80s toys - Atari. I still have
Đen Trắng

Đen Trắng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325872

Bình chọn: 7.00/10/587 lượt.

hỉ vì một câu nói của cô, đã làm Đường Dịch bị thương, cũng

thật có lỗi với Đường Kính.

Người với người là không thể so sánh được, chỉ vì không cẩn thận một

chút thôi cũng sẽ khiến hai bên đều bị tổn thương. Đạo lý đơn giản như

thế, từ nhỏ cô đã biết rồi, nhưng đáng tiếc vẫn có thể phạm sai lầm.

Thấy cô bất an, tay trái đã nâng lên của Đường Kính lại để giữa không trung.

…… Trong lòng Đường Kính cảm thấy có lỗi.

Rõ ràng anh không có làm gì sai, an phận thủ thường rời xa tai họa,

anh cũng tự nhủ với mình rằng không cần quá để ý đến hành vi của Đường

Dịch, dù sao anh ấy mà tức giận lên thì luôn luôn không có chừng mực,

nhưng giờ phút này, khi nhìn thấy Đường Dịch đang ngủ không yên trên

giường bệnh, nhìn thấy một người vốn mạnh mẽ ngạo mạn, không nói lý lẽ

lại đang nằm yên tĩnh ở đó, trong lòng Đường Kính vẫn không thể né tránh cảm giác có tội, không hiểu tại sao lại thấy mình thật có lỗi.

Giật mình sửng sốt, Đường Kính thu lại bàn tay trái, dùng thái độ hào phóng tự nhiên che giấu nội tâm cũng đang bất an của mình.

Chuyện này thật quá sức tưởng tượng, thế nên cuối cùng chỉ có một người ngoài cuộc đang bình tĩnh xem xét tình hình bên trong.

Thiệu Kì Hiên ho một tiếng, đi lên phía trước, vỗ vỗ bả vai Kỉ Dĩ Ninh, nhẹ giọng khuyên cô.

“Cũng đã ba giờ sáng rồi, một ngày rồi cô vẫn chưa ăn gì, lại còn

chưa nghỉ ngơi, như vậy không tốt đâu,” Bác sĩ Thiệu xuất phát từ góc độ nghề nghiệp, tỉ mỉ chuyên nghiệp,“Đi, tôi đưa cô đi ra ngoài ăn cơm,

tốt xấu gì cũng nên ăn một chút, sức khỏe của cô vốn đã không tốt rồi,

không thể miễn cưỡng được.”

“Tôi không muốn rời khỏi đây,” Cô nắm chặt tay Đường Dịch không chịu

buông, lắc đầu nhẹ giọng nói:“Dù thế nào tôi cũng không muốn đi.”

“Tôi cam đoan, ăn cơm xong lập tức sẽ đưa cô về,” Nghĩ nghĩ, Thiệu Kì Hiên lại hạ giọng nói:“Dù sao, cô cũng nên để Đường Kính ở lại đây một

lúc, anh ấy cũng giống như cô, luôn nghĩ ngợi nhiều……”

Những lời này có tác dụng rất lớn, Kỉ Dĩ Ninh không thể không dao động.

Đường Kính thản nhiên nói với cô:“Nghe lời Kì Hiên có được không?”

Nhìn thoáng qua người trên giường, trong giọng nói của Đường Kính tràn

ngập tâm tình phức tạp,“Anh muốn ở trong này cùng anh ấy một lúc……”

Kỉ Dĩ Ninh cũng là người hiểu biết, ngay lập tức hiểu được ý tứ trong lời nói của anh. Vì thế, Kỉ Dĩ Ninh chậm rãi buông tay Đường Dịch ra,

đứng dậy cùng Thiệu Kì Hiên đi ra ngoài.

Bên trong lại trở nên yên tĩnh.

Đường Kính ngồi xuống bên mép giường, vừa nhấc mắt lên, liền thấy thân ảnh của Đường Dịch.

Toàn bộ không gian chỉ còn lại có hai người bọn họ, ánh mắt nhu hòa

của Đường Kính đang chăm chú nhìn người đàn ông trước mắt này, còn có

khuôn mặt anh, những lời đồn về anh ấy quả nhiên là đúng, người đàn ông

này thật sự là vừa quyến rũ vừa xinh đẹp.

Cũng thực quật cường.

Đường Kính nhìn anh, giờ phút này tình cảm nhiều năm qua toàn bộ hiện lên, như bản tin truyền hình hiện rõ trước mắt, thế này mới làm cho anh biết được một phần máu mủ tình thâm cũng có thể gắn kết thế nào.

Ồ, anh trai, mọi chuyện anh làm luôn phơi bày, ám ảnh trước mặt em,

cho dù em có rời khỏi Đường gia rời khỏi anh, thế giới của em vẫn luôn

có anh.

“…… Anh có lầm hay không, không buông tha người khác còn chưa tính,

ngay cả chính mình anh cũng không chịu buông tha sao, anh làm việc cũng

không lo lắng hậu quả à?……”

Giọng nói của Đường Kính rất thản nhiên, lẳng lặng nhìn anh ấy.

“Nói cho anh một chuyện cũ nhé,” Anh chậm rãi mở miệng, giọng điệu

thật ôn nhu,“…… Tô Tiểu Miêu, tính cách của cô ấy, anh cũng hiểu chứ?

Không sợ trời không sợ đất, càng là nguy hiểm lại càng có hứng thú,

thiên đường địa ngục đều dám đi, sau khi kết hôn với cô ấy, em chưa bao

giờ lừa cô ấy, chưa bao giờ mắng cô ấy, đôi khi bị cô ấy chọc giận, thật sự rất muốn đánh cô ấy một chút, nhưng mà ……”

Đường Kính nở nụ cười, cúi đầu lẳng lặng tiếp tục nói chuyện trước

đây,“Nhưng mà có một lần, cô ấy khóc……. Anh có thể tưởng tượng được

không? Một người không kiêng nể gì như Tô Tiểu Miêu, một Tô Tiểu Miêu

lúc nào cũng gây chuyện thị phi như con thú nhỏ, thế nhưng lại có thể

khóc trước mặt em và Kì Hiên……. Anh có biết vì sao không?”

“…… Cô ấy bị em dọa khóc, nói thực, là bị Đường gia dọa khóc. Cô ấy

nhìn thấy em bị người ám sát đâm trúng cánh tay, đó là lần đầu tiên cô

ấy tận mắt chứng kiến chuyện của Đường gia, cô ấy không thể thừa nhận

nó. Tối hôm đó em đã bế cô ấy rất lâu, chỉ cần buông tay ra cô ấy sẽ

tỉnh.”

Đường Kính nhìn người bệnh trên giường, quyến luyến trong lòng cũng

cũng tan đi rất nhiều,“Anh thấy đấy, ngay cả người như Tô Tiểu Miêu cũng không thể thừa nhận chuyện của Đường gia, huống chi là Kỉ Dĩ Ninh……”

Anh nhìn Đường Dịch, trong mắt hiện lên sương mù dày đặc,“Lúc đó, cô

ấy đã bị anh làm cho sợ tới mức nói mà không kịp nghĩ, mới có thể nói ra câu đó, cô ấy không có ý gì đâu ……”

“Lời nói vô tâm như vậy, anh sao có thể cho là thật được chứ……” Xoa

mặt Đường Dịch, biểu tình của Đường Kính cũng thật khổ sở,“Chuyện này,

nếu ngay cả anh cũng không chịu được, anh muốn em làm sao mà đ