
là tôi.
Bởi vì tôi mới quen anh ấy không được bao lâu.”
Tính ra, từ lần đầu tiên ở trên đường cái thiếu chút nữa giày cao gót nện vào
anh ấy đến bây giờ, vẫn chưa được 1 tháng.
“Có thật không?” Tô Vũ Quân cũng kinh ngạc, nhìn Mạc Tiểu Mễ, “Vậy tôi cũng
không rõ nữa.”
Mạc Tiểu Mễ cúi đầu, như suy nghĩ điều gì.
Thì ra người trong lòng Giản Nhẫn là người khác? Hơn nữa còn thương nhớ “Cô”,
tìm kiếm “cô” nhiều năm qua... Thì ra là duyên phận trời định của anh không
phải là mình...
Tim Mạc Tiểu Mễ đau đớn một hồi.
Không ăn sáng dạ dày cũng đau nhức co quắp theo, cô không nhịn được ấn tay lên
bụng, chống đầu vào ghế xe phía trước, cười khổ một tiếng.
Khốn kiếp! Đã như vậy, còn làm ra nhiều hành động ngu ngốc như vậy làm gì, để
cho cô nghĩ anh thật yêu mình?
Khốn kiếp khốn kiếp khốn kiếp khốn kiếp!
Giản Nhẫn, anh là đồ khốn kiếp!
“Trời ạ! Đồ đạc của tôi đâu?!”
Vì thay Giản Nhẫn báo thù, Mạc Tiểu Mễ cố ý xin nghỉ một ngày, hiện tại cô
chuẩn bị về nhà nghỉ ngơi một chút, buổi chiều tới bệnh viện thăm Giản Nhẫn,
kết quả mới mở cửa, liền bị sự trống rỗng trong phòng hù dọa.
Đột nhiên cô lui về phía sau một bước, xem lại địa chỉ, là nhà của cô a!
Vọt vào phòng ngủ, mở tủ treo quần áo ra, bên trong cũng là trống rỗng, quần áo
của cô toàn bộ đâu mất, vọt vào phòng nhỏ khác, chiếc máy tính yêu thích của cô
cũng không thấy đâu.
Mạc Tiểu Mễ vừa vội vã chạy xuống lầu, Tiểu Cầu vẫn chưa đi thấy cô xuống mở
cửa chiếc BMW, anh nở một nụ cười thật lớn.
“Chị dâu, hành lý của chị đã được đưa đến nhà đại ca, tôi cũng vừa mới biết,
thật xin lỗi.”
Mới vừa rồi Giản Nhẫn gọi điện thoại cho anh, muốn anh mang Mạc Tiểu Mễ về nhà
mình, anh mới biết anh hai làm chuyện tiền trảm hậu tấu.
“Khốn kiếp! Anh ta cho mình là ai, tại sao tự mình dọn đồ của tôi, tôi đồng ý
anh ta làm như vậy sao?” Mạc Tiểu Mễ giận dữ kêu to, nhấc chân đạp chiếc BMW
một cái.
“À à... Cái đó... Chị dâu, anh hai cũng là lo lắng một mình chị ở bên ngoài gặp
nguy hiểm, ở cùng một chỗ với anh hai, cũng không cần nữa lo lắng, thủ hạ anh
hai là những người giỏi nhất Đài Bắc đó.” Tiểu Cầu gải cái đầu vốn đã rối xù
của mình cười lấy lòng.
Chị dâu nổi giận lên cũng thật đáng sợ, khó trách có thể hàng phục được anh
hai.
“Có thể vào ở trong nhà Giản Nhẫn? Đây chính là ước nguyện của tất cả phụ nữ!”
Tô Vũ Quân vừa hâm mộ vừa ghen tỵ nhăn mũi một cái, “ Trước kia anh Giản từng
có rất nhiều phụ nữ, nhưng đều là ở bên ngoài qua loa làm việc, chưa bao giờ
cho các cô bước vào nhà anh nửa bước, ngay cả tôi cũng không biết nhà của anh
ấy hình dáng như thế nào.”
