
động, hơi sức lập tức bị rút sạch.
Hồi lâu sau, Mạc Tiểu Mễ mới giật mình, Giản Nhẫn đã bỏ qua việc hôn miệng,
chuyển tới hôn cổ của cô.
Mạc Tiểu Mễ mặc áo len cao cổ, bị Giản Nhẫn dùng sức kéo xuống dưới, lộ ra cái
cổ tuyết trắng nhẹ nhàng liếm, lại dùng răng ma sát khẽ cắn nhẹ.
“À... Nhột... Không cần...” Mạc Tiểu Mễ không nhịn được kêu lên.
Nghe Mạc Tiểu Mễ tiếng kêu, Giản Nhẫn càng xúc động, ngược lại tăng nhanh tốc
độ tấn công, một tay men theo vạt áo của cô tiến vào trong thăm dò, tay đụng
đến da thịt đã nóng lên, chậm chậm vuốt ve, dừng ở ngực, nhẹ nhàng xoa bóp
khối to tròn mềm mại.
“A... Khốn kiếp... Anh muốn làm gì?” Mạc Tiểu Mễ đột nhiên thức tỉnh, đẩy Giản
Nhẫn ra, giãy dụa muốn đứng lên.
Giản Nhẫn từ phía sau ôm lấy cô, ở bên tai cô nhẹ nhàng nói: “Em không phải
cũng muốn thử một chút sao?”
Mặt Mạc Tiểu Mễ nóng lên đỏ hồng, nhưng mà giống như có ma lực vẫn mặc cho Giản
Nhẫn ôm.
Không thể phủ nhận, cô đã hai mươi lăm tuổi nên đối với chuyện xảy ra giữa nam
nữ, ít nhiều cũng có chút khát vọng, thỉnh thoảng cũng sẽ có một giấc mộng
xuân, nhưng không biết tại sao, mỗi lần Ân Trần muốn tiến tới cũng bị cô cự
tuyệt, cô cũng không biết mình tại sao lại không muốn.
Cô không phải kiểu phụ nữ bào thủ, nếu dục vọng trong thân thể dâng lên, sẽ
chấp nhận ở bên cạnh người đó... Á á á, xấu hổ quá!
“Ngụy biện! Hôm trước mới động thủ em cũng phản ứng như vậy!” Thấy trên đùi
Giản Nhẫn đắp thạch cao, Mạc Tiểu Mễ chợt thức tỉnh, tay hướng đầu anh hung
hăng đánh một cái, “Lúc này mà sắc tâm còn nổi lên được, tinh trùng lên tới não
rồi sao? Đần!”
Giản Nhẫn ôm chặt cô, bên tai thổi khí nóng, “Vậy chờ anh khỏe lại, em liền
chấp nhận, phải không?”
“Em không có nói như vậy!” Mạc Tiểu Mễ đỏ mặt phản bác.
Ánh mắt Giản Nhẫn tràn đầy cưng chiều, cúi người, nhẹ nhàng hôn môi cô, chỉ là
hôn nhẹ, nhẹ nhàng hôn theo vành môi, rất thân thiết rất dịu dàng chạm khẽ.
Thần kinh Mạc Tiểu Mễ dần dần thanh tỉnh lại, mặc cho Giản Nhẫn hôn đến bên má,
rồi dừng lại trên cần cổ cắn mút.
Chắc kiếp trước anh là ma cà rồng, Mạc Tiểu Mễ nghĩ.
Môi Giản Nhẫn vẫn dừng lại ở một bên cổ cô, cố tình cắn một cái, cảm giác có
chút đau, chít tê dại, cả người lười biếng, ánh sáng mặt trời chiếu lên người
rất thoải mái, Mạc Tiểu Mễ từ từ nhắm mắt.
Giản Nhẫn nhìn Mạc Tiểu Mễ hoàn toàn buông lỏng trong ngực, rất kinh ngạc với
sự thoải mái khi ôm cô như vậy, nhưng không bao lâu anh liền giật mình la hét:
“Mạc Tiểu Mễ dậy Mạc Tiểu Mễ? Người phụ nữ này đang nghĩ gì, đang lúc Giãn đại
ca ta hôn lại lăn ra ngủ hả? A a a... Anh muốn cường bạo em!”
