
, nếu như cậu có thành tâm như vậy, thì không nên chỉ quy y làm đệ tử tục gia không thôi, hẳn là trực tiếp cạo thành đầu trọc, quy y cửa
phật, gột rửa tâm linh.”
Hà Cảnh sửng sốt, nghiêm trang nói:
– “Như vậy sao được a, hòa thượng có cái gì tốt chứ? Không thể ăn thịt cũng không thể cưới vợ, mình kiên quyết không đồng ý!”
Cố Ninh ở trong lòng trợn trắng mắt, cười nói tiếp:
– “Thôi đi, cậu đừng có mơ mộng hão huyền nữa, không phải ai muốn làm hòa thượng cũng được đâu, phải có bằng đại học mới được đó!”
Hà Cảnh khoa trương làm ra biểu tình nhẹ nhàng thở ra:
– “Mình an tâm rồi, hòa thượng tự nhiên là để cho người tài ba đến làm
đi, mình chỉ là một kẻ phàm phu tục tử, mình còn muốn kết hôn với…”
– “Được rồi, đừng nói nữa.” Cố Ninh đánh gãy lời nói của Hà Cảnh, chỉ chỉ vào dĩa thức ăn trên bàn: “Tiểu Hà a, cậu kêu nhiều thứ như vậy, căn cứ nguyên tắc không được lãng phí, ai kêu thì người đó phải phụ trách ăn
cho hết, mình nói trước nha, mình chẳng có khẩu vị gì, không thể trợ
giúp cậu được.”
Miệng lưỡi ngon ngọt như vậy, thật là…nhiều thức ăn thế này còn không đổ đầy được cái miệng của cậu ta sao?
Hà Cảnh cười cười:
– ” Được, mình ăn, mình sẽ ăn hết, tuyệt đối không lãng phí, tuyệt đối sẽ vâng theo mệnh lệnh.” Cố Ninh tạm biệt Hà Cảnh, cô trở về ký túc xá, cởi khăn quàng cổ và bao tay ra. Trần Triển cười nhìn Cố Ninh:
– “Nói mau, cậu đi đâu vậy, trời lạnh như vầy, rốt cuộc là ai có mặt mũi
lớn đến thế, có thể kêu Ninh Ninh chúng ta ra ngoài, còn đi lâu như vậy
mới trở về, đã làm những gì rồi?”
Cố Ninh nhìn vẻ mặt bát quái của Trần Triển, cười cười:
– “Bạn cũ, hẳn là cậu nên đổi nghề làm phóng viên đi, không nên học hệ đạo diễn nữa.”
– “Ừ, mình biết rồi, có phải là anh chàng lần trước tặng cậu dây chuyền
không? Anh chàng mà nói là đi ngang qua thuận đường đến thăm cậu ấy, lần này lại đi ngang nữa hả? Ha ha, thật là Tình ca ca ĐI NGANG QUA a ~ “
Hai người còn lại trong phòng ngủ cũng xông tới.
– “Được a, Cố Ninh, cậu còn giữ kín như vậy.”
Cố Ninh lấy quả táo đã được cắt gọt sạch sẽ trên bàn nhét vào miệng Trần Triển:
– “Cậu ăn cho no đi.”
Trần Triển ho khan:
– “Tốt, không nói tới anh chàng ĐI NGANG QUA của cậu nữa, đi thôi, thời
gian không còn sớm, chúng ta đi ăn cơm chiều đi, hôm nay ăn lẩu.”
– “Ừ.”
– “Các cậu quả thực là quá tàn nhẫn, bọn mình hận các cậu!” Hai cô gái còn lại trong phòng ngủ giận dữ ai oán nói.
Hai người bọn họ là học múa chuyên nghiệp, vì giữ gìn vóc dáng nên lúc bình thường qua buổi trưa thì không ăn uống nhiều nữa, lẩu là loại thức ăn
cao năng lượng gì đó, tự nhiên là bọn họ không thể đụng vào.
Hai người Cố Ninh đến siêu thị gần đó mua nguyên liệu nấu ăn, sau đó tới
căn phòng mà Trần Triển thuê ở bên ngoài, mở nồi ra, trực tiếp ném tất
cả các nguyên liệu vào bên trong là được, mùa đông ăn lẩu là một chuyện
rất hưởng thụ, hơi nóng lượn lờ, cả người đều ấm áp, nhưng lại vô cùng
nhàn nhã và thoải mái.
Trần Triển mở hai lon bia.
– “Cụng ly.”
Ăn được không sai biệt lắm, Cố Ninh vừa dọn dẹp thức ăn còn thừa lại trên bàn vừa nói:
– “Ngày mai đến Pháp Nguyên Tự, mình sẽ dẫn theo một người bạn của mình cùng đi đấy!”
Trần Triển sửng sốt, cười hỏi:
– “Có phải là anh chàng ĐI NGANG QUA không vậy?”
– “Ừ.”
– “Được a, quả nhiên là có gian tình, cùng đi đến miếu cầu duyên có phải không?”
– “Không phải, cậu đừng tưởng tượng nữa mà, yên tĩnh một lát ăn hết thức
ăn của cậu đi.” Cố Ninh đẩy đẩy dĩa thức ăn ra trước mặt Trần Triển.
– “Đúng lúc, mình cũng muốn nhìn thử xem anh chàng ĐI NGANG QUA kia có bộ dáng gì, có thể khiến Ninh Ninh nhà chúng ta nhớ mãi không quên, đến
lúc đó mình sẽ báo cáo một chút với các nam sinh trong lớp, cành hoa của hệ đạo diễn lớp chúng ta, rốt cuộc là bị ai hái đi, để cho bọn họ chết
được nhắm mắt, ha ha…”
75734si35
10 giờ sáng hôm sau,
hai người thi xong môn cuối cùng, vì để tiện ra ngoài, Trần Triển tự lái xe riêng tới, ba người hẹn gặp ở Pháp Nguyên Tự, hôm nay là cuối tuần,
cho nên rất nhiều người đến dâng hương.
Hà Cảnh đã sớm chờ ở đó, nhìn trong đám người thấy Cố Ninh đi tới, hắn cật lực phất phất tay,
sau đó chạy qua chỗ Cố Ninh. Hà Cảnh đi đến trước mặt Cố Ninh thì dừng
bước, nhìn nhìn người bên cạnh Cố Ninh:
– “Ninh Ninh, cậu còn dẫn theo bạn cùng đến a.”
Xem ra đúng là hắn suy nghĩ nhiều, hắn còn tưởng rằng, chỉ có hắn và Cố Ninh thôi!
Trần Triển nhướng nhướng mày:
– “Sao hả? Không hoan nghênh?”
– “Hoan nghênh, đương nhiên hoan nghênh, mình tự nhiên là hoan nghênh.”
– “Cái này còn được.”
Ba người mua vé vào cổng, Trần Triển đánh giá Hà Cảnh đi bên cạnh Cố Ninh, nghĩ rằng ánh mắt của Cố Ninh ngược lại rất không sai nha, trình độ như vậy, quả thật không phải mấy đứa con trai trong trường có thể so bì,
rất có mùi vị đàn ông. Mắt của Trần Triển rất có nhãn lực, biết làm bóng đèn sẽ khiến người ta chán ghét, cho nên mỉm cười vỗ vỗ bả vai Cố Ninh:
– “Được rồi, hai cậu cứ từ từ đi dạo đi, mình đi xung quanh xem một
chút.” Nói xong cũng lách người, để cho đôi tình nhân này có không gian
riêng tư.
Hai người đi v