Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Chuyện Tình Của Tổng Tài

Chuyện Tình Của Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321844

Bình chọn: 7.00/10/184 lượt.

Hàn Phỉ Vũ, đi tới suối nước nóng anh đã bao trước.

Khí nóng hồ tắm khiến Hàn Phỉ Vũ có chút nhìn không rõ biểu tình Tả Hữu Nam.

"Em đứng ở đó làm gì đấy?"

Tả Hữu Nam cởi áo ra, cứ như vậy nhảy xuống hồ.

"Tôi. . . . . ."

Không nghĩ tới Tả Hữu Nam lại đột nhiên nhảy vào hồ nước nóng, Hàn Phỉ Vũ thoáng chốc không biết phản ứng như thế nào."Xuống." anh dùng ngữ điệu nửa ra lệnh nói.

"Nhưng váy. . . . . ." Hàn Phỉ Vũ có chút cố kỵ quần áo giá trị xa xỉ trên người .

Tả Hữu Nam quyết định không để Hàn Phỉ Vũ nói, lấy hành động thay thế ngôn ngữ .

Anh một tay kéo cô xuống cạnh suối nước nóng, trọng tâm không ổn định, cô liền bị Tả Hữu Nam kéo vào dòng nước ấm áp .

"Như thế nào? Cảm giác có khỏe không!" Anh chợt bức gần.

"Ừ. . . . . ." Hàn Phỉ Vũ thói quen cúi đầu, tránh ánh mắt Tả Hữu Nam .

"Cùng người trong lòng tắm suối nước nóng, là một loại hưởng thụ, em nói không đúng ?" Ngâm mình trong nước, bàn tay ôm eo nhỏ của cô, khiến khoảng cách của hai người gần như bằng không.

Biết rõ Tả Hữu Nam chỉ lừa gạt cô, tâm Hàn Phỉ Vũ vẫn không nhịn được ngòn ngọt.

"Tả --"

"Hư."

Tả Hữu Nam đem mặt lại gần, môi mỏng mà khêu gợi từ từ in trên môi hồng Hàn Phỉ Vũ .

Hàn Phỉ Vũ lần này không giãy giụa, rất thuận theo tiếp nhận hôn sâu của Tả Hữu Nam.

Anh tham lam bú hương thơm trong miệng cô, đầu lưỡi linh xảo ở bên trong tùy ý thăm dò, kỹ thuật hôn cao siêu khiến cho Hàn Phỉ Vũ không tự chủ được hưởng ứng, đầu lưỡi quấn lấy lẫn nhau.

Vừa hôn xong, cô miệng to thở hổn hển, khí nóng hồ tắm càng làm cho lòng cô không ngừng đập mạnh.

"Cái người này lần thật biết điều!" Cảm thấy Hàn Phỉ Vũ tế nhị thay đổi, Tả Hữu Nam nâng lên một nụ cười thắng cuộc .

"Anh không phải thích sao?" Cô hỏi ngược lại.

Cô đã quyết định bước vào võng tình nói dối của Tả Hữu Nam bằng bất cứ giá nào. Cho dù bị thương, cô cũng sẽ không có nửa câu oán hận, bởi vì tất cả đều là cô tự nguyện.

"Không, anh rất thích." Tả Hữu Nam cười tà.

"Nếu như em thường thường thuận theo như vậy, thật là tốt bao nhiêu."

Anh đem Hàn Phỉ Vũ ôm chặt hơn, hai thân thể tương liên thật chặt, cô có thể mơ hồ cảm thấy hạ thể nóng rực của anh.

Tả Hữu Nam không ngừng ở trên người Hàn Phỉ Vũ rơi xuống nụ hôn nóng bỏng như dấu ấn, khi môi anh đi tới cổ trắng nõn thì thấy một dấu răng như ẩn như hiện.

" Dấu ấn của anh còn ở đây?" Tả Hữu Nam cười nhẹ, sau đó ở cùng địa phương cắn một cái nữa, chỉ là, lần này sức lực không nặng như lần trước trong phòng Tổng giám đốc Thần Thoại.