“Đừng có làm ồn.” Mạc Tiểu Mễ lầm bầm một tiếng, giơ tay đánh vào mặt của anh,
trong ngực anh nhúc nhích, tìm được vị trí thoải mái, lại lăn ra ngủ.
Giản Nhẫn vừa bực mình vừa buồn cười nhìn bộ dạng ngủ của cô, bất đắc dĩ lắc
đầu. Cái người phụ nữ này, mặt dù rất gan lỳ nhưng thực chất vẫn còn tính tình
của một đứa trẻ.
Ngày thứ hai ở chung.
Sau Mạc Tiểu Mễ tan sở, trước cổng công ty ngoài ý muốn thấy chiếc xe thể thao
màu đỏ, cô giật mình, chẳng lẽ tên kia không để ý chân bị thương chạy ra ngoài?
“Chị dâu! Anh hai bảo tôi tới đón chị.” Tiểu Cầu từ trong xe thò đầu ra.
Mạc Tiểu Mễ vừa yên tâm vừa có chút mất mác, từ từ ngồi vào trong xe, “Cần gì
phải phiền phức tới đón tôi như vậy? Nơi này cách nhà hắn cũng không xa.”
“Nhưng anh hai mong sớm gặp chị.” Tiểu Cầu cười hì hì nói, “Anh ấy cả ngày đều
càu nhàu, chị dâu không đi làm có tốt hơn không, phụ nữ đi làm cái gì, ở nhà
giúp chồng dạy con thật tốt là đủ rồi.”
“Cái đầu hắn ấy!” Mạc Tiểu Mễ giận tím mặt, “Xem tôi là cái gì? Phế vật cần đàn
ông nuôi sao?”
“Ái cha, chị dâu, chị đừng tức giận, cái này...Cái này... Thật ra thì đây cũng
là bởi vì anh hai quá yêu chị, không muốn cách xa chị dù chỉ một phút.” Tiểu
Cầu sợ hãi liếc Mạc Tiểu Mễ một cái, cô gái này nhìn thì kiều diễm mềm mại,
thật ra thì rất hung dữ nha.
Mạc Tiểu Mễ hừ một tiếng, “Giờ chưa về nhà ngay, đi siêu thị.”
“Anh hai nói phải đi thẳng về nhà.”
“Hiện tại tôi là lão đại, phải nghe tôi! Nếu không cho tôi xuống xe!” Mạc Tiểu
Mễ lập tức trợn mắt nhướng mày.
“Dạ dạ!” Tiểu Cầu không thể làm gì khác hơn là khuất phục, ai bảo anh rất nghe
lời anh hai, mà hiện tại anh hai hiển nhiên lại rất nghe lời chị dâu.
“Sao anh cứ Giản Nhẫn nói gì nghe nấy? Giống như con chó Nhật của anh chẳng
khác chút nào.” Mạc Tiểu Mễ nhìn nhìn Tiểu Cầu, cô thực không hiểu hết được
quan hệ giữa nhưng người trong bang phái.
Vẫn đang mỉm cười sắc mặt Tiểu Cầu trầm xuống, mắt nhìn thẳng phía trước, “Chị
thật muốn biết sao?”
“Dĩ nhiên.”
“Tôi có một cô em gái rất đẹp, nhưng không lo học, tuổi còn nhỏ liền quen với
nhiều bạn trai gia nhập bang phái, xém chút bị một tên khốn kiếp cưỡng bức, vừa
lúc được anh Nhẫn bắt gặp cứu con bé, con bé từ đó liền mê mẫn anh Nhẫn, anh
Nhẫn dĩ nhiên chỉ coi nó như em gái, lại khuyên nó tiếp tục đi học. Sau đó, con
bé thấy anh Nhẫn quan hệ với người phụ nữ khác, dưới cơn nóng giận lại tự sát,
tôi cực kỳ tức giận đi tìm anh Nhẫn, lúc ấ