
Đỗ Nhược Đồng sử dụng ánh mắt hỏi thăm
Quan Chấn Ngôn.
“Đi thôi.” Quan Chấn Ngôn ôm eo Đỗ Nhược
Đòng, trực tiếp đi tới trước mặt La Gia Lệ.
“Chấn Ngôn, đã lâu không gặp.” La Gia Lệ
ngẩng đầu ư ngẩng cằm lên, bày ra góc độ đẹp mắt nhất .
Quan Chấn Ngôn gật đầu.
“Hai vợ chồng anh mấy ngày nay rất hấp dẫn
ánh nhìn của mọi người, tin tức liên tiếp xuất hiện nhiều lần.” La Gia Lệ vẻ
bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nói, mắt thẳng nhìn chòng chọc
Quan Chấn Ngôn.”Không nghĩ tới tới anh lại có thể ở trước mắt truyền thông phát
biểu’’.
“Là của công lao của cô ấy, cô ấy để cho
tôi biết các vết sẹo không ảnh hưởng gì đến cách xử sự——” Quan Chấn Ngôn cúi
đầu dịu dàng nhìn Đỗ Nhược Đồng.
“Cám ơn đã khen.” Đỗ Nhược Đồng thản nhiên
cười.
“Khi đó em cũng không nói cho anh biết, em
cũng không để ý. . . . . .” La Gia Lệ dồn dập ngắt lời cô.
“Cô nói láo, cô nói ít thì tốt hơn.” Quan
Chấn Ngôn cũng không khách khí cắt đứt lời nói của La Gia Lệ, hơn nữa mặt không
thay đổi gì làm cho người ta không dám vượt khuôn.
Vốn cho là nhìn La Gia Lệ thì hắn sẽ phẫn
nộ đến không cách nào tự kiềm chế, nhưng so với tưởng tượng của hắn thì hắn còn
bình tĩnh gấp mười lần.
La Gia Lệ trước mắt xinh đẹp, cũng không
thay đổi quá nhiều, nhưng khí chất quả thật quá thấp hèn rồi, cặp mắt kia cũng
trải qua nhiều thăng trầm.
Quan Chấn Ngôn cũng không có mở miệng bình
luận La Gia Lệ, nhưng thần thái xem thường của hắn lại đã sớm đem ý nghĩ của
hắn biểu lộ không bỏ sót rồi.
La Gia Lệ ngậm chặt lấy môi đỏ mọng, nắm
chặt bàn tay. Một người đàn ông ngay cả tức giận cô cũng không có, cô còn có
thể vọng tưởng mình có thể đối với hắn có bất kỳ ảnh hưởng nào sao?
“Nếu như hai vị không có chuyện gì, tôii
tìm lão bằng hữu.” La Gia Lệ ngạo mạn, ngửa cằm lên.
“Xin đợi một lát, tôi muốn làm phiền cô sau này. . . .
. .” Đừng nói với người xung quanh mình và Quan Chấn Ngôn từng yêu nhau. Đỗ
Nhược Đồng nghĩ nói như vậy, nhưng là Quan Chấn Ngôn không cho cô nói hết câu.
“La Gia Lệ, tôi muốn nói với cô một tiếng
cám ơn cùng một tiếng xin lỗi.” Quan Chấn Ngôn nhìn La Gia Lệ, cánh tay lại đem
Đỗ Nhược Đồng ôm càng chặt hơn.
“Có ý tứ gì?” La Gia Lệ phòng bị hỏi, cô
không cho là Quan Chấn Ngôn sẽ có thiện ý gì.
“Nói cám ơn là bởi vì tôi đã chia tay, cho
nên sau này tôi mới có thể cưới được Nhược Đồng. Nói xin lỗi có lẽ là vì tôi
chưa từng thích qua cô, tôi chỉ đem cô thành thế thân của Đỗ Nhược Đồng. Đại
học năm thứ tư tôi đã thích cô ây.” tốc độ nói chuyện của hắn không nhanh không
chậm, giống như là tán gẫu về chuyện nhỏ trong cuộc sống.
