XtGem Forum catalog
Đen Ăn Đen

Đen Ăn Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324515

Bình chọn: 9.5.00/10/451 lượt.

hật giống như những

ngày ngọt ngào lúc trước, tùy lúc có thể biến thành bọt xà phòng, tan đi không dấu vết…

Sự mất kiểm soát của

Cố Chuẩn cũng không duy trì lâu, tốc độ xe dần chậm lại, anh đưa một tay vuốt thái dương nói.“Thật xin lỗi, hôm nay công việc hơi mệt. Ngày mai

anh phải đi công tác, vốn muốn cùng em ăn một bữa cơm. Hiện tại, anh đưa em về nhà”.

Trái tim Mạc Ninh có chút đau đớn, tự giễu nói.“Em là vừa khi quân phạm thượng, chọc giận long nhan sao?”.

“Anh không muốn cãi nhau”. Cố Chuẩn ném lại năm chữ.

“Em cũng không muốn, Nhưng em không thích không hiểu nổi vì sao sắc mặt anh thay đổi”.

Ánh mắt Cố Chuẩn trầm xuống.“Anh nói rồi, anh hiện tại rất mệt. Mời em không cần gây sự”.

Gây sự? Mạc Ninh bị những lời này làm tổn thương. Hôm trước Phó Tịch Nhan

cũng nói cô cố tình gây sự, cô đến giờ vẫn không hình dung ra những từ

này lại khiến người ta khó chịu thế. Vô dụng nhất chính là, cô lại muốn

khóc.

Cô vốn nghĩ đêm nay gặp mặt, Cố Chuẩn sẽ cho cô một vài đề nghị về công ty Hà Nguyên. Trương Kiệt Chí

gần đây được thăng lên làm bộ trưởng bộ tuyên truyền của tỉnh uỷ, cô gần đây cũng bị nhiều chuyện phiền nhiễu, cả người đều không có tinh thần.

Tranh chấp với Cố Chuẩn nh ưthế, làm cô vẫn đang hoảng hốt, cảm giác này thật giống như đang gặp một cơn ác mộng, bị doạ sợ chết khiếp, sau đó

tỉnh lại mới phát hiện giấc mơ đáng sợ này không phải một giấc mơ mà là

cảm giác hậm hực.

Cố Chuẩn đưa cô về nhà, giúp cô mở cửa xe, ngồi trong xe nhìn cô lên nhà, cũng không quay đầu, lái xe rời đi.

Mạc Ninh lần đầu cảm thấy đau lòng, gió đêm thổi tới, cô dùng sức kéo chặt

áo cũng không cảm thấy một chút hơi ấm. Vào phòng, mở nhiệt độ lên đến

tối đa, áo ngoài cũng không cơi, trực tiếp nằm lên giường. Nằm sấp không nhúc nhích, hồi tượng lại chuyện vừa rồi. Nghĩ đến đầu muốn nổ tung

cũng không hiểu được cô và anh vì sao lại cãi nhau.

Hơn nửa giờ qua đi, tiếng chuông cửa vang lên, Mạc Ninh tưởng là người đàn

ông biến thái đối diện, cũng không có ý định để ý đến, vì vậy tiếp tục

giả vờ không ở nhà. Lại qua mười phút sau, điện thoại của cô vang lên,

nhìn cũng không nhìn, trực tiếp mở miệng “Alô” một tiếng.

Đầu kia truyền đến giọng nói lễ phép.“Xin hỏi, là Mạc Ninh tiểu thư sao?”.

Mạc Ninh thất vọng “Ừ” một tiếng.

“Xin chào, chúng tôi là cửa hàng đồ ăn, đến giao hàng”.

“Giao hàng gì?”.

“Bốn mươi phút trước cô đã gọi ạ”.

