
dày hắn không
được tốt, nên đành liếm mặt mở miệng: “Em nấu chút cháo cho anh ăn nhé?”
Cháo trứng thịt nạc, nguyên liệu vô cùng đơn giản, lúc
nấu làm tôi nghĩ tới chương trình “ Những món ăn ngon” trên TV. MC chương trình
luôn luôn cười tươi như hoa nở: “ Thật ra cho dù là món ăn gì đi nữa, chỉ cần
khi làm người nấu để trọn tình yêu của chính mình vào đó, thì người mà bạn quan
tâm sẽ cảm nhận được hương vị thơm ngon tốt đẹp của món ăn’’ .
Tiếc rằng não của tôi có dung lượng không lớn, để vận
dụng được chất xám trong não cũng không phải chuyển dễ, hậu quả là tinh thần
hoảng loạn ném cả quả trứng bắc thảo chưa đập vào…
Tôi nhìn nồi cháo đang sôi sung sục, đau xót là trứng
bắc thảo trong cháo thì lại chả thấy đâu, chẳng lẽ điều này có nghĩa là tâm ý
của tôi chỉ to bằng quả trứng thôi sao? = =
Quả nhiên lúc ăn đại BOSS nhấm nháp tùng thìa một, tôi
liền thức thời thẳng thắn: “Vừa rồi không điều chỉnh kịp lửa, nên nấu hơi bị
khô…”
Hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn tôi một cái: “Ừ, rất
ngon.”
… Sự nhẫn nại của hắn đột nhiên tăng mạnh mẽ sao?
Trước đây hắn chỉ hận không thể dùng cái bát cháo này mà sỉ nhục tôi cơ mà…
Lúc rửa chén tôi rất là khinh bỉ bản thân, nghênh
ngang đắc ý trở về chỉ để nấu một nồi cháo hỏng? Tôi không phải hùng tâm tráng
chí muốn ép hắn hiện nguyên hình sao? Không phải luôn luôn muốn nghe giọng nói
từ tính của hắn nói ra ba chữ kia sao?
Lúc chuẩn bị đi ngủ, tôi lại nhận được điện thoại:
“Đang ở đâu?”
Tôi đảo mắt nhìn trái nhìn phải một cái, xác nhận cụ
thể kinh độ và vĩ độ của chính mình: “Ở trong phòng em…”
“Sang đây.”
Tôi lạnh run, lẩy bẩy đẩy cửa phòng hắn đi vào, đại
BOSS vừa mới tắm xong, chỉ dùng một chiếc khăn tắm lớn bao lấy cái eo gầy nhỏ
của hắn, tay hắn cầm khăn tắm mới màu đen để lau tóc, thấy tôi đi vào, cũng
không thèm để ý hình tượng của bản thân ném khăn trên tay cho tôi: “Lại đây giúp
anh lau tóc.”
… Tôi khổ sở tới gần, tiếng tim đập trong ngực trái cứ
vang lên bình bịch ở bên tai, sợ tới mức bước chân tôi có chút cảm giác không
thật, khăn tắm trong tay do khẩn trương mà xoắn lại như bánh quai chèo.
Dầu gội đầu của hắn là một loại tôi không biết, mùi
hương thanh nhã cứ như vậy tràn vào mũi tôi càng lúc càng nhiều, quanh quẩn
thật lâu, còn mang theo lực mê hoặc ngọt ngào mà tinh tế, tiếp tục sinh sôi nảy
nở làm tôi có chút say.
Trên đỉnh đầu hắn có hai xoáy tóc, đây là lần đầu tiên
tôi cách chúng gần tới vậy, chúng giống như hai ánh mắt sắc bén khôn khéo, nhìn
thấu suy nghĩ của tôi, từ đó nhìn thẳng vào sâu trong nội tâm của tôi.
“Ách, hai ngày trước anh đi đâu vậy? Buổi tối cũng
chẳng thấy anh về nhà.” Tôi quyết định áp dụng phương pháp hỏi han khách sáo
trước, rồi sau đó hỏi quanh co lòng vòng, may ra có thể tìm được ít dấu vết để
lại.
“Công việc bận quá, nên ở công ty nghỉ ngơi luôn .”
Hắn thản nhiên giải thích, nếu không có Lý Quân Thành nói trước đó, tôi nhất
định sẽ bị lừa bịp không cần nghĩ.
“À.” Tôi thật không có dũng khí vạch trần nói dối của
hắn, chọc đến chỗ khó chịu của người đàn ông bị rối loạn trong truyền thuyết
hơi bị đáng sợ, tôi sợ hãi tự thừa nhận rằng không chịu nổi cơn giận mưa rền
gió dữ này.
Tóc hắn rốt cục cũng khô, tôi liền dừng lại, lúng túng
mở miệng: “Em lau xong rồi.”
Xoay người, đem khăn tắm trả lại chỗ cũ, đang muốn đi
ra ngoài, chợt nghe thấy giọng của hắn ở xa xa truyền đến: “Định đi đâu?”
“À? Em,.. em về phòng ngủ a, ngày mai còn phải đi làm
nữa.”
Hắn
không thèm quan tâm tới tôi nói gì, trực tiếp bắt đầu, vươn cánh tay dài của
mình chụp lấy tôi, ngay lập tức tôi ngã vào cơ thể trần trụi của hắn, ở trong
lòng hắn không thể động đậy.
Chân tay tôi luống cuống ôm lấy bả vai trơn bóng của
hắn: “Anh muốn làm gì?” Giọng nói của tôi rất quái dị, giống như là bao hàm cảm
xúc chờ mong, hy vọng hắn sẽ làm gì đó vậy. Cho nên lời vừa ra khỏi miệng, tôi
liền xấu hổ đến nỗi chẳng tìm được chỗ trốn, hận không thể lập tức bị sét đánh
chết đi cho rồi.
“Em nói xem?” Hắn tựa hồ lại biến thân thành bóng ma
trong rạp hát*, giọng nói cũng khong còn lạnh như băng, nghe kĩ còn có thể cảm
nhận được có ý tứ chờ đợi để phát tiết dục ~ vọng được đè thấp từ tính trong
tiếng nói.
(*tên tiếng anh là The phantom of the Opera, được coi là
vở nhạc kịch thành công nhất mọi thời đại, ai muốn biết thêm thì google nhé)
Tôi hơi hơi có chút run sợ, đêm qua kích tình trong
trạng thái nửa tỉnh nửa mê, trong đầu cũng không có ấn tượng đầy đủ rõ ràng lắm
nhưng mà hiện tại, tôi đối diện với lồng ngực phập phồng của hắn, thất thần hơi
hơi ngẩng đầu chỉ nhìn thấy một đám tóc hỗn độn dán vào trán hắn, mê hoặc tới
không thể kháng cự.
Cho đến khi hắn bế tôi đặt trên giường lớn mềm mại như
mây, tôi mới thoáng tỉnh táo lại tinh thần, lập tức mặt đỏ như gấc.
“Em yêu anh.” Người ta nói rượu cho con người
thêm can đảm, tôi cũng tại thời khắc khẩn trương đó mà tự nhiênsinh ra một cỗ
dũng khí mãnh liệt, làm cho tôicó cam đảm chính thức thổ lộ tình cảm trong lòng
cùng…câu dẫn. Đây là tuyệt chiêu trong tin nhắn Tả