Polly po-cket
Chưa Đủ

Chưa Đủ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323511

Bình chọn: 8.00/10/351 lượt.

không ngừng kêu gào cùng phản kháng, để tránh

cho tiểu ác quỷ phản kích thành công, Thường Trữ Viễn chỉ có thể gia

tăng tốc độ, nhanh chóng đem thuốc bôi cho xong.

“Cảm... Cảm ơn.” Thấy anh bôi thuốc xong, Lâm Trinh Lan nhanh chóng mặc quần nhỏ cùng quần ngủ vào, muốn trở về phòng của mình.

Thường Trữ Viễn dĩ nhiên không thể bỏ qua ý định của cô, nhất thời giận dữ,

không nói hai lời, một tay kéo, một tay ôm lấy cô vào trong ngực, nằm

xuống liền ngủ.

Trốn? Anh sẽ để cho cô chạy trốn sao? Người phụ nữ này thật sự khiến anh hận đến mức nghiến răng nghiến lợi rồi.

“ Anh...” Lâm Trinh Lan ngây người.

Từ trước đến nay bọn họ chưa từng... Thật sự nếu không làm chuyện đó thì

bọn họ sẽ không ngủ chung ở trên một giường qua nha! Tay chân của Lâm

Trinh Lan có chút luống cuống nghĩ ngợi.

“Mau im miệng!” Thường Trữ Viễn nghiêm chỉnh kéo chăn bông đem chăn đắp lên hai người đồng thời ra lệnh: “Ngủ đi.”

Ông đây đang rất khó chịu! Em tốt nhất là nên ngoan ngoãn đừng phản kháng anh.

Đây là lời đe dọa không tiếng động.

Mùa hè chính là mùa mà ngành du lịch làm ăn thịnh vượng nhất, cho dù

Lâm Trinh Lan là người của bộ phận hành chính đi nữa, vẫn là bận rộn đến mức không thở nổi, mỗi ngày đều phải làm thêm bốn giờ trở lên là chuyện bình thường.

Bởi vì ngày nào cũng bận rộn và phải làm thêm giờ

nên khi Lâm Trinh Lan về đến nhà thì toàn thân cũng đều mệt rã rời, đã

liên tục một tuần nay Thường Trữ Viễn rất muốn cùng cô nhưng cũng không

có cách nào khác, đàn ông mà không được thỏa mãn dục vọng thì áp lực

cùng tính khí rất xấu.

Vất vả lắm anh mới đợi đến khi Lâm Trinh

Lan có được hai ngày nghỉ phép, Thường Trữ Viễn rất vui nên không muốn

đi ra ngoài, hơn nữa còn tự m nh quyết định, hai ngày đó phải cùng cô

quấn chặt ở trên giường, bữa trưa và bữa tối đặt ở ngoài cho nhân viên

giao đến.

Chuẩn bị xong tất cả, Thường Trữ Viễn ngược lại không

hề nóng nảy, có vẻ không nhanh không chậm. anh biết hiện tại gấp cũng

không được, bởi vì thân thể của Lâm Trinh Lan mảnh khảnh như vậy, ngộ

nhỡ anh gấp gáp quá lại khiến cho cô bị thương ở phía dưới giống như lần trước, vậy sau khi nghỉ hai ngày thì cũng đồng nghĩa là bị nhịn.

Hai người thư thả tắm rửa, ăn cơm tối xong, còn cùng nhau ngồi trên ghế sa

lon và cùng xem tivi, Thường Trữ Viễn kéo Lâm Trinh Lan vào lòng, nhè

nhàng vuốt ve lưng của cô, giống như đang dụ dỗ một sủng vật, Lâm Trinh

Lan ngoan ngoãn nằm trong lòng anh cũng rất giống một con mèo con đáng

yêu.

Xem xong tivi thì cũng đã gần nửa đêm, Thường Trữ Viễn liền

đi tới quầy rượu mini, tìm trong tủ rượu lấy ra một chai rượu vang,

trước khi vào phòng còn dặn dò Lâm Trinh Lan: “Cầm hai cái ly vào nhé.”

Ngay từ lúc anh bắt đầu chọn rượu thì gương mặt của Lâm Trinh Lan đã không

nhịn được mà ửng hồng, sau khi nghe anh dặn cô như vậy thì hai bên tai

của cô càng thêm đỏ hơn, cô cúi đầu đến bên quầy rượu cầm lấy hai cái ly thủy tinh rất đẹp.

Bởi vì ngày thường hai người đều rất bận rộn, Thường Trữ Viễn cũng rất ít khi mang rượu vang vào phòng ngủ, nhưng một khi đã mang rượu vang vào trong phòng, thì chứng tỏ sẽ đêm nay sẽ là

một đêm rất kịch tính và nảy lửa.

Anh không vội uống rượu, đem rượu để gọn gàng sang một bên, sau đó nhìn áo ngủ của cô, ý bảo cô mau cởi bộ đồ ngủ ra.

Lâm Trinh Lan xấu hổ đến nỗi cúi đầu, cởi từng cái nút của cái áo ngủ bảo

thủ của mình ra, sau đó anh nhìn đến cái quần ngủ, hai tay run run cô

đành cởi nốt cái quần dài ra.

Bởi vì cô không có thói quen mặc áo lót đi ngủ, cho nên giờ phút này trên người của cô chỉ còn lại chiếc

quần lót viền ren đang ôm trọn lấy khu vực cấm địa mà thôi.

Lâm

Trinh Lan không vội cởi xuống chiếc quần lót vừa mỏng lại vừa nhỏ đó, cô vẫn để nguyên trên người của mình, cô muốn để cho anh tự cởi, xem như

cô để lại cho anh một niềm vui thú cùng tò mò.

Hai tay Thường Trữ Viễn dang ra, Lâm Trinh Lan lập tức hiểu ý, trước đây cô cũng thường

giúp anh cởi áo choàng tắm ra, giống một nữ giúp việc.

Hai người duy trì mối quan hệ như vậy cũng gần bảy năm rồi, chính thức ở chung

cũng đã 4, 5 năm, cô đã có thể đọc và hiểu rõ ý tứ từ trong ánh mắt của

anh.

Đang giúp anh cởi quần áo thì Lâm Trinh Lan không cẩn thận

nhìn đến phần phía dưới hạ thân của anh, bây giờ đã rất hùng dũng, cô

xấu hổ quay mặt đi. Bất kể là hai người đã trải qua bao nhiêu cuộc kích

tình, hay điên cuồng, nhưng mỗi khi cô nhìn thấy thân thể tráng kiện

cùng khêu gợi của anh thì cô không thể nào giữ được bình tĩnh, về điểm

này thì có lẽ vĩnh viễn cô cũng không đổi được.

Thường Trữ Viễn

vừa trông thấy phản ứng nhỏ này của cô thì lòng anh liền thấy ngứa ngáy, khéo léo dùng tay nâng cằm cô lên, ngậm lấy cánh môi lạnh như băng của

cô.

Đầu lưỡi linh hoạt tấn công vào trong miệng của cô, đầu tiên

là nụ hôn thật sâu tiếp đó anh dùng lưỡi của mình quấn lấy cái lưỡi của

cô một hồi, khiến cô phải thở hồng hộc, đồng thời đầu ngón tay không yên mà thăm dò ngực cô, tham lam vuốt ve lấy bầu ngực mềm mại.

Anh

khéo léo xoa nắn một hồi mới khiến vú của cô nhô ra được một chút, tiếp

đó dùn