
hai mắt thủy chung quan tâm nhìn vào thái độ của
anh.
Anh không phải nhân cơ hội mà sỗ sàng cợt nhã, tự nhiên cảm
thấy không được tự nhiên, thỉnh thoảng hoạt động thân thể của cô đụng
chạm, thật ra thì, sợ nhất là mình đối với cô có phản ứng sinh lý.
Phùng Đốc không thể không thừa nhận, cô xoa bóp cho anh cực kỳ thoải mái, anh không tự chủ được nhắm mắt lại, trong cổ họng mơ hồ rên rỉ.
Cô
sử dụng tất cả vốn liếng, dường như muốn đem thần trí tâm hồn của anh
tất cả vào Cửu Trọng Thiên mới cam tâm, để cho anh không có cơ hội mở
mồm.
"Khá hơn chút nào không?" Giống như là sợ đã quấy rầy anh, cô sát vào bên lỗ tai anh cẩn thận hỏi.
Mạnh mẽ hồi hồn, anh đột nhiên quay đầu lại thiếu chút nữa bị cô bắt quả
tang, hai người chưa tỉnh hồn nhìn nhau, mặt đối mặt, môi đối với môi.
Ánh mắt giao nhau một nơi đột nhiên bắn ra tia lửa, ánh mắt của bọn họ
không hiểu dây dưa thành một lúc, ai cũng không chịu là người đầu tiên
lui ra một bước, hai cặp môi chỉ kém mấy cm là có thể đụng phải lẫn
nhau, bọn họ thậm chí còn có thể cảm thấy hơi thở ấm áp của đối phương,
từng trận mê người phun về phía đối phương làm cho đầu óc choáng váng.
Hơi thở của cô rất ngọt, như trêu chọc làm cho người ta nghĩ đến việc nếm
một hớp hương vị ngọt ngào như kẹo đường, da thịt trắng nõn không tỳ vết dưới ánh mặt trời xem ra trong trắng lộ hồng, ánh mắt như sương mù
giống như là mùa hè trên mặt biển, mơ hồ lại sâu thẳm động lòng người.
Cô luôn luôn là cô gái vô tâm, gấp gáp sơ ý, không ôn hòa uyển chuyển,
nhưng giờ khắc này, anh lại cảm thấy con người cô rất đáng yêu làm cho
người ta ý loạn tình mê.
Môi của anh giống như là bị hương vị
ngọt ngào mật hoa hấp dẫn, từng bước một đến gần hai mảnh ngọt mềm. Cổ
họng của anh phát khô, a-đrê-na-lin cuồng tiết ra, nhịp tim bị khống
chế, giờ phút này cảm giác, hoàn toàn không giống như bị nhức đầu.
Lúc ban đầu, anh cảm giác đầu của mình như bị xé rách thành hai nửa rất
đau, thế nhưng sau khi được cô mát xa không giải thích được tự dưng biến mất!
Môi hai người giống như tăng cường nam châm không bị khống
chế hấp dẫn lẫn nhau, rồi lại giống như là Satan ở dưới ma chú làm người ta khó có thể kháng cự, mắt thấy đôi môi lửa nóng sắp giao nhau —
"Cô Nghê, đồ ăn có chưa?"
Hai cặp môi giống như là bị bỏng tựa như hỏa tốc tách ra, cùng lúc, một
thân hình khổng lồ tráng kiện mặc đồng phục đứng sững ở cửa.
"A. . . . . . Hoàn, còn chưa có!" Vội vàng từ bên cạnh Phùng Đốc nhảy ra, cô
cầm lấy giấy bút giả bộ bận rộn nói, hoàn toàn không dám nhìn người,
gương mặt đỏ bừng.
"Có thể hay không phiền nhanh một chút, nhiều người đang chết đói rồi!"
Bình thường tất cả công nhân bí mật cùng Nghê Tất Thư cãi nhau ầm ĩ tựa như
bằng hữu, nhưng mà giờ phút này có chủ tịch ở đây, anh ta dùng từ có vẻ
cực kỳ khách khí.
Anh ta cũng không quên sự kiện lần trước, bọn
họ bị chủ tịch bắt một tuần lễ liên tục ở dưới ánh mặt trời tập hợp tinh thần. Nghe huấn thị bọn họ không sợ, nhưng sợ bị phơi chết dưới nắng 35 °C mà choáng váng té xỉu.
"Tôi sẽ đi!"
Vừa rồi hai người
lau súng cướp cò, thiếu chút nữa ủ ra ngoài ý muốn, cô xấu hổ căn bản
không dám nhìn anh lâu, vội vàng đi về bàn làm việc, cố tình bận rộn bắt đầu gọi điện thoại liên lạc bên ngoài mang bữa trưa đến.
Nhìn bóng dáng bận rộn của cô, anh như có điều suy nghĩ ánh mắt thật lâu không thu trở lại.
Tràn ngập hơi thở ngủ say trong phòng, u ám không tiếng động.
Ánh trăng nhàn nhạt từ cửa sổ sát đất phóng vào, mơ hồ chiếu ra một bóng
người trên giường, thân thể chiếm hơn phân nửa cái giường.
Đêm khuya yên tĩnh, "vạn lại câu tịch" (không có một âm thanh), chỉ mơ hồ nghe được tiếng chó sủa nơi xa truyền đến.
Đột nhiên một bóng đen từ ngoài cửa sổ thoảng qua, bóng dáng lén lén lút
lút. . . . . . Không mà là vụng về bò vào ban công, rơi xuống đất còn bị ngã bốn chân chổng lên trời.
Bóng đen hoảng hốt luống cuống vội
vàng bò dậy hướng cửa phòng của nhìn quanh, thấy trong phòng không có
động tĩnh mới vỗ ngực một cái, thở phào nhẹ nhõm.
Bước chân khẽ
khàng, bóng đen vọt đến cửa sổ sát đất thử dò xét tính đẩy cửa sổ sát
đất, vui mừng phát hiện cửa không có khóa, đúng là ông trời hào phóng
thành toàn ý tốt.
Bóng đen cẩn thận đẩy ra cửa sổ sát đất, bước
vào gian phòng yên tĩnh, từ ngoài cửa sổ có một chút ánh sáng chiếu vào, cuối cùng thấy được mục tiêu tối nay.
Rón ra rón rén đến bên
giường, bóng đen ngồi chồm hổm cúi người sợ bị phát hiện, nhưng kỳ thật
so với người lùn chiều cao không sai biệt lắm căn bản không cần lo lắng.
Người đàn ông trên giường nhìn giống như ngủ không được an ổn, lông mày đang
nhíu chặt khiến gương mặt tuấn tú thêm một vết gấp sâu, nhưng vẫn đẹp
mắt khiến người nhìn thấy mê.
So với thật nhiều năm trước kia bây giờ mới được nhìn anh ở khoảng cách gần như vậy, anh bây giờ đã là một
người đàn ông chân chính, anh tuấn thành thục, tràn đầy sức quyến rũ,
ngay cả đang ngủ bộ dạng cũng đẹp mắt như vậy!
Bóng đen định cả
người nằm ở bên giường, nhìn chòng chọc anh, nước miếng khi nào chảy
xuống khóe miệng, nh