
muốn xem phim « đen »a, nên vấn đề này tạm
thời chưa nói đến .
Dường như mọi suy nghĩ đã thông suốt, mồ hôi lạnh lập
tức ồ ồ từ sau lưng toát ra, chẳng lẽ Tiêu Quân xem luân lý kịch, xem phim hoạt
hoạ phiến, tất cả đều là vì trong nhà ta có một trẻ một già? Hắn muốn cùng bọn
họ kết giao quan hệ? Chẳng lẽ ta mới chính là kẻ không biết suy nghĩ, ngu ngơ
chui vào tròng của bọn họ? Bởi vì nghĩ rằng sự việc thật đơn giản, nên ta không
suy nghĩ nhiều, cứ hết lòng vì bọn họ mà đi làm!!
Tâm tình nhất thời trầm măc trầm trọng, Ngôn Tử Kỳ a
Ngôn Tử Kỳ, ngươi đã 28 tuổi rồi mà sao đầu óc vẫn không thông minh lên
chút nào, vậy mà ngươi dám tự xưng mình là kẻ sành sõi, ta nghĩ
ngươi chính là loại bại não a, ngươi thật đúng là con mẹ nó quá đáng!! Khó
trách tại sao ngươi lại sùng bái Tiêu Quân, nếu ngươi có một phần tư chỉ
số thông minh của hắn, ngươi cũng đã đủ làm rạng danh dòng họ rồi
“Làm gì vậy? Có mỗi việc đánh răng mà cũng mất nửa
ngày!” Tiêu mỗ nhân đứng cạnh cửa, cau mày thúc giục.
Cố nén tức giận, bình tĩnh, bình tĩnh, ta cố nặn ra vẻ mặt cười hì hì:“Tiêu lão đại,ngươi hôm nay sao nhàn rỗi vậy
a! Còn có thời gian xét nét ta!”
“ Chút nữa có tí việc, không vội, ngươi hôm nay có
việc sao?”
“Ân, buổi chiều đi xem món điểm tâm mới.” Nhìn bàn ăn
tràn đầy đồ ăn, cười đến rực rỡ,“Tiêu Quân, ngươi thật tốt, tất cả trên bàn đều
là món ta thích ăn!”
Ta chịu khó thay hắn xới thêm chén cơm, cũng xới
luôn cho mình, nhanh chóng tập trung vào bàn ăn trước mặt
“ Có muốn tìm người cùng đi với ngươi? Nếu vậy
cứ gọi điện cho ta ! »
“Không cần, ta chính mình tự đi một mình.” Ta hung
hăng nhét mấy miệng thức ăn vào mồm, nói không rõ chữ.
Hắn liếc ta tà mị một cái, không nói gì nữa, hai người
trầm mặc ăn cơm, đột nhiên ta nghe hắn nói nói:“Ngươi không muốn
hỏi gì khác sao? Về Mộ Dung Cạnh.”
Ta ngây ngẩn cả người, thức ăn trong miệng cũng
quên nuốt, dù lúc này không nhìn thấy chính mình, nhưng ta đủ biết trông
vô cùng ngốc
“Ta…… Ta vì sao muốn hỏi?” Cái thứ tình cảm kia đã bị
ta ném vào thùng rác rồi, ta có điên đâu mà đi hỏi !
“Hắn vì sao trở về? Trở về làm cái gì? Ngươi cũng
không muốn biết?” Tiêu Quân hỏi xong, buông bát đũa lẳng lặng nhìn ta, ánh mắt
sắc bén kia, khiến ta cảm thấy không khác gì chụp x quang trong bệnh
viên, làm cho người ta không thể che giấu nổi điều gì
Trong lòng nhất thời vô cùng ủy khuất, Tiêu Quân ngươi
thật hỗn đản, ngươi muốn đấu tranh tâm lí với ai ta mặc kệ, nhưng
không được phép đấu tranh với ta, ta bị ngươi dỗ ngon dỗ ngọt, cưng chiều
như vậy, ngươi hiện tại lại muốn đối phó với ta, ngươi thâm hiểm quá đi !
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Oa ha ha ha…… Tiêu
mỗ nhân, tên của ngươi nên đổi thành Tiêu gian nhân!!
Nhanh chóng ăn luôn cả quả táo trên bàn, ta nha nhẹn
đặt bát cơm lên bàn, vỗ bàn một cái, hai tay chống đỡ bàn, đứng từ
trên cao nhìn xuống Tiêu Quân, tư thế như vậy, thoạt nhìn có vẻ rất khí thế nha
“Tiêu Quân ngươi khinh thường người khác quá
đáng, ngươi cũng đừng lấy việc này thử ta, ta không phải người xem thường
ngươi, vài năm gần đây quả thật trong lòng ta cảm thấy rất thoải mái, trong lòng ta cũng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, không cần ai tới nhắc nhở.
Ta cũng rất muốn vứt bỏ tình cảm mình dành cho Mộ Dung Cạnh, kia dù sao
cũng là chuyện khi ta còn quá trẻ, mọi thứ sớm đã qua đi, hắn hiện tại đi
hay ở, liên quan gì đến ta, còn chưa kể đến hắn đã có vợ ,ta chưa điên mà đi
quan tâm tới hắn! Tiêu Quân, ngươi đối xử với ta tốt như vậy, ta rất cảm
kích, ngay cả trong lương tâm ta cũng biết ngươi rất tốt với ta, ngươi
rất toàn tâm toàn ý với ta, không cần ta đến đáp gì? Khi đó ba ta mất, ngươi cho ta việc làm, giúp đỡ ta, ta quả thực luôn coi ngươi là thần
tượng, một lòng sùng bái ngươi, những gì ngươi nói, ta tuyệt đối không hề
quên, ngươi nói « Ngôn Tử ,ngươi không cần cảm kích ta, ta vì coi trọng
ngươi nên mới tận tâm hỗ trọ.”
Ta hít một hơi thật sâu, nhanh tay cầm lấy cốc thủy
tinh bên cạnh, uống một hơi hết nước bên trong lấy thêm can đảm, tiếp tục
nói:“Ngươi ngay từ đầu đã thích bắt nạt ta, ta có nói cái gì sao ? Sau lại
còn theo ngươi, ta Ngôn Tử Kỳ không phải là một nữ nhân bừa bãi,
lại không muốn yêu thêm lần nữa, mấy năm nay ta theo ngươi, tuyệt đối trước sau
không hề yêu thích ai nữa, cho nên ngươi không cần lấy Mộ Dung Cạnh ra để thử
ta.”
Chờ đấy Tiêu Quân, chỉ hai ba câu
nói của ngươi mà ta đã có thể bạo lên như vậy, có điều rống lên như
vậy, tuy cổ họng đau nhưng ít nhất tâm tình thấy rất thoải mái, ta không
phải sợ hắn lấy Mộ Dung Cạnh ra làm cớ, mà là chịu không nổi khi Tiêu
Quân nhắc tới Mộ Dung Cạnh, lời nói của hắn như khiến ta phải nhớ lại chuyện
xưa, khiến ta bứt rứt không yên nổi
Tiêu Quân cũng đã sớm buông bát cơm, lẳng lặng
nghe ta nói, lặng im một chút sau đó mới nở nụ cười hắc hắc:“Những lời hôm nay
của ngươi,ta sẽ nhớ kỹ! Tuy rằng ngươi không muốn hỏi, nhưng ta vẫn muốn nói,
Mộ Dung Cạnh trở về là vì được điều động công tác, hơn nữa, hắn ly hôn .”
Hắn ly hôn !! Bỗng nhiên giống như có mộ