
may hoặc
điềm xấu chuyện cũ.” Thấy thế, nàng đối loại này nàng dâu càng thêm không vừa
lòng, nghĩ rằng, nếu Doãn Tâm Đường làm thiếu phu nhân, nhất định có thể diện
hơn so với nàng.”
“Hi! Giữ cho mình -- tự làm tự chịu.” Nhị nương cười
trêu nói.
“Tốt lắm, tốt lắm, tan họp, tan họp!” Chu lão gia ăn
uống no đủ, liền gấp ôm mỹ nhân
động phòng đi.
Một đêm này, ánh trăng nhàn nhạt chiếu sáng, phảng
phát qua đại sảnh sân nhà, phất qua tường cao, cũng phất qua “lãnh cung”.
Đêm nay, có hai gã tiểu tặc thừa dịp Chu gia làm việc
vui, lẫn với quan khách chui vào, khi không có ai chú ý liền trốn sau núi giả
chờ đợi thời cơ trở ra ăn cắp. Gia đình có việc vui thì sẽ có trang điểm quần
sao trang sức đắt tiền, chỉ cần trộm mấy thứ này cũng đủ sung túc nhiều năm.
Bọn họ đi lòng vòng lại đến tân phòng, xác thực trong tân phòng có nhiều thứ
rất đáng giá, nhưng vấn đề là có một đôi tân nhân đang bận bịu nay lại thêm hai
tên tiểu tặc như vậy rất rối loạn….
“Có tặc a!—người đây mau tới --” Chu lão gia bạo rống,
tân nương kinh thanh thét chói tai.
Trong sân bóng đêm đang yên lặng nay lại bừng lên,
người ra vào tấp nập, tay cầm đèn lồng tìm kẻ trộm, đuổi từ sân này tới sân
sau, lục soát từng phòng một. Dục hỏa bị đánh gãy khiến cho Chu lão gia tức sùi
bọt mép hạ nghiêm lệnh, “Bắt không được người thì đừng ai nghĩ đi ngủ!”
Vì thế, lên lên xuống xuống gà bay
chó sủa, tiểu hài tử khóc, nữ nhân kêu, nam nhân lại cười thầm trong lòng”.
Từ tổng quản, trướng phòng, hộ viện sư phụ, cho tới
mười tuổi tiểu nô, vườn đông vườn tây đều tìm nhưng hai gã tiểu tặc kia vẫn
không thấy bóng dáng.
Rốt cục, mọi người đuổi tới một góc hẻo lánh.
“Chỉ còn chỗ chưa tìm, kẻ trộm nhất định ở đây.”
“Nhưng là, nơi này chỉ ở một cái A Kim cô nương......”
“Cả nhà náo loạn như vậy A Kim có thể ngủ an tĩnh như
vậy?”.” Nô bộc phát hiện nơi đây yên tĩnh lạ thường.
“Nơi này ngay cả nô tài cũng không nguyện đến gần
kia!” Nếu không phải bị bất đắc dĩ, bọn họ cũng không muốn tới gần nơi này.
“Mặc kệ, đi vào tìm.”
“Nhưng là, nàng dù sao cũng là vị hôn thê đại thiếu
gia......” Có chút cố kỵ.
“Không quan hệ, giải quyết việc chung.” Bị lão gia ủy
thác trọng trách Chu Duẫn Can
ngáp một cái thật to, trầm tiếng nói, thầm nghĩ muốn nhanh chóng kết thúc mớ
hỗn loạn này. Hơn nữa, hắn cũng có chút bất mãn, đại thiếu gia cũng chưa ngủ, A
Kim lại tốt số ngủ như chết vậy.
Vì thế Chu Duẫn Can dẫn
đầu đi vào, đẩy ra cửa gỗ cũ kỹ, ánh nến chiếu xuống, vào cửa chỉ thấy một cái
bàn, trong đó một cái ghế còn thiếu một chân, thực sự có thể dùng nhà chỉ có
bốn bức tường để hình dung, ngay có phòng người hầu có khi còn thoải mái hơn ở
đây.
Một tấm bố rèm mặt sau đó là phòng ngủ, người ở bên
trong vẫn là không động tĩnh.
“A Kim cô nương, chúng ta muốn vào đi.”
Chu Duẫn Can
nhíu mi, vén rèm mà vào, ánh lửa từ sau lưng hắn chiếu vào bên trong, hắn như
bị định thân một chỗ, ngây người bất động.
Chứng kiến cảnh tượng trước mắt làm người ta thật kinh
động! Nơi A Kim ngủ thật đơn sơ không có màn gỗ trên giường, bên cạnh rõ ràng
có một thiếu niên tuấn tú – Tống Trì.
Bắt gian tại giường! Hắn thế nhưng bắt gian tại giường!
Chu Duẫn Can quả
thực điên rồi, hắn cư nhiên mang theo một đám người đến chứng thực hắn bị đeo
nón xanh!
Chưa cưới vợ đã bị đeo nón xanh một cỗ tức giận hướng
thẳng tới ót , cuồng bạo rống giận, “Đem đôi nam nữ không biết xáu hổ này
trói lại cho ta, nhốt ở sài phòng ngày mai lên quan!”
Cục diện như thế nào không khống chế được thành như
vậy?
“Ngô......” Mắt vừa mở, A Kim chỉ cảm thấy đầu hảo
trầm, hảo trầm, mắt choáng váng. Rốt cục mở hai mắt, nhìn thấy Tống Trì bình
tĩnh A Kim xúc động nhảy lên mới phát hiện bản thân đang bị trói.
“Ngươi làm sao có thể ở chỗ này? Này...... Nơi này là
sài phòng, chúng ta làm sao có thể...... Đã xảy ra chuyện gì?” Con mắt sáng
chuyên chú nhìn Tống Trì, nàng hỏi.
“Ta cũng không biết, ta tỉnh lại trước so với ngươi
không lâu......” Tống Trì nói xen lẫn lo âu. Hắn giãy dụa ngồi
dậy, hướng nàng bên cạnh đi đến, “Trước tiên để ta giúp ngươi cởi trói......”
“Không, trước đừng vọng động!” Nàng ra tiếng ngăn lại
hắn.
“Thế nào?” Tống Trì hơi nhíu mày, đại thiếu gia hắn
chưa từng bị ai ám hại! Cho tới bây giờ cũng chỉ có hắn ám toán người khác, hôm
nay lại......
“Trước yên lặng xem xét, biết rõ ràng đã xảy ra chuyện
gì rồi nói sau.”
“Kim Kim nhi, đều giờ phút này, ngươi vẫn là không
hoảng hốt bất loạn, thực không giống nữ nhân.” Khư! Thực không có ý nghĩa.
“Ta chỉ mong mình là nam nhân.” Đôi mắt sáng của nàng
trầm xuống.
“Ta đây làm sao bây giờ? Ta cũng không muốn cùng nam
nhân thành thân.”
“Thật sự là đủ! Đều giờ phút này, ngươi còn có thể ăn
nói lung tung. Cần ta nhắc nhở ngươi lần thứ một ngàn lẻ một sao? Cha ta đã
thay ta đính hạ việc hôn nhân, chính là......” Nàng còn chưa nói xong, đã bị
hắn bốc đồng cắt đứt.
“Ta không thích nghe!” xem xét gương mặt nàng, sau một
lúc lâu, hắn mới lạnh lùng nói, “Ta không cần biết ngươi có hôn ước, cho dù đối
tượng là người kia