XtGem Forum catalog
Chiến Luyến Tuyết, Hàn Tuyết Truyền Kỳ

Chiến Luyến Tuyết, Hàn Tuyết Truyền Kỳ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325310

Bình chọn: 9.5.00/10/531 lượt.

?

"Tất nhiên muốn quan hệ hữu nghị, chúng ta cũng không thể mất thành ý,

chàng nhớ điều 100 ám vệ đi thủ hộ nàng Tây Thi bệnh tật đó đi nhé , chuẩn bị

người thủ hộ cả mấy phương diện diện, thuốc, ăn uống, trông chừng, và bảo vệ,

nhưng ta vẫn nên viết một lá thư bảo Cảnh Thiên ca ca mang đi, nếu Bắc Băng đế

thật lòng thương muội muội của mình, sẽ nhớ lấy phần nợ ân tình này của ta, sau

này, sau này Bích Lạc quốc có Bắc Băng quốc dựa lưng như vậy cũng tốt."

Ám vệ tốt như vậy tự tay phái đi mặc dù có chút đau lòng, bất quá so lợi ích

đổi lấy được thì cũng không phải là giao thương thua thiệt

Cung đấu đơn giản gồm hại loại là minh giết ( giết trực tiếp) và ám sát. Nếu

muốn ở hậu cung thủ hộ một người, trừ việc dựa lưng vào cây đại thụ quyền lực

bên ngoài, trang bị thêm người tốt bên mình ắt không thể thiếu. Thầy thuốc y

thuật cao minh phòng độc phòng bệnh, hộ vệ võ công cao cường để phòng thích

khách tiểu nhân, thời khắc nguy hiểm còn có thể bảo vệ lấy mình chạy trối chết,

cao thủ có tài nấu nướng có thể đem ngươi nuôi trắng trẻo mập mạp, người

hầu tỉ mỉ cơ trí để bảo vệ ngươi ở hậu cung chu đáo. Trang bị chu đáo như vậy

thậm chí đế vương cũng không thể có huống chi một nàng công chúa bệnh tật bị gả

đi xa. Như vậy còn không đủ khiến Bắc Băng đế cảm động khóc lóc nức nở a.

" Thực lực của Khánh quốc không

thể coi thường, nàng định tính toán sao đây?"

Đem bánh quế hoa cao mà Hàn Tuyết thích ăn nhất bưng đến trước mặt nàng, quả

nhiên nàng hai mắt sáng lên, ăn lấy ăn để.

"So với Khánh quốc, ta vẫn là ghét Long Dược vương phách lối lão đầu

kia."

Vừa nhớ tới lúc ấu thơ gặp lão đầu kia Hàn Tuyết trở nên tức giận đến đáng sợ.

"Hoặc giả như có thể thương lượng cùng Khánh quốc, Long Dược quốc vẫn là

sự lựa chọn tốt hơn"

Hàn Tuyết nghiêm túc suy tính đề nghị khả thi này.

Hàn Chiến nghe vậy nhíu mày, buồn cười cù cù mặt của nàng:

"Còn nói người ta sứ thần Long Dược phách lối, luận về phách lối ai có thể

hơn được nàng Hộ quốc công chúa? Mở miệng ra là đòi chia cắt quốc thổ của người

ta, nếu để cho Long Dược đế biết, chỉ sợ là muốn hộc máu bỏ mình."

Hàn Tuyết trả lời bằng cách nhìn Hàn Chiến cau mũi một cái, giả làm mặt quỷ,

tiếp tục hưởng dụng hương vị ngọt ngào của món điểm tâm ngọt. Nuốt xuống miếng

hoa cao trong miệng, Hàn Tuyết đẩy cái mâm trước mặt ra xoay người ôm cổ Hàn

Chiến

"Khánh Vương thọ đản, các quốc gia cũng phải phái người đến chúc, nếu

không phải chúng ta thì ai đi đây?"

