Cuộc Chiến Thượng Vị

Cuộc Chiến Thượng Vị

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327932

Bình chọn: 8.00/10/793 lượt.

ng thương, nghe

nói Hồng Giác Tự có một vị từng là tổ bối của hoàng gia xuất gia, nay

tuổi tác đã cao, nhưng dù sao cũng là chùa miếu của hoàng gia và người

của hoàng gia, có thể phòng bị người Trần gia động thủ sau lưng. Nhưng

mà, nếu mẫu thân nói, Tả tướng sắp từ Hồng Giác Tự trở về, như vậy cũng

rất có khả năng Gia Cát gia sẽ khởi phục, như vậy sự lựa chọn của Thục

Viện cũng coi như thuyết phục được.

Bất luận Tả tướng quật khởi như thế nào, nếu Thục Viện gả cho Gia Cát Sơ Liêm, mà ở mặt

ngoài Gia Cát gia chỉ có Gia Cát Sơ Liêm là bước lên quan trường, Gia

Cát Sơ Thanh cùng lắm chỉ là thương nhân. Như vậy chỉ cần bắt được hy

vọng của Gia Cát gia, chẳng phải đã tương đương với việc kéo Tả tướng về phe Đại hoàng tử rồi sao? Thật là một nước cờ không tệ.

Mấy năm nay, Từ Man càng phát giác rằng nhìn nhận ban đầu của mình là sai

lầm, trong cung Thục Thận tuy tâm tư kín đáo, nhưng rốt cuộc chỉ là một

tiểu cô nương, khả năng có hạn, vả lại còn cố kỵ đến niềm kiêu ngạo của

công chúa. Mà hoàn toàn ngược lại, Thục Viện lại vì để cho ca ca nàng có thể đi lên vị trí kia, chẳng những quanh năm ngụy trang thành một biểu

tỷ ác độc đáng ghét xấu xa, luôn khi dễ biểu muội, nhằm làm nền cho ca

ca khoan hậu, thiện lương và ôn nhu.

Nói thật, nếu Từ Man không phải từng đọc qua truyện, lại từng sống qua một kiếp, cái

kiểu tương phản mãnh liệt như vậy, cùng với việc lấy lòng không dấu vết

kia, nói không chừng thực sự có khả năng sẽ động lòng. Hơn nữa, trừ lần

đó Thục Mẫn bị xem làm mũi giáo mà sai khiến ra (lần bị Từ Man dùng roi quất), mê hương trong cung, cái chết của Thục Mẫn, bao gồm cả chuyện Đại hoàng tử nạp thiếp, dường như đều có bóng dáng của Thục Viện. Bây giờ lại còn vì ca ca của mình, mà muốn gả cho một người căn bản không có tình cảm

cơ sở. Có thể thấy được tâm cơ của người này, có thể thấy được người này đối với chính bản thân mình ngoan độc như thế nào, lại còn mục tiêu cực kỳ xác định, chẳng chút mảy may do dự.

“Vậy làm sao bây giờ?” Từ Man vừa nghĩ nếu sau này phải làm chị em dâu với Thục Viện, trong lòng liền buồn nôn không chịu được.

Đại trưởng công chúa như nhìn thấu Từ Man, mỉm cười nói: “Đừng lo lắng,

thằng bé ấy trở về cũng chỉ là muốn Hòa Húc tìm giúp nó một cửa hôn sự

tốt mà thôi.”

“Đây là ý của cữu cữu ạ?” Có thể khiến

cho nhị nương nương và mẫu thân ra mặt, chắc chắn Gia Cát gia lão phu

nhân không có bản lĩnh này.

Mắt Đại trưởng công chúa

lộ ra đau lòng nói: “Cữu cữu con gần đây cũng không dễ dàng gì, tương tự như hôn sự của Đại hoàng tử, mấy năm nay Trần gia và Hoàng gia đều nhìn như phục tùng, hơn nữa Tả tướng cũng chưa chính thức thượng vị, Gia Cát Sơ Liêm cũng chỉ là một viên tiểu tướng quân không có thực quyền, nếu

cữu cữu con lại từ chối nữa, thì có vẻ như không phải với nữ nhi lắm.”

Đây là kế sách ai binh* sao? Phục tùng cái gì? Chẳng qua là ở địa phương

khác ngầm làm mấy chuyện xấu thôi, Từ Man khinh thường bĩu môi.

* ai binh: ai binh tất thắng, quân đau thương tất chiến thắng; quân đội

bị áp bức vùng lên mà chiến đấu thì nhất định sẽ chiến thắng.

“Cho nên a, nhất định phải làm cho Thục Viện cắt đứt ý niệm này.” Đại trưởng công chúa đương nhiên cũng nhìn thấu.

Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã đến, cả nhà Từ Man đụng phải Gia Cát Sơ Liêm ngay tại cửa phủ công chúa Hòa Húc, hai ca ca của Từ Man lập tức xuống

ngựa đi qua, đứng tại ngoài xe ngựa nói chuyện.

Gia

Cát Sơ Liêm biết được là xe ngựa của Đại trưởng công chúa, tất nhiên sẽ

không chậm trễ, đứng cách xe ngựa thi lễ với công chúa và Từ Man xong,

liền cùng cặp sinh đôi đi vào trong phủ. Sáng sớm Lương tướng quân và

công chúa Hòa Húc vừa nghe nói tỷ tỷ đến đây, cũng bất chấp làm ồn đến

con trai, dẫn theo nô bộc cùng với nữ quyến đến dự tiệc, đặc biệt chạy

tới cổng đón tiếp.

“Sao muội lại ra đây, không ở cùng dì Tần chạy ra tiếp đón làm gì, đều là người thân, ta còn xa lạ lắm

sao.” Hàn huyên cùng với các vị phu nhân giao hảo xong, Đại trưởng công

chúa kéo tay công chúa Hòa Húc, oán trách nói.

Công

chúa Hòa Húc lại không cho là đúng: “Nói đâu không, a nương muội mới

không cần muội ở cạnh bên ấy, bà bây giờ có mỗi A Miểu là được rồi,

chúng ta thì tính là gì.”

Bởi vì con trai của công chúa Hòa Húc ngũ hành thiếu thủy (bát tự), nên Lương tướng quân lấy nhũ danh này.

“Bao tuổi rồi, còn ghen tỵ với con.” Đại trưởng công chúa vừa bực mình vừa

buồn cười, tiếp theo cũng cảm thán, đã làm mẫu thân rồi mà hãy còn như

con nít.

Công chúa Hòa Húc cười hì hì, dõi theo

trượng phu mời khách nam đến tiền viện, còn mình thì cùng tỷ tỷ mang

theo những phu nhân quan gia đến hậu viện.

Từ Man chân trước vừa bước vào sân, chân sau Chu Hoàn đã đến, rảo bước bắt kịp, hành lễ xong liền lôi kéo Từ Man rớt lại sau.

“Hôm nay sao ngươi đến trễ vậy?” Từ Man nhìn đôi má phấn đào của Chu Hoàn,

không biết vì sao liền nghĩ tới Gia Cát Sơ Liêm với bộ dạng đoan chính

vừa rồi, trong lòng càng nghĩ càng thấy có lý. Chu tướng quân mấy năm

nay vẫn không can thiệp vào triều đình, bất luận Trần gia có lôi kéo thế nào, nhà họ Ho


Snack's 1967