn ngay lập tức.

Nụ hôn vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ, đôi môi của Phong Duy Nặc không mềm mại như tưởng tượng, nhưng có vị ngọt rất tuyệt diệu, còn có cả mùi thuốc

lá nhạt. Hơi thở nóng bỏng, rất thành thạo ấn chặt xuống môi cô, quấn

lấy đôi môi ấy mãi không rời. Đầu tiên là vành môi trên rồi tiến dần đến môi dưới.

Hơi thở và cảm xúc hai người hòa quyện khiến cô kinh hoàng, đẩy anh ra

nhưng bị anh kéo gần lại. Thượng Linh thấy anh nói với anh chàng kia:

“Còn muốn xem tiếp không?”

Cuối cùng cũng đã đuổi được anh chàng kia đi. Cô đẩy anh ra, hoàng tử

giả trước mặt cười tươi rói. Hôm nay trang phục của anh mang phong cách

thể thao, áo phông màu xanh nhạt và quần bò, những sợi tóc màu hạt dẻ

hơi rối, cánh t


XtGem Forum catalog