Mạc Ninh buông một tiếng thở dài.“Nhầm người rồi. Tôi không có gọi”. Mạc Ninh nói xong cúp điện thoại,

Rất nhanh, điện thoại một lần nữa vang lên, Mạc Ninh rất muốn ném cho một

câu “Có phiền hay không” bên kia lại có một giọng ngọt ngào vang lên

khiến cô ngừng lại.“Chúng tôi là Hảo Đương Gia chuyên cung cấp đồ ăn,

xin hỏi có phải Mạc Ninh tiểu thư không?”.

Mạc Ninh “Ừ” một tiếng.

“Là thế này, lúc bảy giờ ba mươi tối, có một vị tiên sinh đã đặt hai phần

ăn mang về, trong đó có một phần ăn đưa đến nơi của ngài ấy là Hương

Uyển, hiện tại phần ăn của cô đã đưa đến nơi, cô có thể ra nhận một chút không?”.

“Tiên sinh? Tiên sinh nào?”. Mạc Ninh hỏi.

“Chờ chút, tôi sẽ kiểm tra”. Bên kia có tiếng gõ bàn phím, sau đó, giọng nữ

ngọt ngào lại vang lên.“Thật xin lỗi, để cô đợi lâu, vị tiên sinh kia họ Cố”.

Mạc Ninh cũng không ăn đồ ăn, cô gọi

điện cho Hảo Đương Gia, hỏi đường đến đó, mười phút sau hạ quyết tâm.

Mang theo phần ăn ra khỏi nhà.

Anh

ngày mai còn đi công tác, muộn như vậy còn đến công ty, chắc hẳn có rất

nhiều chuyện cần làm. Hai người cùng ăn… như vậy, cũng không phải không

hay.

Ra cửa gọi xe, đi đến toà nhà

Vincent, lên tầng mười tám, cô đứng trước sảnh gọi điện cho Cố Chuẩn,

điện thoại đổ chuông chốc lát, bên kia có tiếng “Alô”.

“Ách… ăn cơm xong rồi sao?”.

“A, đang chuẩn bị ăn”.

“A? Một mình?”. Mạc Ninh chỉ vì phần ăn anh gọi cho mình, trong lòng bỗng vui vẻ.

“Cùng một người bạn”. Dừng một chút, Cố Chuẩn rất nhanh hỏi.“Em ở đâu?”.

Vui vẻ biến thành không vui, tâm tình Mạc Ninh nhanh chóng u sầu, nhẹ nhàng “A” một tiếng, bàn tay nắm túi đồ ăn không tự giác nắm chặt, dùng một

giọng thoải mái nói.“Em ở nhà. Em chỉ là muốn xác định có phải anh đặt

đồ ăn cho em, em đã ăn”.

Cố Chuẩn im lặng một lúc, sau đó mở miệng, giọng của anh đột nhiên rất rõ ràng.“Là anh đặt”.

“Ngày mai mấy giờ bay, có cần…”.

“Xin lỗi, anh đang lái xe, lát nữa gọi lại cho em”.

“A, được”. Lời còn chưa nói xong, Mạc Ninh đã nhanh tay tắt máy, rất sợ chỉ một giây thôi cũng có thể phát sinh sự việc gì đó ngoài ý muốn. Hít sâu một hơi, cô ổn định lại bản thân, ngẩng đầu không cẩn thận chạm phải

một cô gái đang đứng gần đó, tặng Mạc Ninh một nụ cười, Mạc Ninh lại

không cách nào đáp lại cô ấy một nụ cười như thế.

Lại mang đồ ăn về nhà.

Cố ý để tài xế dừng xe bên ngoài, cô muốn suy nghĩ một chút. Mạc Ninh bây

giờ thật sự tin lời Chu Nhất Nặc đã nói, tình yêu thật sự có thể khiến

con người trở nên không còn là mình, hỉ nộ vô thường, nói cũng không nói được, đặc biệt để ý đến ý nghĩ và cái nhìn của người đó, một câu nói

của anh hay một biểu lộ lơ đãng cũng có thể khiến cô cảm thấy kh