Đạo Phi Thiên Hạ

Đạo Phi Thiên Hạ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3213482

Bình chọn: 9.5.00/10/1348 lượt.

ng thuốc kích thích, tất cả đều phấn chấn lên.

“Công tử!” Thị vệ thân cận lo lắng nói.

u Dương Cái cầm cờ lệnh, tập trung những chiến thuyền gần nhất thành vòng tròn, đầu thuyền hướng ra ngoài, dựa đuôi vào nhau, toàn lực nghênh địch. Đồng thời, thuyền viên đều ra canh cửa sổ của những khoang chứa hàng quan trọng.

Chủ tử cho hắn nhiều tinh binh như vậy, lần đầu tiên bị cướp biển tập kích mà bị đánh bại thì thật sự là mất mặt quá.

Hắn lệnh cho người thị vệ bên cạnh thổi kèn hiệu lên.

Thanh âm kèn rõ to vang lên trên biển, cửa sổ thân thuyền Âu Dương Cái cư trú bỗng mở ra, thủy thủ đem những ống trúc chứa rượu ra, dùng cung nỏ bắn đến con thuyền hải tặc gần nhất, trong tích tắc, ống trúc bay tán loạn trên không trung, đụng vào mạn thuyền, hương rượu tỏa ra tứ phía.

Thủy thủ lui ra, cung thủ lập tức tiến lên, một loạt hỏa tiễn bắn về phía con thuyền hải tặc, bắn trúng mạn thuyền đã bị tẩm rượu, lập tức lửa nổi lên, gặp gió, chiếc thuyền bốc lửa hừng hực cháy.

Trên Vọng lâu Mã Dược kinh hãi, chỉ thấy chiếc thuyền hải tặc của mình bị hỏa thiêu, từng mảnh từng mảnh rơi xuống biển. Cả một con thuyền chiến xem như mất trắng. Hắn nhất thời đau lòng vô kể, một chiến thuyền như vậy có phải dễ tạo ra đâu.

Sắt Sắt nhướng mày, thản nhiên nhìn lướt qua Mã Dược nói: “Ta đã nói với ngươi, thương thuyền Âu Dương phủ không thể khinh thường, lần này đã biết lợi hại chưa!”

Nàng ngước mắt nhìn lại, chỉ thấy Âu Dương Cái chỉ huy chiếc thuyền lớn của hắn, thay đổi phương hướng, tính đốt cháy chiếc thuyền mà nàng và Mã Dược đang đứng.

Sắt Sắt cười nhẹ, tay cầm một sợi dây thừng thô to lớn, cánh tay giương lên, dây thừng bị quăng đi thẳng tắp mang theo khí thế sắc bén hướng Âu Dương Cái đánh tới. Âu Dương Cái chấn động, hiển nhiên không ngờ Sắt Sắt ra tay mau lẹ sắc bén như thế. Tên thị vệ bên cạnh xông đến, binh khí trên tay vung lên, muốn chém đứt dây thừng. Đáng tiếc đều bị dây thừng đánh ngã xuống đất.

u Dương Cái hét lớn một tiếng, rút ra một sợi roi đen nhánh, đánh về hướng dây thừng. Dây thừng và sợi roi quấn nhau, hắn liền cảm giác được nội lực của đối phương liên miên bất tuyệt, xuyên qua dây thừng đánh về phía hắn.

u Dương Cái kinh hãi, nhẹ buông tay, dừng roi lại, thân hình lui về phía sau vài bước.

Công tử áo xanh kia cũng không làm khó hắn, duỗi cánh tay run lên, thu dây thừng trở về. Mà thuyền của vị công tử kia, trong lúc giao đấu, đã dời ra xa mấy trượng, ống trúc rượu không thể bắn tới thuyền của hắn được nữa.

Một con thuyền hải tặc bị thiêu hủy, nhưng bên Âu Dương Cái cũng không chiếm được tiện nghi gì, vừa rồi thuyền hải tặc phóng hỏa cũng thiêu hủy một chiếc thương thuyền của bọn họ. Trên thuyền là tơ lụa, tổn thất không nhỏ.

Binh lực hai bên đánh nhau kịch liệt trên thuyền, thế lực ngang nhau, mà vị công tử áo xanh kia còn chưa ra tay, nếu hắn ra tay, bọn họ rất khó ngăn cản.

Xem ra lần này muốn thắng là rất khó. Âu Dương Cái cũng không dám nắm chắc là sẽ thắng, huống chi, trên thuyền hắn là hàng hóa giá trị thiên kim, mặc kệ thắng hay bại, nếu đánh tiếp chắc chắn là tổn thất không nhỏ.

u Dương Cái suy nghĩ sâu xa một lát, cao giọng hô: “Thủy Long vương, nếu đã bất phân thắng bại, chi bằng giảng hòa. Như thế nào?”

“Nếu u Dương công tử nhận thua, vậy mời ngài lưu lại một phần hàng hóa trên thuyền đi.” Thủy Long vương Mã Dược cao giọng hô.

“Mã Dược, trên thuyền của hắn có hàng hóa gì đáng giá mà ngươi phải mạo hiểm như thế?” Sắt Sắt lạnh giọng hỏi.

u Dương Cái cao giọng hô: “Không biết Thủy Long vương muốn hàng hóa gì?”

“Nghe nói dược thảo nước ngoài khác hẳn với dược thảo trung nguyên, Mã Dược ta muốn mở rộng kiến thức một phen. Cho nên, mời u Dương công tử đem mấy trương dược vật mang từ nước ngoài về lưu lại, những thứ khác Mã Dược nhất định không đụng vào.” Mã Dược trầm giọng hô.

Sắt Sắt nghe vậy, trong lòng chấn động, nâng hàng mi cong dài lên nói: “Mã Dược…Ngươi vì mấy trương dược vật kia mà khiến nhiều huynh đệ mạo hiểm hay sao?”

Mã Dược trầm mặc, thật lâu sau ngước mắt lên nói: “Bất kể thế nào, vì tiểu công tử, mạo hiểm này đáng giá, người xem, chúng ta không phải đã thắng rồi sao? Nên hôm nay Mã Dược nhất định phải bắt hắn để lại dược vật trên thuyền.”

“Thật xin lỗi, Thủy Long vương, hàng hóa khác thì tùy ngươi chọn lựa, riêng dược vật thì vạn vạn lần cũng không thể để lại.” Âu Dương Cái mỉm cười nói.

Mã Dược nghe vậy giận dữ, đang định chỉ huy thuyền hải tặc tấn công, Sắt Sắt đoạt lại cờ lệnh trong tay hắn, thanh âm lạnh lùng nói: “Mã Dược, lui lại đi, dược vật ta sẽ nghĩ biện pháp khác. Nếu dùng mạng của vô số các huynh đệ để đổi cứu Triệt nhi, ta sẽ không đồng ý. Hơn nữa, Triệt nhi cũng không đảm đương nổi.”

“u Dương công tử, dược vật của ngươi chúng ta không cần, thả thuyền đi.” Sắt Sắt giơ cờ lệnh trong tay lên làm thành thế thủ, chặn lại con thuyền hải tặc, thả thuyền Âu Dương phủ về.

Âu Dương Cái thấy thế, cũng giơ cờ lệnh lên làm tín hiệu, thả thuyền hải tặc ra.

Thuyền hải tặc xếp thành hàng dài nối đuôi nhau nhanh chóng rút lui, trong chốc lát biến mất cuối đường chân


Lamborghini Huracán LP 610-4 t