pacman, rainbows, and roller s
Cố Tích

Cố Tích

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321865

Bình chọn: 7.5.00/10/186 lượt.



nếu có xảy ra chuyện như vậy, ta sẽ giao lại toàn bộ công việc đang năm

giữ trong tay, tìm một chỗ để mình dưỡng lão. Ta muốn lúc đó ít nhất

cũng phải là mười năm, mười sáu năm sau, trước đó công việc bàn giao

cũng phải hoàn thành cơ bản, tuổi ta cũng không còn trẻ, bệ hạ chắc chắn sẽ ưng thuận việc bồi dưỡng người kế nhiệm cho ta.”

“… Ở trong lòng nàng, hài tử còn quan trọng hơn việc trẫm giao cho nàng sao?”

“Ta tuyệt đối sẽ không vì hài tử mà làm trễ nải công việc. Cho dù có

người bắt hài tử đi, hoặc dùng tính mạng người nhà uy hiếp ta, ta cũng

sẽ không phản bội bệ hạ”, ta cân nhắc lại từng câu từng chữ, cố gắng

phỏng đoán tâm tư Hoàng đế, “Chỉ có điều, quan trọng nhất, ta hy vọng

người nhà có thể bình an sinh sống, hy vọng con của ta có thể cưỡi ngựa

tự do tự tại trên thảo nguyên, ta không muốn ép buộc con ta.”

Hắn khẽ cười, “Con của nàng đúng là rất may mắn, được rồi, nhớ kỹ lời của nàng, vĩnh viễn đừng phản bội trẫm.”

“Dạ”, ta cẩn thận quỳ xuống dập đầu với hắn, “Ta quyết sẽ không phản bội bệ hạ”, chỉ cần ngươi không thương tổn người nhà ta.

Hắn có vẻ đã hài lòng, sau khi cho ta đứng dậy, hỏi ta như đang nói chuyện phiếm, “Nàng sao lại đưa nữ nhân kia về nhà?”

Nữ nhân kia?

“À.. Người nói Tú Hà? … Thứ nhất là vì trưởng bối của nàng ấy có ân

với phu quân ta, thứ hai là lúc đó ta không rõ chân tướng, không biết

nàng ấy đóng vai gì trong vở kịch.”

“Hiện giờ đã rõ rồi?”

“Ừm”, ta gật đầu.

Ta đã cho người điều tra, nàng ấy đúng là Tú Hà từ quê Trương Lai

đến, tuy là một cô gái thôn quê, nhưng vì thường xuyên nhận được tiếp tế của Lý phu nhân nên đời sống vật chất cũng không tệ, là cô nương xinh

đẹp nhất trong thôn, cho nên gần đây hơn kiêu ngạo. Gia gia của nàng ta

vừa mất, nàng ta đã đến Kinh thành tìm nơi nương tựa chỗ Lý phu nhân.

Trước đó khi còn ở trong thôn đã được muội muội của Trương Lai chỉ điểm, sau này phải gả cho một đại quan. Đến Kinh thành mới phát hiện xem xuất thân của nàng ta, chỉ có thể gả cho người dân bình thường thôi. Muội

muội Trương Lai bắt đầu thu xếp cho nàng ấy, sau này vì nàng ấy không an phận, muốn làm thiếp của Lý Thái phó, mà không quan tâm đến chuyện

khác. Tình cảm vợ chồng Lý Thái phó gần đây không tệ, huống chi cho dù

nạp thiếp, hắn cũng không chấp nhận nạp một cô gái thôn quê, tất nhiên

không đặt nàng ta trong mắt.

Muội muội Trương Lai muốn nạp thiếp cho Trương Lai, chọn luôn nha đầu ở bên cạnh nàng. Về sau Tú Hà ở lại Lý phủ nghe người ta bàn tán nói ta ở lại Hoàng cung tạ ơn, cho rằng Trương Lai là đại quan gì đó, mới đi

cầu xin muội muội Trương Lai. Lý phu nhân đại khái đã sớm thấy nàng ta

quá phiền phức, cho nên thuận thế đẩy thuyền. Cô nàng Tú Hà kia chỉ sợ

đến giờ vẫn chưa biết, Trương Lai không phải là đại quan gì thế.

“Nàng cho đem đồ ăn ngon, lăng la tơ lụa đưa cho nàng ta, là vì sao?”

Ta cười nói: “Cũng không có gì. Nếu như nàng ta là người tốt, ta chú ý đến cuộc sống của nàng ta cũng là việc nên làm. Nếu như nàng ta là

người không tốt, ta đưa nàng ta lên cao, rồi cũng có ngày rớt xuống.”

“Nàng rất thẳng thắn”, Hoàng đế cười to.

“Nếu ta là người nhân từ dễ nương tay, bệ hạ sao lại giao việc cho ta xử lý chứ?”

“Nếu nàng ta cũng có hài tử?”

“Sinh hạ ra thôi.”

“Sinh hạ ra? Nàng vẫn rất nhân từ dễ nương tay.”

“Có vấn đề gì đâu”, ta nở nụ cười, “Ta không quan tâm hài tử là từ

bụng ai đi ra, chỉ cần là do ta nuôi lớn, sẽ là con của ta. Đừng nói đến chuyện đứa bé có một nửa dòng máu của Trương Lai, kể cả không có, chỉ

cần là ta nuôi, cũng coi như là ruột thịt.”

“Trẫm đã hạ thấp nàng rồi. Trẫm vốn nghĩ nàng đưa nàng ta về là vì

mình không có hài tử. Hiện giờ đã có rồi, nàng vẫn nguyện ý lưu nàng ta

lại, không sợ tương lai thành tai hoạ ngầm sao?”

Ta gật đầu, “Đúng là có chút bận tâm, nếu như Hoàng thượng có thể giúp ta một chuyện, thì sau này không còn phải lo nữa.”

“Giúp thế nào?”

“Mời đại phu nói ta mang song bào thai, lúc ta sinh con, đẩy cho Tú

Hà sinh sớm một chút, dùng mật đạo ôm qua cho ta. Sau đó xin bệ hạ hỗ

trợ tìm một hài tử ốm yếu sinh non hoặc bào thai chết đổi lại cho Tú Hà. Bà đỡ sinh con cho hai bên cũng nhờ bệ hạ tìm giúp người nào đáng tin.”

“Không khó. Nhưng làm vậy để làm gì? Nàng đem hài tử về nuôi dưỡng,

thì cũng là một lý do. Nàng làm vậy để đề phòng ai? Đề phòng Trương Lai

nhìn thấy hài tử lại nhớ đến mẫu thân của hài tử sao?”

Ta lắc đầu, “Không phải. Trương Lai từ trước đến giờ đều chung tình,

huống chi chuyện đó chỉ vì hắn sơ ý mà vướng vào, không trách được muội

muội của mình, nên đành trách nữ nhân đã bò lên giường hắn. Chỉ cần ta

không ngược đãi Tú Hà, đối với nàng ta chàng cũng sẽ không có dư sự chú ý với đồng tình. Đây là ta đề phòng tương lai hài tử biết chuyện, sẽ so

đo vấn đề mẹ ruột mẹ nuôi.”

“Nàng không sợ trẫm nói chuyện này với Trương Lai sao, nàng cũng biết là trẫm đối với nàng…”

“Hoàng thượng nói đùa rồi”, ta lập tức ngắt lời hắn.

“Ồ?”

Ta đành phải nói, “Bệ hạ cho rằng, Trương Lai tin ta hay là tin người khác?”

“… Được rồi, hiếm khi nàng mở miệng đặt ra yêu cầu với trẫm