“Anh ——” khuôn mặt La Gia Lệ tái xanh lại,
giận đến nói không ra lời.”Anh cho rằng tôi còn lưu luyến anh sao? Bây giờ
chồng tôi sản nghiệp trải khắp thế giới, mạng lưới của công ty anh cũng chỉ nhỏ
như bong bòng, anh cho rằng mình là cái gì!”
Lời này vừa nói ra, Đỗ Nhược Đồng bắt đầu
cảm thấy không đồng tình với La Gia Lệ. Cô nhớ ngày đó nhìn thấy chồng của La
Gia Lệ và nữ nhân khác ở trong khách sạn, đột nhiên cô có chút cảm thấy hỗn
độn.
“Hôn nhân không nên chỉ vì lợi ích của bản
thân mình, tôn trọng lẫn nhau mới duy trì được cuộc hôn nhân lâu dài. Cô qua
dụng tâm rồi, đối phương tự nhiên có thể cảm nhận được. Nếu như cô yêu cầu chẳng
qua cũng chỉ là đời sống vật chất, người kia sẽ không thể không biết cô có ý đồ
riêng.” Đỗ Nhược Đồng nói.
“Tôi không cần cô phải dạy tôi.” La Gia Lệ
khó chịu nói.
“Xin lỗi, tôi chỉ đem tâm tình của mình
cùng cô chia sẻ thôi.”
“Chúng ta đi thôi.” Quan Chấn Ngôn cầm tay
cũng không quay đầu lại đi về phía ban công.
La Gia Lệ trừng mắt nhìn bọ họ cầm thật
chặt tay nhau, cô dùng sức cầm viên kim cương năm Carat trên tay. Cô không hâm
mộ bọn họ, một chút cũng không hâm mộ!
Quan Chấn Ngôn mới đẩy cửa ban công ra, Đỗ
Nhược Đồng liền hít thật sâu không khí mát mẻ ban đêm.
“Hôm nay nhìn thấy sao.” Đỗ Nhược Đồng
ngẩng đầu nhìn bầu trời, nghiêm túc đếm.
“Câu nói vừa rồi của em thật hay, cô ta
đúng là cần tự kiểm điểm lại tư tưởng.” Quan Chấn Ngôn cười, nói.
“Em cũng không có ý muốn nói như thế với
cô ấy, nhưng em hi vọng cô ấy đừng tưởng rằng có sản nghiệp lớn là có thể đảm
bảo được hạnh phúc. Mẹ em ở trong hoàn cảnh đó dựa dẫm cả đời nhưng cũng không
được vui vẻ. Mà La Gia Lệ dù sao còn trẻ, còn có cơ hội thay đổi quan hệ của cô
ấy cùng chồng. . . . . .” Đỗ Nhược Đồng nói.
“Đừng nói tới La Gia Lệ nữa.” Hắn biết Đỗ
Nhược Đồng là người tốt bụng, những cũng không cần phải lo lắng cho người khác
quá nhiều .”Dù sao, ân oán của anh cùng cô ta đến ngày hôm nay là xóa bỏ. Đúng
rồi, anh có quà tặng muốn đưa cho em ——”
“Không cần lại đưa em quà tặng.” Cô cảnh
cáo đưa ngón trỏ ra, vẫn là nhịn không được cười. Được hắn sủng ái như vậy,
không có biện pháp?
“Phần quà tặng này, nhất định em sẽ
thích.” Quan Chấn Ngôn ngắm nhìn đồ trang sức bằng ngọc trai trên búi tóc của
cô, tư thái ưu nhã, cười như hài tử , ánh mắt càng thêm dịu dàng “Tháng sau anh
nghỉ phép nửa tháng, muốn đi nơi nào chơi?”
“Đi nơi nào đều tốt a, chúng ta đi