
óm đại nha hoàn, vây
quanh ba đứa bé, người thì bế người thì dắt, đi đến nội viện. Từ Man cẩn thận quan sát, quả nhiên nhị đường ca khác với bọn họ, nàng và hai ca
ca, mỗi người hai nhũ mẫu, hai đại nha hoàn, mặc dù lần này đến Từ phủ,
chỉ mang theo một nhũ mẫu, nhưng mỗi người họ cũng có ba người hầu hạ,
còn bên người nhị đường ca, cũng chỉ có hai người, một nhũ mẫu, một nha
hoàn, hơn nữa trông cũng không quy củ danh giá như người hầu bên cạnh
họ.
Được Niên ma ma ôm vào trong ngực, vừa bước vào cổng lớn chính phòng, Từ Man được
thả xuống dưới, Niên ma ma nắm tay nàng dắt vào phòng, các ca ca cũng
chỉ chừa lại một vị nhũ mẫu đi cùng, đám nha hoàn ma ma còn lại dừng
trước cửa phòng. Từ Man được Niên ma ma nắm tay, đầu nhỏ hơi nghiêng
nghiêng, nhìn trong phòng tuy nói là tráng lệ, nhưng rõ ràng số lượng
ngọc khí cùng đồ sơn mài ít hơn so với phòng mẫu thân, hơn nữa những vật dụng bằng gỗ, làm từ cây tử đàn cũng không nhiều, phần lớn là gỗ lim,
còn có một vài loại gỗ Từ Man không nhận ra được, bởi vì Phủ trưởng công chúa không có loại gia cụ từ chất liệu gỗ như vậy.
“Chao ôi! Đây là hai vị tiểu lang và quận chúa nhà Đại trưởng công chúa sao.”
Từ Man còn
chưa đứng vững, chợt nghe phía trước có người nhiệt tình khách sáo nói,
Từ Man lén nhìn lướt qua, ngay trên vị trí chủ tọa có một vị phu nhân
đang ngồi trên chiếc trường kỷ lớn nhìn chừng bốn mươi tuổi, ngồi bên
tay trái bà là mẫu thân mình, người vừa mới lên tiếng lại ngồi bên tay
phải vị phu nhân kia, tuổi thoạt nhìn lớn hơn mẫu thân, ăn mặc hoa lệ,
một thân áo khoác bằng gấm tứ xuyên thêu chỉ vàng, mặt trên thêu những
con chim cát tường đủ màu sắc, viền áo khoác còn dùng bảo thạch đính
lên, lại phối hợp với một đầu trang sức vàng lóng lánh của bà, so với
mẫu thân mình còn trông rực rỡ hơn, chẳng qua, càng giống những người
nhà giàu mới nổi.
“Lại đây,
Hải Sinh, Hải Thiên, A Man, lại đây thỉnh an tổ mẫu các con đi.” Đại
trưởng công chúa không thèm nhìn người phụ nữ vừa lên tiếng, nhẹ nhàng
vẫy tay gọi bọn nhỏ bước qua.
Từ Man vừa
đi vừa nhìn, thấy người phụ nữ được xếp ngồi ở vị thứ hai bên dưới mẫu
thân dường như có chút khẩn trương nhìn về phía sau lưng Từ Man. Từ Man
thầm đoán, đoán là người này chính là mẫu thân của nhị đường ca, chính
là tiểu thẩm của mình. Chỉ không biết quy củ của Từ gia ra sao, lại cho
con dâu ngồi ở vị trí này, chứ không phải là ngồi sát mẫu thân.
Cùng các ca
ca đứng ở trước mặt vị phụ nhân kia, nàng so với vị “Nhà giàu mới nổi”
kia hiển nhiên mộc mạc thuần khiết hơn nhiều, một thân gấm Tô Châu màu
xanh thẫm, nổi lên từng đóa cúc lớn, phối hợp với những đóa hoa li ti
màu vàng, cùng tôn nhau lên với trâm cài ngọc bích trên đầu nàng, hiện
ra vẻ tôn quý khiêm tốn.
Từ Man nhìn
một ma ma đứng sau phụ nhân kia lấy đến một cái nệm bồ đoàn, vốn là có
chút nhíu mày, sau nghĩ lại dù sao mình cũng là vãn bối, quỳ cũng là lẽ
thường, bèn chuẩn bị đợi các ca ca quỳ xuống, mình lại theo sau. Nào
ngờ, nệm bồ đoàn vừa được đặt xuống, chỉ mỗi nhị đường ca đi đến quỳ
xuống dập đầu lạy tổ mẫu, các ca ca đều chỉ chắp tay vái lễ, lúc này Từ
Man mới nhớ ma ma giáo dưỡng lúc trước có dặn, con cái của Đại trưởng
công chúa, ngoại trừ lạy trời lạy đất, lạy quân vương, lạy phụ mẫu, còn
lại chỉ vạn phúc và vái lễ như nhau hết.
“Thỉnh an tổ mẫu.” Nhớ được, Từ Man đương nhiên sẽ không để mất mặt mũi, thành thành thật thật đi qua, hành lễ vạn phúc.
“Không hổ là con nhà Đại trưởng công chúa…” Lại là tiếng cười của người quấy nhiễu
kia, Từ Man hơi ngẩng đầu, quả nhiên sắc mặt tổ mẫu khó coi, tuy nói
hành lễ đều là quy chế, nhưng có bà mẹ chồng nào lại thích con dâu mình
cao hơn mình một cái đầu, càng đừng nói tới cháu nội mình.
Từ gia lão
phu nhân thoạt nhìn thật sự đối với những đứa cháu này không có tình cảm gì, tùy tùy tiện tiện liền phát vài cái bao lì xì, Từ Man nhìn cũng
không thèm nhìn, đưa cho Niên ma ma, hai vị ca ca còn lại cũng làm thế.
“Nếu đã đến
đây rồi, vậy các ngươi cũng làm quen lẫn nhau một chút đi, miễn cho
trưởng thành rồi, ngay cả người trong nhà cũng không quen mặt.” Những
lời mang ý trào phúng này, ngay cả thần kinh thô như Từ Man cũng nghe
hiểu, nhưng nàng liếc nhìn mẫu thân, lại phát hiện mẹ không có một chút
phản ứng nào.
Lại là nhị
đường ca đi đầu, trước tiên bắt đầu từ Đại trưởng công chúa, Từ Man còn
chưa kịp nói với mẫu thân nhị đường ca tặng vòng tay cho mình, nhưng
nhìn thấy Đại trưởng công chúa đưa tặng văn phòng tứ bảo (bút, mực,
giấy, nghiên), nhị đường ca thấy được vô cùng kinh hỉ, nàng liền yên
lòng, mẫu thân quả nhiên suy nghĩ chu đáo hơn mình.
“Thỉnh an
đại bá mẫu.” Nói thật, Từ Man đối với người đàn bà vừa tiến vào đã bô bô mở miệng này, ấn tượng đầu tiên không tốt, đặc biệt nhìn cách ăn mặc
cùng với vẻ mặt sắc sảo của bà ta. Cha mẹ kiếp này của nàng mặc dù vẫn
là cha mẹ của nàng, nhưng rõ ràng thân thích không giống những thân
thích kiếp trước. Kiếp trước Từ Man chỉ có một ông chú, tuy thím là dân
buôn bán, không giống với các vị ở kiếp này, ăn nói c