Mạc Tiểu Mễ nắm tay siết chặc, rốt cuộc không cam lòng ngồi vào trong xe, “Đến
bệnh viện.”
Từng có rất nhiều phụ nữ? Qua loa làm việc?
Huh! Cũng biết anh ta không phải là tốt đẹp gì! Bây giờ lại tự tiện động vào
nhà của cô, xem cô làm thịt anh thế nào!
“Cái đó... Chị dâu, anh hai đã về nhà, anh ấy ghét ở bệnh viện.”
“Anh ta sao lại có nhiều tật xấu như vậy?” Mạc Tiểu Mễ tức giận càng lúc càng
nhiều.
“Hà hà hà... Chị biết không..., người như chúng tôi ghét nhất chính là bệnh
viện, cả đời không vào bệnh viện mới là tốt nhất.” Tiểu Cầu tiếp tục vò tóc đã
không còn hình dáng của mình.
Mạc Tiểu Mễ hừ một tiếng, “Đến nhà anh ta.”
“Vâng!”
“Tôi cũng muốn đi!” Tô Vũ Quân giơ tay lên, “Dầu gì tôi cũng vừa giúp người phụ
nữ của anh ấy một chuyện, như thế nào cũng có tư cách xem nhà anh ấy chứ?”
Mặt Tiểu Cầu lộ vẻ khó khăn.
Mạc Tiểu Mễ nói: “Mang cô ấy cùng đi.”
Hiện tại cô vô cùng không muốn ở chung một mình cùng Giản Nhẫn, có người khác ở
cùng vẫn tốt hơn.
Nhà Giản Nhẫn rất lớn,
giống như chiếc nhẫn kim cương anh đưa cho Mạc Tiểu Mễ vậy lớn đến kinh ngạc.
Ở nơi khu đất thiên nhiên hữu tình bên chân núi tấc đất như tấc vàng này, xe
không những có thể lái vào trong sân nhà, còn có thể lượn quanh ao nước một
vòng, theo Tiểu Cầu nói, phía sau tòa nhà 2 tầng còn có một hồ bơi phía sau hoa
viên nửa.
Cửa ngôi nhà có cảnh vệ đứng nghiêm ngặc, hơn nữa tường rào đặc biệt cao, nếu
là độ cao của cái thang bình thường, không thể nào qua được bên này tường rào.
Một căn nhà như vậy, phải cả tỷ tiền Đài Loan phải không?
Không nghĩ tới Giản Nhẫn là loại người giàu có đến vậy.
“Oa! Anh Giản thật nhiều tiền! Phòng ốc như vậy. Làm cho tôi thật muốn làm nữ
chủ nhân của nơi này đó! Mạc tiểu thư, cô kiếp trước thật đã tu luyện phúc
phận!” Tô Vũ Quân giật mình kêu to.
Nhưng Mạc Tiểu Mễ liền lắc đầu. Nếu như có thể, ngược lại cô hi vọng Giản Nhẫn
không nên nhiều tiền như vậy, đối với một người xuất thân giai cấp trung lưu
như cô mà nói, tìm một người có địa vị xã hội không khác biệt lắm yêu nhau rồi
kết hôn mới là lý tưởng nhất.
Bởi vì Mạc Tiểu Mễ suy nghĩ có chút bảo thủ, còn bị Mạc mẹ dạy từ nhỏ nên luôn
có thành kiến rằng: đàn ông càng tiền càng hư hỏng, càng nhiều tiền càng phong
lưu!
Ân Trần chính là một ví dụ sống sờ sờ đó!
Mà vừa nhìn Giản Nhẫn là biết anh thuộc kiểu người được phụ nữ hâm mộ, cho dù
anh không có tiền, chỉ riêng vẻ bề ngoài kia cũng đủ làm tiền vốn, đủ đ