
người khó chịu hiếm
thấy. Ai ngờ được Trình Vũ Phi bắt đầu đóng vài Sherlock Holmes, đem suy nghĩ
đoán từ mọi ngóc ngách của vụ án lừa đảo này nói với Tô Nhất Minh: "Người
này chắc chắn không phải nhân viên chuyển phát nhanh. Da trắng quá, ở ngoài
đường cả ngày bất kể nắng mưa chạy tới chạy lui giao bưu phẩm thì không thể có
làn da trắng bóc như vậy, hơn nữa anh ta không hề thành thạo công việc của
mình…"
Tô
Nhất Minh càng cười méo xệch, nhưng trong lòng lại vô cùng bình thản, anh
khuyên Trình Vũ Phi gọi điện thoại cho công ty du lịch kiểm tra tính chân thực
của giải thưởng. Bây giờ đến lượt Trình Vũ Phi há hốc miệng, cô nói không thể
nào, rồi ngần ngừ không tin mình trúng thưởng. Dáng vẻ ngờ nghệch của bác sĩ
Trình lọt vào mắt Tô Nhất Minh, anh cuối cùng cũng mãn nguyện ra về, cảm thấy
mình đã xoay chuyển được tình thế.
Ra khỏi
cửa Tô Nhất Minh gọi cho Giang Bình, trong điện thoại Giang Bình thẳng thắn nói
về sự cụt hứng của mình. Anh giả dạng thành nhân viên chuyển phát nhanh là muốn
xem bạn gái mà Tô Nhất Minh lao tâm khổ tứ là người như thế nào. "Cậu lâu
rồi không bị bạn gái làm khổ như vậy." Giang Bình nói đầy ngụ ý.
Tô Nhất
Minh ừ một tiếng, trong lòng nghĩ bác sĩ Trình quả là gai góc, thật khó nắm
bắt.
Mặc dù
diễn biến sự việc có chút ngoài dự tính của Tô Nhất Minh, nhưng anh vẫn rất vui
sướng dù trăm công nghìn việc anh vẫn dành thời gian lên kế hoạch ăn tươi nuốt
sống Trình Vũ Phi ở nơi phong cảnh hữu tình vịnh Á Long, nhưng mấy ngày sau cú
điện thoại của Giang Bình làm tâm trạng hân hoan của anh rơi xuống đáy vực.
"Nhất
Minh, cô… bạn gái đó của cậu sao lại… kỳ quặc thế nhỉ? Giọng Giang Bình rõ ràng
có chút ấp a ấp úng.
"Sao
thế?" Tô Nhất Minh nghĩ chẳng lẽ cái tên ngu ngốc Giang Bình đã để lộ ra
rồi? Lộ ra cũng chẳng sao, chỉ cần thẳng thắn nói sự thật với Trình Vũ Phi,
không chừng cô không vui sướng đến phát cuồng nhưng sẽ cảm động rưng rưng nước
mắt.
"Cô
ta đến công ty du lịch nằng nặc yêu cầu đổi cặp vé du lịch Tam Á miễn phí thành
tiền mặt"
"…"
"Ban
đầu người ta không đồng ý, nhưng cô ta làm ầm ĩ lên, ảnh hưởng nghiêm trọng đến
công việc làm ăn thường ngày của công ty, họ không chịu nổi đành trả lại tiền
cho cô ta. Nhất Minh… cô gái đó… cô ta thích tiền lắm à?"
"…" Tô Nhất
Minh kinh ngạc đến mức không nói được lời nào.
"Giám
đốc công ty du lịch đích thân gọi điện cho tôi, tôi thật chẳng còn mặt mũi nào.
Dù sao cũng là bạn bè…" Giang Bình tiếp tục phàn nàn.
"Ồ,
thật sự xin lỗi, tôi sẽ gánh chịu tất cả mọi tổn thất. Tiền mặt tôi sẽ chuyển
cho cậu ngay bây giờ, rồi nhờ cậu đánh tiếng với người bạn ở công ty du lịch là
chuyến du lịch mùa xuân năm nay của công ty tôi giao cho anh ta tổ chức…Giang
Bình, cậu thứ lỗi cho nhé. Hôm nào mời cậu dùng bữa cơm coi như đền bù nhé."
Tô Nhất Minh vội vàng xâu chuỗi lại mọi việc đang rối tung lên, bình tĩnh dặn dò Giang
Bình rồi cúp máy, mặc dù anh không hề để ý đến gương mặt khó coi của mình, thậm
chí quên nói tạm biệt với Giang Bình.
Gác
điện thoại rồi Tô Nhất Minh thấy nhói đau, trong cốt tủy của Tô Nhất Minh có
chút gia trưởng. Anh cho rằng đàn ông nuôi phụ nữ là điều hiển nhiên, nhưng anh
ghét cay ghét đắng loại phụ nữ chỉ biết đến tiền. Điều này hoàn toàn băt nguồn
từ cô bạn gái cũ của anh, Tiểu Mục.
Tiểu
Mục từng là người phụ nữ anh yêu nhất. Lúc họ còn ở bên nhau Tô Nhất Minh từng
làm ở một doanh nghiệp nước ngoài vài năm, làm đại diện cho công ty, cũng có
dăm ba triệu, nghĩ kết hôn xong cuộc sống cũng có thể coi là dư dả. Nhưng đúng
như đánh giá của Lục Dã Bình, anh là một người tham công tiếc việc, tham vọng
rất lớn, liền từ bỏ công việc tốt, ra ngoài mở công ty riêng.
Những
ngày tháng mới bắt đầu sự nghiệp riêng vô cùng khó khăn. Để có tiền đầu tư, anh
phải nhịn ăn nhịn mặc, sống trong một căn nhà hết sức tồi tàn, mặc dù lúc đó
vẫn chưa tìm được bất kỳ nguồn đầu tư nào. Hơn một năm trời, Tô Nhất Minh vẫn
không tìm được đầu ra, mắt trừng trừng nhìn cổ phiếu
rớt giá thảm hại, suýt nữa là tuyên bố phá sản.
Tiểu
Mục cùng anh sống những ngày vô cùng cơ cực đó, cuối cùng không chịu nổi, không
nhìn thấy một tia hi vọng gì ở tương lai, rơi nước mắt rời bỏ anh. Sau đó sự
thật đã chứng minh, đó là khoảng thời gian khó khăn nhất của anh. Hai tuần
sau, Tô Nhất Minh ký một hợp đồng lớn, rồi mấy tháng sau, anh nhận được một
khoản tiền vay lớn từ ngân hàng, từ đó kinh doanh ngày càng phát đạt. Sau khi
Tô Nhất Minh có chút thành công, Lục Dã Bình động viên anh, muốn anh và Tiểu
Mục nối lại tình xưa vì Tiểu Mục tuy
rời bỏ anh nhưng vẫn một thân một mình.
Tô Nhất
Minh cự tuyệt, mặc dù tận đáy lòng anh vẫn còn yêu cô ta. Anh thật sự không dám
chắc nếu có một ngày nào đó sự nghiệp của mình một lần nữa rơi xuống đáy vực
sâu, Tiểu Mục có giở chiêu cũ hay không. Sau đó Tiểu Mục lấy chồng, Tô Nhất
Minh nhờ Lục Dã Bình gửi cho cô quà mừng, nhưng không tham dự hôn lễ.
Từ khi
Tiểu Mục ra đi, Tô Nhất Minh không còn gặp lại cô một lần nào nữa. Sau khi lấy
chồng, Tiểu Mục cũng không được hạn