Hàn Chiến có chút nhức đầu xoa bóp trán,

"Hoàng Phủ Gia có bốn nhi tử, nàng chẳng qua chỉ là nghĩa nữ."

Ngụ ý là: nàng một công chúa có phúc an nhàn không hưởng, tự tìm phiền toái cho

mình làm gì?

"Đừng như vậy nha, mấy vị ca ca cũng bận rộn quốc sự, ta lại còn dư dả

thời gian vật lộn với chàng cả ngày, lúc này chúng ta ra thêm chút sức có

sao."

Hàn Tuyết nương vào trong ngực Hàn Chiến vặn vẹo thân mình làm nũng.

Bắp đùi mềm mại trắng noãn khẽ cọ đụng lấy cây gậy đứng thẳng bất động đã lâu,

trận trận tê dại làm cho Hàn Chiến than nhẹ một tiếng, có lực cánh tay

căng thẳng, đang ở trên bụng Hàn Tuyết lúc này đã đem bàn tay xuống phía

dưới dò vào u cốc cỏ đen che giấu,một bàn tay khác đặt lên một bên kiều nhũ,

cúi đầu cách mảnh sa mỏng đem đầu vú ngậm vào trong miệng.

Đầu lưỡi bên ngoài sa mỏng vì chuyển động ma sát lấy đầu vú. Cảm xúc tê nhức

truyền tới khiến Hàn Tuyết không khỏi hít một hơi, tự nuốt lấy tiếng rên trong

miệng nàng .

"Hàn Chiến. . . . . ."

Thanh âm kiều mị phát ra làm cho Hàn Tuyết quả muốn tát mình một cái, đây không

phải đổ dầu vào lửa sao? Nàng vội dùng cả tay chân, đẩy cái đầu đang dán lên

ngực nàng không rời.

"Các ca ca đi khó tránh khỏi sẽ làm trong lòng Long Dược cảnh giác, không

bằng để ta đi, có được hay không vậy?"

Hàn Chiến bất đắc dĩ liếm lấy khóe miệng ngẩng đầu lên, nhắm mắt hít sâu

vài lần mới miễn cưỡng đè xuống bộc phát dục hỏa, trừng mắt nhìn Hàn Tuyết tức

giận nói:

"Nếu thật Long Dược quốc bị phân ra, Bích Lạc cùng Khánh quốc sẽ trở

thành lưỡng hổ độc đại, Bích Lạc Bắc dựa vào Bắc Băng, Khánh sẽ cần phải dụ Kim

Sa tới liên minh, không phải nàng từ nay về sau sẽ càng việc lớn việc nhỏ nhiều

thêm sao?"

Nhìn vẻ trong trẻo lạnh lùng trong mắt Hàn Chiến, ánh lửa chớp động, Hàn Tuyết

thận trọng nịnh nọt mà nói:

"Chàng đừng luôn nghĩ mọi chuện xấu như thế chứ, nước ta cùng Khánh tiếp

nhưỡng (đất) tự lão tổ tông kia sẽ xây dựng phòng tuyến, sẽ không thể ngay lập

tức động binh. Nếu thật động thủ, chúng ta liền có thời gian đi tu bổ, đến lúc

đó, hai nước chiến khởi, Khánh quốc cũng không tiện trông nom chúng ta xây công

sự chuyện. Còn về Kim Sa, tháng tám Kim Sa quốc tổ chức tế nữ thần , là một cơ

hội tốt cho Phượng Thiên ca ca đi trước đi cùng mấy vị Vương gia có binh lực

mạnh nhất kết minh, chúng ta tam quản kỳ hạ, đợi bị phân cắt xong Long Dược,

chờ Khánh Vương phát giác lúc, lúc ấy ván đã đóng thuyền, hai bên đều phải tự

kiềm chế, Bích Lạc ta có thể tự bảo vệ an bình trăm năm."

"Nàng thực ra đã sớm tính toán hết

rồi!"

Hàn Chi