
Tay hoàng đế chỉ vào ái tướng, “ Muốn
người có người, muốn mới có mới. Phu quân tốt như vậy, đốt đèn lồng tìm
khắp cũng không thấy, ngươi thật không thích ?”
Nhạn Y Phán cũng nhìn hắn một cái. Người nọ đúng thật tốt, đừng quên, ngay từ đầu là nàng tìm tới hắn, dọc theo đường đi che chở cùng yêu
thương, hai người trong lúc đó như keo như sơn gắn bó, sao có thể tùy
tiện quên ?
Nhưng là……
“ Đúng là Cảnh Tứ Đoan rất tốt, nhất định không phải người dùng
quyền thế của Hoàng thượng bức bách tiểu dân ti tiện như Y Phán.” Nàng
run nhè nhẹ nói, thậm chí còn có chút lã chã chực khóc, “ Huống chi,
trong lòng Y Phán còn có tâm nguyện chưa hoàn thành, thật sự không dám
vọng tưởng việc hôn phối.”
“Nga ? Là cái gì ? Nói ra nghe một chút, nói không chừng là việc trẫm có thể giúp đỡ. Ngươi nói thẳng ra.”
Trăm ngàn lần không nên hỏi ! Cảnh Tứ Đoan mãnh liệt nháy mắt với
hoàng đế, vị tiểu thư này quỷ kế khó lường, không nên làm phức tạp mới
là thượng sách a !
“ Hoàng thượng, xin đợi một chút….”
“ Ngươi để cho nàng nói. Sự tình sớm giải quyết một chút không phải tốt sao ?”
Không tốt, thật to không tốt ! Trong lòng Cảnh Tứ Đoan có dự cảm xấu
Nhạn Y Phán đương nhiên không để ý tới, điềm đạm kể ra, “Y Phán không thể gả. Nếu phải gả, cũng chỉ nguyện gả Mộ Dung thiếu tướng làm thiếp,
tương lai hầu hạ Mộ Dung thiếu tướng cùng chính thất đại tỷ, không một
câu oán hận.”
Lời này vừa nói ra, quân thần trong điện, quản sự, cung nữ, thị vệ,
tất cả đều ngây ngốc, còn có người đổ một ngụm khí lạnh. Hai mặt nhìn
nhau, không nói nên lời.
Một người mang dòng họ hoàng thất lại muốn cam nguyện làm thiếp, đây
là chuyện tuyệt không có khả năng. Không hợp lễ nghi, hoàng đế cũng
không chấp nhận họ nhạn bị ủy khuất như thế.
“Ngươi muốn gả Mộ Dung Khai làm thiếp ?” Hoàng đế không dám tin hỏi ,“Ngươi cùng hắn là tâm đầu ý hợp ?”
“ Hoàng thượng, không phải vậy, nàng chỉ là…” Cảnh Tứ Đoan bất chấp lễ nghi, vội vàng chen vào.
“ Hoàng thượng là hỏi Y Phán, không có hỏi Cảnh đại nhân, để chính Y Phán nói đi.” Nàng thưởng cho Cảnh Tứ Đoan một cái đinh mềm nhũn, “
Trong khoảng thời gian này, Y Phán tự giác làm mộ dung thiếu tướng thua
thiệt rất nhiều, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể báo đáp như vậy, cầu
Hoàng thượng thành toàn.”
“ Ta đây đâu ? Tâm ý của ta đối với ngươi, ngươi báo đáp như thế
nào ?” Cảnh Tứ Đoan rốt cuộc nghe không nổi nữa, rống giận lên.
Mọi người lại một trận khiếp sợ. Lâu như vậy, chưa từng thấy qua Cảnh đại nhân tiêu sái lỗi lạc tức giận, càng đừng nói là thất thố gầm rú,
nhưng hôm nay, thật sự là rất khác thường, rất kỳ quái, cũng quá phấn
khích !
“Hôn nhân cũng không phải là trò đùa, các ngươi cứ tiếp tục nháo như
vậy cũng không phải biện pháp.” Hoàng đế cau mày, suy nghĩ sâu xa một
lát, sau đó kiên quyết hạ lệnh : “Người tới a, đến bộ binh tìm Mộ Dung
Khai đem đến. Hôm nay khiến cho ba người các ngươi hảo hảo nói cho rõ
ràng, từ nay về sau , trẫm không nghĩ lại nghe các ngươi tranh cãi !”
Một lát sau, Mộ dung khai đến. Vị thiếu tướng mày rậm mắt to, anh khí bừng bừng này hiển nhiên không hiểu ra sao, không biết vì sao đột nhiên bị triệu tiến cung.
Đợi cho đến khi hắn bị triệu vào điện, nhìn thấy cảnh tượng ở bên trong, lập tức giận tái mặt, đôi môi cũng nhắm chặt.
“Mộ Dung Khai, ngươi nói thực ra một câu, có phải thích Nhạn Y
Phán hay không ? Nàng nói người muốn gả là ngươi , ngươi có bằng lòng
cưới hay không ?” Hoàng đế chỉ vào thiên hạ mềm mại đứng một bên, chất
vấn.
Bị hỏi như vậy, Mộ dung khai ngàn tình vạn tự, lại như bài sơn hải đảo mà đến.
Nàng từng là người khi hắn còn trẻ thầm mến, hắn không dám đường đột giai nhân, tướng quân dũng cảm giết trăm ngàn địch, nhưng lại không dám biểu lộ tâm tư với người ái mộ. Hắn muốn sau khi lập chiến công trở về, có thể đến cầu thân…
Còn không chờ hắn lấy dũng khí, nàng liền lặng lẽ rời đi, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng hướng một nam nhân khác ôm ấp.
Giờ phút này nam nhân kia đang theo dõi hắn, giống như dã thútrước
khi công kích, gắt gao nhìn chằm chằm địch thủ. Đúng, trong bụng Cảnh
Tứ Đoan có liêu, là tiên sinh từng dạy hắn đọc binh pháp, tiêu sái lại
có tài văn chương, thế mới xứng với Nhạn Y Phán phiêu dật lạnh nhạt.
Vậy tương tư của hắn thì sao ? Một lòng say mê của hắn thì sao ?
Khiến cho tây cương gió lớn thổi tan đi, đừng lưu luyến nữa.
“Ta không muốn -”
“Ta không đồng ý!”
Hai giọng nam ngang nhiên va chạm nhau.
“ di ?…..ân ?” cái này, ngay cả hoàng đế cũng kinh ngạc.
“Hoàng Thượng, Nhạn tiểu thư cùng vi thần trong lúc đó nhiều có
hiểu lầm, nhưng lấy thời gian đền lại, vi thần nắm chắc có thể bồi tội,
dỗ nàng hồi tâm chuyển ý. Thỉnh Hoàng Thượng giơ cao đánh khẽ, trăm ngàn lần đừng tứ hôn cùng Mộ Dung thiếu tướng !” Cảnh Tứ Đoan gấp đến độ mồ
hôi lạnh đều đi ra.
“Ta cũng không muốn kết hôn với nàng a !” Mộ Dung Khai cả giận
nói, giọng vang cả thiên điện, “ Hoàng thượng nên quan tâm là xả tắc đại sự, lấy phong hoa tuyết nguyệt này đó làm phiền Hoàng thượng là sao ?
Bộ binh còn có rất nhiều việc, chỉ điểm binh cùng bi