"A!" Hàn Phỉ Vũ thở nhẹ một tiếng.

"Anh nói rồi, em nhất định sẽ trở thành người phụ nữ của anh." Tả Hữu Nam tự phụ nói.

Tiếp, bàn tay anh đi tới hai vú Hàn Phỉ Vũ, ác ý chà xát xung quanh.

Nhất thời, một hồi cảm giác không biết là khoái cảm hay đau đớn thẳng hướng cô mà đến.

"A. . . . . ." Cô không nhịn được yêu kiều ra tiếng.

Tả Hữu Nam trống một tay, ở trong suối nước ấm áp , vén quần lụa mỏng màu tím của Hàn Phỉ Vũ lên, sau đó gọn gàng kéo quần lót của cô xuống.

Nhất thời, cô cảm thấy cả người run lên.

Không có kinh nghiệm tình yêu, đối mặt hoan ái sắp tới, cô cảm thấy sợ hãi cũng là tự nhiên.

Ngón tay thon dài của Tả Hữu Nam trêu chọc cô, chậm rãi dò vào bụi hoa bí mật chưa biết mùi đời của Hàn Phỉ Vũ.

"Nha!" Cô không kìm hãm được kêu lên, cả người như bắt lửa, nóng rực không dứt.

Tả Hữu Nam gia nhập một ngón tay, ở trong hoa huyệt trêu chọc, thăm dò một chút, mang cho Hàn Phỉ Vũ cảm giác không thể nói.

"A --" cô rên rỉ ra tiếng.

Tiếp, Tả Hữu Nam cởi quần, đem tượng trưng phái nam nóng rực đã sớm gắng gượng buông thả, trên hoa kính Hàn Phỉ Vũ, liền đâm!

"Nha!"

Bất thình lình xâm nhập, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Hàn Phỉ Vũ vặn vẹo một hồi, đau nhức trong nháy mắt cuốn lấy mỗi một thần kinh toàn thân cô.

"Thật là đau. . . . . ."

Hàn Phỉ Vũ bắt được bả vai Tả Hữu Nam, không tự chủ tăng thêm sức lực, móng tay dần dần khảm vào hai vai cường tráng.

Tả Hữu Nam không dừng bước đẩy mạnh, trong tiếng kêu thảm thiết của cô, phân thân của anh rốt cuộc hoàn toàn tiến vào.

Hàn Phỉ Vũ cảm thấy tầm mắt cực độ không rõ, cảnh tượng trước mắt mơ hồ một mảnh, cô không biết đến tột cùng là vì khí nóng trong hồ, hay là vì cô không ngừng tràn ra nước mắt.

Tả Hữu Nam rất nhanh liền bắt đầu động tác, nhưng luật động vừa mới bắt đầu, thanh liền Hàn Phỉ Vũ kêu gào bi thống lần nữa vang lên.

"A. . . . . ."

"Còn tốt đó chứ? !" Anh dùng giọng nói khàn khàn hỏi, động tác cũng dừng lại.

Không thương hương tiếc ngọc cơ hồ là danh từ miêu tả Tả Hữu Nam , nhưng là, giờ phút này, anh lại không hiểu muốn dịu dàng hôn khóe mắt tràn đầy nước của Hàn Phỉ Vũ, lấy thân thể chậm rãi thừa nhận áp lực cùng đau đớn của cô.

‘ ừ. . . . . ." Cô nhẹ gật đầu một cái.

Tả Hữu Nam săn sóc, giống như xoá bỏ tất cả thống khổ của cô.

Khẽ hôn cô một lúc lâu, mắt thấy thân thể cô không còn buộc chặt, anh mới bắt đầu chân chính luật động. . . . . . Hàn Phỉ Vũ trải qua kích tình, té xỉu trong lồng ngực Tả Hữu Nam.

Lúc cô khôi phục ý thức thì người đã nằm trên giường, trên người cũng đã mặc áo choàng tắm của khách sạn.