
ẩu có thể vào được, ngươi không cần
phiền não, theo ta về tổng đàn đi!”
Mau cút! Mau cút! Tống Trì da mặt dày, không sợ châm
chọc.
Quách Thanh Thanh thanh âm trầm
nhẹ cười nói: “Ta hết thảy đều nghe Thiết ca, chính là, trước khi đi, ta nghĩ
cùng Thẩm đường chủ tâm sự.”
“Chuyện gì?” Tống Trì nóng vội giành trước đặt câu
hỏi, nếu là muốn tẩy não Kim Kim, vậy miễn.
Quách Thanh Thanh gục đầu
xuống, bên môi liều mình cắn ra một nụ cười. “Chính là...... Thẩm đường chủ mau
thành thân, nàng từ nhỏ không có nương, đạo vợ chồng sao hiểu được? Việc này
cũng không tiện nói trước mặt mọi người!”
“Phu nhân, ta......” A Kim nhất thời mặt đỏ hồng, muốn
cùng bang chủ phu nhân nói nàng không phải không biết, lại khó có thể mở miệng.
“Đừng thẹn thùng, mau vào đi!”
Quách Thanh Thanh kéo A
Kim vào phòng, ước chừng một khắc sau, chỉ thấy nàng thần thái phấn khởi tiêu
sái đi ra, đối với lão công cười đến xinh đẹp, sau đó không lâu, vợ chồng dắt
tay biến mất cho trong bóng đêm.
Thật yên lặng, ngay cả tiếng kim rơi cũng không nghe
thấy.
“Lãnh cung” Xứng đáng là lạnh tanh, ngay cả quỷ cũng
không tiến tới gần.
Tống Trì nghĩ như thế nào cũng thấy kì lạ, Quách
ThanhThanh đều không phải trưởng bối
hay tỷ muội
của A Kim, sao đột nhiên muốn dạy nàng đạo vợ chồng?
Hắn vén rèm vào phòng, vội vàng hét lên: “Kim Kim,
Quách Thanh Thanh kia có
dạy bảo bậy bạ gì không?”
A Kim vẻ mặt bình yên, chậm rãi đứng lên, nhàn nhạt
ứng câu, “Không có.”
Nàng dời bước đến tiểu thính ngồi xuống. Cô nam quả nữ
không nên ở chung trong tẩm phòng, vài ngày nay, nàng cũng để hắn ngủ ngoài
tiểu thính, tuyệt không đồng giường cộng chẩm với hắn.
Tống Trì lại đi ra, hét lên. “Ta không tin, Quách
ThanhThanh kia trong thật giống tiểu
nhân đắc chí…”
“Tống Trì! Mời ngươi không cần phê bình bản bang phu
nhân.” Nàng có chút đau đầu thấp giọng nhắc hắn.
“Nhưng là nàng......” Dọa! Nàng tức giận.
“Mặc kệ ngươi nói như thế nào, bang chủ phu nhân ta
rất kính trọng.” Nàng nghiêng người qua nhìn hắn. “Ta khuyên ngươi tốt nhất
không được xem nhẹ bang chủ phu nhân, chưa nói nàng là hiệp nữ, nàng có được sự
chuyên sủng của bang chủ cũng đã rất giỏi.”
“Kim Kim, ngươi về sau cũng sẽ có được sự chuyên sủng
của ta!” Tống Trì động đuôi lông mày,
cười lấy lòng nói, “Được rồi! Nói cho ta, nàng nói cái gì cho ngươi?”
A Kim cười nhẹ. “Nếu thực sự có ngày chúng ta thành
thân, ta sẽ đem độc môn phu nhân truyền dạy công khai trước mặt ngươi, hiện tại
không được!”
Tống Trì nghe vậy mừng rỡ, mở lớn hắc đồng. Kim Kim đã
không bài xích gả cho hắn, là ý tứ như vậy sao?
“Nhất định rồi! Ta sẽ mỏi mắt mong chờ.” Hắn thốt ra,
thanh âm trầm định như bàn thạch, tin tưởng mười phần.
“Ta không hi vọng có ngày như vậy bởi vì ngươi nhất
định sẽ hối hận.” A Kim che miệng cười duyên nói, má phấn có một chút nhàn nhạt
mây đỏ.
“Ta lấy đầu ra đảm bảo tuyệt không hối hận!” Hắn quả
thực choáng váng.
Tuyệt không hối hận? A Kim mày liễu thoáng dương cao,
không biết nên nói hắn hồn nhiên hay là đắc ý vênh váo?
Nàng hồi tưởng mới vừa rồi ở trong phòng ngủ, Quách
Thanh Thanh xuất ra
một tấm giấy, hai người nói những lời này, không khỏi cười bí hiểm---
“Thẩm đường chủ, nếu ta có một cái diệu chiêu, có thể
ngăn chặn Tống Trì đối với ngươi quấn quýt si mê, mà lại không tổn thương hắn,
dạy hắn tự động biết khó mà lui, ngươi nguyện thử một lần sao?”
“Ta nguyện ý. Chẳng qua, thực sự có phương pháp tốt
như vậy? Ta trước kia thế nào cũng chưa nghĩ đến......” Nàng buồn bực, có thể
sử dụng phương pháp nào nàng cơ hồ đều dùng!
“Ngươi là [trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường'>
thôi! Đến, đến, ta giúp ngươi dự tính tốt lắm, chỉ cần ngươi ấn dấu tay vào tờ
giấy này, phiền não của ngươi sẽ giải quyết dễ dàng.” A Kim nghi hoặc nhìn tờ
giấy, đọc xong nội dung không khỏi mỉm cười. Quả thực là kì diệu a! Ai! Nghĩ
đến có một ngày Tống Trì đọc được tờ giấy này, không biết hắn có hộc máu hay
không! A Kim có ý xấu chờ mong.
Chu gia trang giăng đèn kết hoa, pháo nổ tưng bừng,
người đến người đi nối liền không dứt, quả thực so qua tân niên còn náo nhiệt
gấp bội, bởi vì, hôm nay là ngày Chu Duẫn Can Chu
đại thiếu gia nghênh đón Doãn Tâm Đường vào cửa!
Chú rể tân nương đang bái thiên địa, mà Chu phu nhân
ngồi ở vị trí trang chủ phu nhân kia đã bị không khí hân hoan này làm choáng
váng.
Hai mươi năm! Rốt cục đợi đến một ngày này, thật không
dễ dàng a!
Lâm Miểu Miểu vết
thương trên mặt còn chưa đóng vảy, Chu Duẫn Can đã
khẩn cấp cùng người khác bái đường. Nhị nương cho dù trong lòng có vạn lần
không cam nhưng cũng đành chịu, có thể làm gì chứ? Nam nhân quả thật không đáng
tin.
Vì Chu gia mấy ngày qua liên tiếp gặp xui xẻo nên Chu
phu nhân đề nghị nhanh chóng làm việc vui, coi như xung hỉ, Chu lão gia rất vui
vẻ mà đáp ứng.
“Phu thê giao bái --”
Đúng lúc hai người chuẩn bị giao bái thì một bước chân
nhanh chóng xong vào đại sảnh hô lớn --
“Chờ một chút! Không được bái! Không được bái!” Một bộ
khoái (quan nha) kích động tiến vào hỉ đường, toàn bộ đại