
ăng
ra?
Mấy vị trưởng lão 60, 70 tuổi, ai cũng được nuôi béo béo mập mập, kể từ khi
bang phái ở trong tay Giản Nhẫn chuyển mình thành công, bọn họ cũng bảo đảm
được tiền dưỡng lão, bây giờ đang ở nhà hưởng phúc, dĩ nhiên là tâm tình vui vẻ
thì thân thể cũng mập mạp.
Ngày lễ tết hàng năm, Giản Nhẫn cũng sẽ đến thăm nhà bọn họ, bây giờ còn chưa
đến mùa xuân thì đã mời bọn họ tới, không biết là chuyện gì?
Cửa mở ra, chống gậy, Giản Nhẫn khoác lên áo ngủ rộng rãi đi vào phòng khách,
trên miệng ngậm xì gà.
“Tất cả mọi người đều tới, rất tốt, rất tốt.” Giản Nhẫn phất tay ý bảo kính cẩn
mời mấy lão nhân ngồi xuống, mình cũng ngồi vào sô pha dài rộng rãi, còn đem
chân bị thương chống lên bàn trà, áo ngủ không có cài nút áo, phơi bày lồng
ngực xanh đen, quyến rũ không nói nên lời.
“A Nhẫn, chân của cậu bị thương đã lành chưa?” Giáp trưởng lão thân thiết hỏi
thăm.
“Cũng tốt lên nhiều rồi, cũng chỉ là gảy xương nho nhỏ mà thôi.” Xì gà Giản
Nhẫn trên miệng vẫn chưa đốt lên, chỉ là tiện thể ngậm cho vui, chợt anh nghĩ
đến cái gì, gở điếu xì gà xuống, nhỏ giọng nói: “Chỉ là các ông cần phải thay
tôi giữ bí mật, nói vết thương của tôi rất nghiêm trọng, phải ba tháng mới có
thể khỏi!”
Các trưởng lão hai mặt nhìn nhau, không biết lão đại đang nói đùa cái gì, nhưng
vẫn rất phối hợp gật gật đầu
“Tôi là giữ người phụ nữ này bên người, nên phải sử dụng khổ nhục kế. Bởi vì cô
rất dễ mềm lòng, người có lòng dạ rất tốt.” Giản Nhẫn đắc ý cười gian trá, còn
dùng khóe mắt liếc một vị trưởng lão trong đó, “Tôn thúc, ông không phải nói ta
đối với phụ nữ không có tâm sao? Trước kia tôi không phải là không có tâm, chỉ
là bởi vì không tìm được người trong lòng của mình thôi.”
“A... Cái đó... Ách... Tiểu Cầu nói là sự thật? A Nhẫn muốn kết hôn?” Tôn thúc
ngượng ngùng cười một tiếng, trước kia ông là nghĩ Giản Nhẫn giống như một công
tử phong lưu, lo lắng hắn ngộ nhỡ chơi quá mang họa sẽ thêm phiền toái.
“Đúng!” Giản Nhẫn lần nữa nâng xì gà, ánh mắt nhìn thẳng bọn họ, “Tôi hôm nay
tìm các người tới chính là vì chuyện này, nhà tôi không có trưởng bối, các
người coi như là trưởng bối trong nhà của tôi, các người nói, cầu hôn như thế
nào mới xem là thành tâm nhất?”
Mấy ông già sợ run cả người, lão đại ánh mắt thật là đáng sợ, tựa như sói xám
phát hiện con thỏ nhỏ ngon miệng, xem ra hắn là nghiêm túc.
“Chỉ cần thật tâm yêu cô ấy chính là thành tâm nhất.” Ất trưởng lão suy tư nửa
ngày, mới nói ra một đáp án tự cho là rất có lý.
“Tất cả cái đó đều là nói nhảm, tôi muốn cho cô ấy hạnh phúc thực sự mới được.”
Giản Nhẫn càng thêm nặng nề nói, “Người bình thường chính thức cầu hôn như thế
nào?”
“A Nhẫn là muốn hỏi trình tự kết hôn sao?” Bính trưởng lão chợt tỉnh ngộ.
“Đúng đúng đúng! Tôi chính là muốn hỏi điều này!” Giản Nhẫn lớn tiếng nói.
“Cái này ta biết một chút, bây giờ mặc dù tự do yêu đương, nhưng nói đến chuyện
kết hôn, trước tiên là phải ra chào hỏi gia trưởng hai bên, nhà trai tỏ lòng
thành, phải đưa sính lễ qua.”
“Chào hỏi gia trưởng... Ừ, Tốt! Cứ quyết định như vậy! Đi chảo hỏi ba mẹ của cô
ấy.” Giản Nhẫn lấy xuống điếu xì gà trầm ngâm nói.”Về phần sính lễ, phải điều
tra xem cha mẹ cô thích cái gì. Việc lấy lòng cha mẹ vợ cũng rất quan trọng.”
Mấy ông già tất cả cúi đầu, sợ mình sẽ nén cười đến nội thương, lão đại như vậy
thật đúng là rất hiếm thấy!
Giống như biết bọn họ rất kinh ngạc cùng buồn cười, Giản Nhẫn nâng khóe môi, lộ
ra nụ cười, “Các người nói, tôi như vậy có phải là rất si tình hay không?”
Phốc... Phốc...
Mấy ông già cùng nhau ra sức gật đầu.
“Cuộc đời của tôi mục tiêu cao nhất, chính là muốn trở thành người chồng tốt
nhất thiên hạ, thấy như thế nào? Cái lý tưởng này rất tuyệt chứ?”
Phốc... Phốc...
Mấy ông già tiếp tục gật đầu như bằm tỏi, lại bắt đầu cảm thấy tương lai lão
đại phu nhân rất đáng thương.
“Anh hai.” Đang thương lượng vui vẻ, một tên cận vệ gõ cửa đi vào, cầm trong
tay một tập văn kiện, nhanh chóng đi tới trước mặt Giản Nhẫn, đem văn kiện đưa
cho anh.
Thấy trong văn kiện xen lẫn một tấm hình, Giản Nhẫn mặt liền biến sắc.
Tên cận vệ gần sát bên tai của anh nói: “Đây là anh Cừu nói em lập tức đưa cho
anh, anh nhìn xem, tiểu thư này nghe nói tên ‘ Mộc Tiểu Mễ ’.”
Giản Nhẫn bảo một cận vệ khác đưa điện thoại di động tới, gọi cho Tiểu Cầu đang
làm việc.
“Tiểu Cầu, cậu làm sao tìm được cô?”
“Là công ty thám tử tư lúc trước chúng ta thuê tìm được. Nghe nói Mộc tiểu thư
lúc mười tuổi đi theo cha mẹ di dân đến Canada, lần này trở về nước là bởi vì
cha mẹ cô buôn bán thất bại nhảy lầu tự sát, Mộc tiểu thư nói muốn rời xa nơi
thương tâm đó. Hiện tại cô ở Đài Bắc cũng là một thân một mình, vẫn chưa tìm
được công việc, rất đáng thương.” Tiểu Cầu đơn giản nói tóm tắt nội dung chính
trong tập tài liệu dày cộm kia.
Giản Nhẫn nhìn cô gái trong hình suy nghĩ một lát, mặt trái xoan xinh đẹp, đôi
mắt long lanh rất mê hồn, sống mũi cao thanh tú, đôi môi đỏ tươi, điềm đạm đáng
yêu, vừa thấy đã biết là mỹ nhân tuyệt sắc.
Mộc Tiểu Mễ... Đây chính là “Mộc T