
g rồi. Chu lão gia giàu có một phương,
không cần phải kiếm đồ cưới của nàng dâu, có thể là có người muốn nghĩa nữ hay
chất nữ lên làm thiếu phu nhân nên mới tìm kế sách giết Hoàng Kim cô nương.”
Thẩm Bái Kim không khéo mở lời, thực tự nhiên hướng đến Chu phu nhân cùng Nhị
nương, lúc này đã mặt thất sắc.
“Oan uổng kia --”
“Chúng ta sao có thể độc ác như vậy, chúng ta đều là
trói gà không chặt…”
Thẩm Bái Kim hoàn toàn thờ ơ, dùng ngữ khí nhẹ nhành
nói: “Bình thường khi có thư tín quan trọng người gác cổng sẽ chuyển giao cho lão
gia hoặc phu nhân, mà Chu lão gia vừa rồi đã khẳng định không nhận được thư tín
của Hoàng phu nhân, nhưng bản bang có tìm được người đưa tin năm đó, chứng minh
có thư tín đến Chu gia, như vậy trừ bỏ Chu lão gia, người có khả năng nhận thư
nhất chính là Chu phu nhân.”
Nghe vậy, Chu lão gia hoang mang chuyển hướng phu
nhân, “Phu nhân, ngươi......”
“Lão gia, ngươi đừng nghe nàng nói bậy!” Chu phu nhân
bình tĩnh phản bác nói: “Ta ước gì Duẫn Can sớm
ngày thành thân, vì Chu gia chúng ta mà sinh con đẻ cái. Ta có lí do gì không
chấp nhận Hoàng Kim? Vì Doãn Tâm Đường thíchDuẫn Can
sao? Thật nực cười, ngay từ đầu ta đã nói chỉ cầnDuẫn Can
nguyện ý, Tâm Đường có thể làm thiếp, cũng không nhất định muốn nàng làm thiếu
phu nhân a!”
“Không sai, không sai.” Chu lão gia liên tục vuốt cằm.
Thẩm Bái Kim nhếch khẽ mi.
“Đây chính là điểm lợi hại nhất của Chu phu nhân, mặt ngoài không muốn tranh,
nhưng lại âm thầm làm rất nhiều thứ, đầu tiên đặt bẫy Hoàng Kim giả mạo là ta,
lấy đi hôn ước này, tiếp theo lại làm Lâm Miểu Miểungười
Chu Duẫn Can yêu
nhất bị hủy dung. Tất cả mọi chuyên đều diễn ra theo đúng tâm nguyện của ngươi,
Doãn Tâm Đường thành tân nương của Chu Duẫn Can.”
“Nói bậy! Nói bậy! Ngươi đây là lấy kết quả làm nguyên
nhân, ý định oan uổng ta!” Chu phu nhân chịu kích thích nói:“Ngươi bị người
khác đặt bẫy đâu liên quan tới ta? LâmMiểu Miểu bị hủy
dung càng không liên quan tới ta, nàng ta là bị Uông di
nương liên lụy…Việc này không phải ngươi không biết? Vì sao muốn đổ oan cho ta?
Ta thích Doãn Tâm Đường cho nên nhận nàng làm nghĩa nữ, nhưng không điên đến
nỗi vì nàng mà tổn thương người khác.”
“Có lí, có lí.” Có người lên tiếng ủng hộ Chu phu nhân
vốn có hình tượng tốt này.
Doãn Tâm Đường lấy mũ phượng xuống, rưng rưng nói:
“Hoàng Kim cô nương đã đến đây, ta tự nguyện lui làm tiểu thiếp, mời không cần
khó xử nghĩa mẫu ta, ta thề nàng chưa làm việc xấu bao giờ.”
“Nàng đương nhiên không có làm, bao nhiêu ánh mắt nhìn
chằm chằm nàng,
nàng có thể làm cái gì?” Thẩm Bái Kim hơihơi mỉm
cười, Thanh Thanh trong
giọng nói tràn ngập khinh miệt, “Nàng chỉ cần hạ mệnh lệnh, sai sử người khác
làm.”
“Trời ơi!” Chu phu nhân che mặt kêu rên, vô cùng đau
đớn nói: “Ta cả đời này trong trắng thuần khiết, tuân thủ nghiêm ngặt khuê
huấn, ở nhà tòng phụ, xuất giá tòng phu, cũng không dám đi sai bước nhầm một
bước,...... Hôm nay...... Ngày mừng của con ta, một cái sét đánh vào đầu thế
này, ta làm sao chối cãi.”
Đoàn người thấy Chu phu nhân khóc như thế, không khỏi
có chút căm tức Thẩm Bái Kim.
Chu lão gia một bên trấn an phu nhân, một bên nén giận
nói: “A Kim...... Không, Thẩm đường chủ, quý bang muốn giúp đỡ Hoàng Kim không
thành vấn đề, nhưng không thể vu oan bừa bãi cho phu nhân ta, nàng không có lí
do làm vậy.”
“Không lí do? Mẫu thân vì con mình thì không có chuyện
gì không thể làm.” Nàng hừ khẽ một tiếng, lời tiếp theo sẽ làm cho mọi người
kinh ngạc.
“Tâm Đường chính là nghĩa nữ mà ta mới nhận hai năm
gần đây.”
“Chính là nghĩa nữ?” Thẩm Bái Kim lạnh lùng lợi hại
quát: “Không đúng, Doãn Tâm Đường con ruột của Chu phu nhân! Trước khi nàng
tiến gả Chu gia đã từng châu dị ám kết mà sinh một nữ nhi. Nhà mẹ đẻ nàng đưa
nữ nhi sang nơi khác nuôi nấng, sau đó đến Chu gia yêu cầu thực hiện hôn ước,
gả vào làm kế mẫu của Chu Duẫn Can.”
Đáp án ngoài ý muốn, mọi người đều chấn động, vừa mờ
mịt vừa nghi hoặc, tầm mắt gắt gao trói chặt Chu phu nhân cùng Doãn Tâm Đường.
Lúc này, Tống Trì đem một bà lão đưa đến: “Đây là bà
đỡ năm đó, ngươi đại khái không biết mặt nàng, nhưng nàng với vị Trần tiểu thư
như ngươi nhớ rất rõ ràng.”
Bà đỡ nói: “Đại tiểu thư năm đó quả thật sinh hạ một
nữ nhi, ta không nói dối...... Đứa bé kia trong bắp đùi có một bớt đồng tiền
nhỏ màu đỏ.”
Chu phu nhân ngồi ở ghế tựa, ngây ra như phỗng. Nàng
nhiều năm khổ tâm huyết, lại bị hủy hoại trong chốc lát.
Mọi người không đành lòng nhìn mặt nàng, nhưng kính ý
cũng không còn lại chút nào.
Thẩm Bái Kim đi đến trước mặt nàng thở dài nói:“Chu
phu nhân, giả sử ngươi không có sai người giết hại Hoàng Kim, không khéo bị bản
bang phu nhân cứu, như vậy, bí mật của ngươi vĩnh viễn không bị vạch trần. Cho
dù ta trà trộn vào Chu gia, bắt đầu hoài nghi quan hệ của ngươi và Doãn Tâm
Đường, ta cũng không muốn vạch trần việc này, chỉ cần ngươi chịu dừng tay. Ta
cố tình tha cho ngươi một đường, nhưng tình thương của người mẹ thật đáng sợ,
ngươi lại phạm thêm sai lầm, ngay cả Lâm Miểu Miểu