
Cô ngạc nhiên trợn tròn mắt, không hiểu vì sao anh lại từ chối cô.
“Nếu Tề gặp bất kỳ nguy hiểm nào, tôi nhất định sẽ bảo vệ cậu ấy, nhưng
không phải vì thỉnh cầu của cô, mà vì cậu ấy là người anh em của tôi,
hiểu chưa?”
“Hiểu” Cô cười gật đầu, hoàn toàn không để ý thỉnh
cầu của mình bị anh cự tuyệt, bởi vì cô biết bất luận thế nào, Lãnh Tử
Uyên cũng sẽ giữ được Long Tề.
Khi cô không có bên cạnh anh, biết điều này sẽ khiến cô yên tâm rất nhiều…
Lần trước nói chuyện điện thoại xong, Hood nói hôm nay muốn bay sang
Hongkong gặp cô, mấy năm nay, ông vẫn luôn chăm sóc cô như phụ huynh,
biết cô rốt cuộc tìm được nơi chốn tốt, ông cũng cảm thấy yên tâm.
Nhưng hôm nay là hội nghị mỗi tháng một lần của Hắc Môn, ba tầng cấp trên
quản lý hoạt động của Hắc Môn cũng từ các nơi khác về, thân là Môn chủ,
Long Tề không thể vắng mặt.
Gần trưa, Đỗ Lượng Đồng đã mặc xong
quần áo chuẩn bị ra ngoài, cô mặc một chiếc quần jean ôm sát, cùng một
chiếc áo vải đặc phong cách phương Đông, phong cách ăn mặc của cô đã
khác lúc bé, trước kia cô như một đứa con nít TQ, bị trang điểm xinh đẹp đáng yêu, nhưng mấy năm nay cô lấy sự giản dị, nhẹ nhàng làm phong
cách chính.
Long Tề không để ý mấy đến sự thay đổi nhỏ này của
cô, anh thích độc chiếm vẻ đẹp của cô, cô không thích ăn mặc ngược lại ý muốn của anh.
“Thật xin lỗi, lẽ ra anh phải đưa em đi, nhưng
hiện giờ lại không đi được, cho anh gửi lời hỏi thăm Hồ tiên sinh” Anh
hất mái tóc dài của cô ra sau lưng, để lộ nguyên một gương mặt trắng
nõn.
“Cha nuôi sẽ không để ý, ông chỉ là muốn ăn một bữa cơm với
em, nếu anh rảnh thì đến, không thì cũng không phải miễn cưỡng đâu” Cô
cười với anh, đặt tay thon lên mu bàn tay anh.
“Được, chờ anh xử
lý mọi chuyện xong sẽ đi đón em” Anh cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn
của cô, chợt nghĩ đến một chuyện “À phải, ở Đức báo về bạn gái A Phúc có thể hai ngày tới sẽ sinh, em muốn đặt tên gì cho mấy chú chó con?”
“Ừ… Nhìn thể hình A Phúc lớn như vậy, bạn gái nó nhất định cũng có thể tích tương đối, bọn chúng nhất định sẽ có không ít con trai con gái”
“Anh cũng nghĩ vậy”
“Vậy… Nếu sinh bốn con, thì gọi theo thứ tự Trung Hiếu Nhân Ái đi”
“Cách này dễ bắt chước”. Anh nhéo mũi cô “Nếu không dừng lại ở 4 thì sao?”
“Kế tiếp có thể là gì nhỉ? Dĩ nhiên là..”
“Tín Nghĩa Hòa Bình?” Anh thuận lời nói tiếp.
“Đúng rồi! Anh thật thông minh” Cô nhào vào ngực anh, giả bộ kiêu ngạo.
“Không dám nhận, may là em không ghét” Anh biết cô đang nói đùa, cười ha ha ôm lấy cô “Chơi vui vẻ nhé, anh sẽ nghĩ đến enm”
Cô buông anh ra, ngẩng đầu hôn lên chiếc cằm cương nghị của anh “Em biết rồi, em đi nhé”
“Ừ”Anh gật đầu, buông tay cô ra, nhìn cô ra cửa, xoay người đi vào xử lý công việc.
“Tề” Cô chợt ngoái đầu lại nhìn lại gọi anh một tiếng.
“Chuyện gì?” Anh quay đầu nhìn cô, nhếch mày.
“Em thích anh, hơn bất kỳ ai trên thế giới này” Cô mỉm cười, nói với anh bằng giọng vô cùng ngọt ngào.
“Anh biết rồi” Anh cười với cô, nhìn vẻ mặt của cô như người đàn ông kiêu ngạo nhất thế giới.
Trước khi đi, cô lại nhìn anh thêm một cái.
Nhìn bóng lưng cô, Long Tề vẫn giữ nụ cười như cũ, một cảm giác không thoải
mái dâng lên trong đầu, giống như sắp xảy ra chuyện gì đó.
Anh cười thở dài, cảm giác mình lo lắng quá nhiều.
……………..
Nửa tiếng trước khi cuộc họp bắt đầu, Lãnh Tử Uyên xuất hiện không hề báo trước, vừa vào cửa đã hỏi: “Tề, Đồng đang ở đâu?”
“Cô ấy ra ngoài, cậu có chuyện muốn tìm cô ấy à?” Long Tề vừa định ra cửa đã nghe thấy Uyên muốn tìm Đồng, lòng đầy kinh ngạc.
“Mình có chuyện muốn hỏi cô ấy, không biết cô ấy hiểu chuyện đó đến đâu”
“Chuyện gì?”
“Chín năm trước, người cảnh sát già chứa chấp cô ấy gọi là Hood, có phải không?”
Long Tề cười gật đầu “Đúng, có vấn đề gì à?”
“Ngày đó nghe cậu nhắc tới cái tên này, mình cảm thấy rất quen tai, cho nến
phái người điều tra. Quả nhiên không ngoài dự đoán, Hood là địch chứ
không phải là bạn của chúng ta.
“Uyên, nói rõ ràng đi” Sắc mặt Long Tề phút chốc trở nên nặng nề.
“Mấy năm nay, Dương Thiên vẫn luôn hoài nghi có người trong giới cảnh sát
Đài Loan đang vụng trộm vận hành một lực lượng, muốn đối nghịch với
chúng ta, hắn đã đặc biệt công phu đi điều tra, phát hiện ra kẻ đứng
đằng sau chỉ huy chính là Hood, chin năm trước, cũng là mấy tháng trước
khi Đồng rời đi, đệ tử đắc ý một tay Hood đào tạo lẻn vào tổ chức của
chúng ta, muốn điều tra bản đồ thế lực của Hắc Môn, bị thuộc hạ của
chúng ta giáo huấn một trận, sau đó người anh em xã hội đen Đài Loan Thế Tuyên đã thay chúng ta giải quyết hết, món nợ này, Hood tính lên đầu
chúng ta.”
“Ý cậu là, ông ta thu lưu Đồng cũng không phải là tình cờ sao?”
“Theo tình huống đó mà suy đoán, tất cả tuyệt đối đều không phải là tình cờ”
“Chết tiệt” Long Tề khẽ nguyền rủa, bước dài ra bên ngoài “Uyên, đi theo tôi, có gì chờ lên xe nói tiếp”
“Đã xảy ra chuyện gì à?” Lãnh Tử Uyên ngửi thấy mùi khác thường.
“Có thể là như vậy, lúc này, Đồng chắc đang ăn cơm với ông ta, nếu ông ta thực sự nhằm vào chúng ta, Đồng sẽ gặp nguy hiểm.”
Long Tề vừa đi ra ng