
, hối hận. Lúc đi qua Hồ Giai Giai thì lại đầy thống
hận.
Hồ Giai Giai nắm chặt tay anh trai, chết cũng không buông, bù lu bù loa:
-
Anh ơi, đừng để cảnh sát bắt em đi, bọn họ sẽ đánh em, sẽ vu oan giá
họa! Triệu gia mượn cớ để chỉnh em, anh ơi, cứu em đi!
Cảnh sát đi sau có lẽ bị cô ta khóc lóc đến mất kiên nhẫn, dùng sức đẩy vào lưng cô ta rồi quát:
- Cô nói hươu nói vượn gì thế! Chúng tôi là cảnh sát nhân dân sẽ không làm
mấy chuyện này. Nếu cô không làm thì quyết sẽ không oan uổng cô đâu.
Hồ Gia Hào gỡ tay em gái, đau lòng nói:
-
Giai Giai, đừng sợ. Chỉ cần em không làm việc này thì nhất định sẽ không sao! Anh tin Triệu phu nhân sẽ không vu oan em đâu
Nói xong liếc nhìn về phía Chu Thiến.
Triệu Hi Thành nhìn thấy thì hừ mạnh một tiếng, nhìn lại đầy khinh thường:
- Em gái mình là loại người nào mà anh còn không biết à? Chuyện này cô ta có làm hay không chẳng lẽ anh không biết? Nếu cô ta như vậy, nếu tôi thực
sự muốn chỉnh cô ta thì cần thiết phải nhờ đến cảnh sát sao?
Hồ Gia Hào bị anh nói vậy mà cúi đầu, nói không nên lời.
Lòng Hồ Giai Giai vô cùng sợ hãi, nhưng giờ cũng chẳng có cách nào khác, chỉ hi vọng lý do thoái thác của mình có thể lừa được cảnh sát. Cô ta thất tha thất thểu, khóc sướt mướt đi theo cảnh sát xuống lầu, sau đó lại dưới con
mắt bao người mà lên xe cảnh sát. Mọi người chỉ trỏ, bàn tán rồi nhìn cô ta với ánh mắt khinh thường khiến cô ta hận không thể đào lỗ mà chui
vào. Từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ cô ta mất mặt như vậy, cô ta vừa hận
vừa xấu hổ. Hồ Giai Giai ngồi trong xe cảnh sát, lấy tay che mặt, lớn
tiếng khóc lóc.
Bên cạnh, Lưu Văn Chí giận dữ đá cô ta một cước, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Cô là yêu tinh hại người, giờ vẫn còn khóc được à! Tôi xem xem cô lừa được cảnh sát hay không? Hồ Giai Giai, nếu cô hại tôi ngồi tù thì đời này
tôi cũng sẽ không bỏ qua cô đâu
Hồ Giai Giai không dám lại tranh chấp với anh ta trước mặt cảnh sát, sợ lộ dấu vết
nên chỉ khóc giả đáng thương, không để ý đến anh ta. Lưu Văn Chí còn
muốn đánh nhưng lại bị cảnh sát ngăn lại. Lưu Văn Chí lúc này mới yên
tĩnh lại, chỉ là ánh mắt nhìn cô ta thì như hận không thể tiến lên cắn
chết nàng.
Hai hôm sau, cục cảnh sát đưa tin tới. Hồ Giai Giai tuy rằng vẫn luôn nói dối nhưng
cảnh sát là những người có kinh nghiệm, chỉ chút kĩ xảo của cô ta sao có thể qua mắt được. Chẳng những vạch trần lời nói dối của cô ta mà còn
đến tận nhà lục soát tìm ra bằng chứng. Chiếc điện thoại như cô ta nói
là bị trộm đi cũng bị tìm ra. Vì cô ta không nghĩ chuyện lại lớn như
vậy, hơn nữa trong đó còn có bức ảnh của Lưu Văn Chí nên không vứt nó đi được. Không ngờ bây giờ lại thành chứng cứ phạm tội của cô ta. Hồ Giai
Giai hối cũng không kịp, chứng cứ như núi, muốn chối cũng khó.
Phạm nhân
nhận tội rồi thì bị đưa ra xét xử, cuối cùng tòa án phán xử Hồ Giai Giai bị tù hai năm mà tòng phạm Lưu Văn Chí thì bị một năm tù, lập tức chấp
hành.
Sau khi
tuyên án, Hồ Giai Giai hét to một tiếng rồi ngất xỉu. Còn Lưu Văn Chí
thì như nổi điên mà định xông tới đánh Hồ Giai Giai, sự điên cuồng khiến cảnh sát nhất thời không thể ngăn lại được, mãi đến khi cả ba người
phải xông lên can thì mới an vị lại, ôm đầu khóc rống
Hôm đó, Chu
Thiến không đến xem xét xử. Triệu Hi Thành hỏi cô vì sao không tới xem
hai kẻ hại mình có kết cục gì. Chu Thiến tay cầm vòi phun nước, vừa tưới nước cho cây vừa nói:
-
Làm gì chứ? Cô ta và người nhà của mình đã đủ đau lòng rồi, sao em còn
đến cho bọn họ thêm khó chịu. Em cũng chẳng muốn đi xem những cái này.
Nhìn cũng chẳng dễ chịu gì.
Triệu Hi Thành ôm cô từ đằng sau, nhẹ giọng nói:
- Anh còn nghĩ lần này em lại không đành lòng mà bỏ qua bọn họ cơ.
Chu Thiến buông vòi phun nước, xoay người ôm lấy vòng eo săn chắc của anh rồi khẽ nói:
-
Không, lầ này bọn họ thiếu chút nữa hại Hi Tuấn, ai biết lần sau có thể
hại đến anh hay không. Em không muốn để bọn họ có cơ hội đó. Bọn họ bị
trừng phạt là đúng tội rồi, em không hề áy này gì cả.
Cô khẽ tựa đầu vào vòm ngực rộng lớn của anh, nghe nhịp tim trầm ổn của anh:
- Em muốn mọi người đều phải an toàn, vui vẻ. Em muốn mãi mãi ở bên mọi người.
Lap mình hỏng toàn bộ bàn phím, chưa sửa nên k thể update liên tục được. Thanks :)
Chu Thiến ngồi trong nhà vệ sinh, thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ, sau đó lại nhìn về phía ống nghiệm đặt trên bồn rửa tay
5’ hẳn là đủ rồi chứ!
Tâm tình Chu Thiến vô cùng khẩn trương mà cầm lấy que thử, trên que thử hiện rõ hai vạch, cô kích động đối chiếu lại vói bản
hướng dẫn. Cảm giác hạnh phúc như điên dâng lên trong lòng. Cô mang thai rồi! Cô đã có con với Hi Thành.
Cô hưng phấn đứng lên, hai tay quơ quơ que thử vài vòng trong không trung, hận không thể nhảy lên mà hò hét.
Thật tốt quá rồi! Cô đã có con với Hi Thành.
Sau khi chuyện Hồ Giai Giai kết thúc một đoạn thời
gian, tâm tình của cô cùng dần bình ổn lại. Cô dần dần phát hiện thân
thể mình có chút bất ổn. Đầu tiền là thường xuyên cảm thấy uể oải, có
mấy lần còn ngủ gật ở công ty. Sau đó thì ăn uống cũng dần trở nên kén
chọn, những đồ