
sảnh từ náo nhiệt trở
nên im lặng quỷ dị, mọi người đều tập trung vào vị khách này bao gồm cả đôi tân
nhân.
Chu lão gia đánh vỡ cục diện bế tắc cười ha ha,
“Nguyên lai là tri phủ Viên đại nhân cùng tổng bộ đầu giá lâm, thật khiến cho
gia trang hân hạnh.”
Viên đại nhân cũng khách sáo một phen, dù sao đối
phương là một đại tài chủ, khuôn mặt thủy chung tươi cười, nhưng nên nói thì
vẫn phải nói: Hôm nay là ngày mừng của Chu gia trang, bản quan không nên đến
làm mất vui, nhưng Chu lão gia, việc này liên quan đến hôn sự của đại công tử
Chu Duẫn Can,
bản quan không thể ngăn cản cuộc nhân duyên chân long giả phượng này.”
“Chân long giả phượng?” Chu lão gia không hiểu, “Lời
đại nhân có ý gì?”
“Sáng hôm nay có một cô nương đến quan phủ cáo quan,
tố cáo Chu Duẫn Can hủy
hôn, cưới người khác.” Viên đại nhân êm tai nói.
“Này này này......
Thật sự là buồn cười! Là ai? Là ai cáo quan?” Chu lão gia giận dữ.
“Hoàng Kim cô nương.” Viên đại nhân cũng không nghĩ
tới có người sẽ cáo loại việc này, thật kì lạ.
Chu lão gia không hiểu ra sao, nhìn A Kim đứng ở góc,
sau đó lại nhìn Viên đại nhân. Không cần phải nói, không chỉ hắn mà mỗi người ở
Chu gia trang đều cảm thấy kinh ngạc.
Chu phu nhân trừng mắt nhìn A Kim trách tội nói:“A
Kim, việc này ngươi thật không đúng, ngươi đã tái giá với Tống Trì, thế nào…”
“Lão gia, phu nhân, cáo quan không phải ta.” A Kim
chậm rãi trả lời.
“Vậy là ai?” Chu lão gia nhăn mặt tò mò hỏi. Viên đại
nhân lớn tiếng nói: “Đem mọi người tiến vào!”
Hai bộ đầu đi ra đại sảnh, mang theo vài người.
“Đại nhân, đây là......” Thấy vậy, Chu lão gia cũng
không khỏi lo lắng.
“Chu lão gia, có người cáo quan, vốn phải mời lệnh
công tử ra công đường, bất quá bản quan biết hôm nay là ngày vui củaquí phủ, để
tránh điều tiếng liền ngoại lệ tới tận cửa điều tra.” Viên đại nhân giải thích,
nhìn những người mới vào quát hỏi “Ai là người cáo quan?” Một thôn cô trang
điểm nhàn nhạt, có thói quen cúi đầu hướng lên phía trước một bước.
“Dân nữ Hoàng Kim.” Thanh âm tinh tế, cúi đầu, không
cẩn thận nghe còn tưởng rằng muỗi kêu.
“Nâng đầu ngươi lên cho Chu lão gia xem.”
Thôn cô do dự một lúc lâu, mới đưa đầu nâng lên, đúng
là xinh đẹp, vô cùng xinh đẹp.
Chu Duẫn Can
nhất thời thất thần. “Ngươi là Hoàng Kim?” Nếu đem nàng trang điểm lên chắc
chắn sẽ làm người khác giật mình.
Doãn Tâm Đường đã nhấc khoan voan đỏ lên, hai mắt khẩn
trương nhìn chằm chằm thôn
cô.
“Xin đợi chút, Viên đại nhân, trên đời này nào có hai
cái Hoàng Kim?” Chu phu nhân chỉ vào A Kim ở trong phủ, trong đầu xẹt qua chút
bất an. “Nàng…cũng kêu Hoàng Kim a! Hai tháng trước…đã mang theo bạch ngọc hoàn
đến…” Chu phu nhân lúc này mới nghĩ đến, sau khi A Kim cùng Tống Trì thành
thân, đã quên mang bạch ngọc hoàn thu về.
Tầm mắt mọi người đều nhìn đến A Kim. Hay là Chu gia
rất có tiền, ngay cả con dâu cũng là song bào thai?
A Kim ngẩng đầu, không còn thần thái sợ hãi rụt rè như
thường ngày mà thật kiêu ngạo thư thái đi đến bên cạnh Hoàng Kim, lấy ra bạch
ngọc hoàn mang lại trên tay trái của Hoàng Kim, chậm rãi giải thích. “Ta vốn
không phải Hoàng Kim, mà họ Thẩm tên Bái Kim, là đường chủ hình pháp đường của
Thiên Long bang Thẩm Bái Kim!”
Nghe vậy mọi người đều ồ lên, không thể tin được,
Thiên Long bang – Đại bang phái đệ nhất Giang Bắc nha! Là đại thương gia cũng
như Chu phủ, tiền bạc chủ yếu là từ bảo tiêu hộ tống mà có, mặc dù không gia
nhập giang hồ, nhưng tin tức rất linh thông, đắc tội với Thiên Long bang, Chu
gia đừng nghĩ muốn làm ăn tại Giang Bắc.
“Sự tình là thế này, mùa đông năm trước, bang chủ phu
nhân mang Hoàng Kim cô nương trọng thương trở về…” Đôi mắt đẹp đảo qua toàn đại
sảnh, Thẩm Bái Kim ôn hòa kể thuật lại toàn bộ sự tình từ đầu đến cuối, mắt
trầm tĩnh nhưng có sức thiêu đốt, sống mũi thẳng không như các cô nương bình
thường, mười phần cá tính.
Thời gian qua mọi người sao có thể nghĩ nàng là một
nàng dâu nhỏ? Tất cả đều mù mắt sao?
Nữ nhân thực đáng sợ nha! Có thể ngụy trang đến loại
trình độ này?
Nghe xong chân tướng, Chu lão gia lại có chút không
roc. “Ngươi nói là Hoàng Kim trên đường đến Chu gia bị tập kích thiếu nữa chết
oan uổng, cho nên ngươi mới giả mạo vào Chu gia điều tra chân tướng. Vấn đề là
chúng ta căn bản không nhận được thư tín của Hoàng phu nhân, không hay biết
Hoàng Kim sẽ đến, có thể nào phái người giết nàng? Việc này thật không hợp lí!
Ta cũng không phản đối Duẫn Can
cưới Hoàng Kim, cần gì phải muốn nàng ta chết? Nếu muốn từ hôn, lấy quyền thế
của Chu gia không phải không làm được, không nhất thiết làm ra chuyện ngu xuẩn
này!”
“Nói như vậy, Chu lão gia không phản đối đại công tử
cưới một cô nương gia cảnh sa sút như Hoàng Kim làm vợ?”
“Nơi này nhiều bạn bè thân hữu như vậy, có ai nghe ta
oán trách nàng dâu này không môn đăng hộ đối sao? Doãn Đường Tâm bái đường với
Chu Duẫn Can hôm
nay không phải cũng là mồ côi không cha không mẹ sao?”
Hết giọng người này đến người khác nổi lên, chứng minh
Chu lão gia không có ngại bần yêu phú.
“Cái này đún