XtGem Forum catalog
Điều Bí Mật

Điều Bí Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323484

Bình chọn: 9.00/10/348 lượt.

– Đại nghiêm nghị nhìn cô – Lần này em phải làm theo lời

anh. Vì con, chúng ta nhất định phải làm như thế.

- Chỉ vì con thôi sao? – Linh đưa mắt nhìn anh hỏi.

- Vậy em còn muốn gì nữa? Em không nghĩ tới mình thì cũng phải nghĩ tới con chứ? – Đại cau mày tỏ ý không hiểu.

Linh mím môi, sau đó cô lười nhác nằm xuống giường, lạnh nhạt đáp:

- Em ngủ đây. Hôm nay anh sang ngủ với bọn trẻ.

- Em… – Đại trợn mắt giận dữ, nhưng anh thừa hiểu là bản thân lúc này

đang ở thế cầm dao bằng lưỡi nên không dám đôi co căng thẳng với cô nữa.

Anh nghĩ chỉ cần có đứa con này, chỉ cần anh từ từ thuyết phục, rồi sẽ có lúc cô hồi tâm chuyển ý mà nhận lời lấy anh

***

- Ha…ha… – Minh cười lớn một trận sau khi nghe ông anh trai xả nỗi bực tức ra.

Đã hai tuần kể từ sau khi Đại biết tin Linh mang thai, nhưng anh lại không có cách nào để bắt người phụ nữ cứng đầu đó đi đăng ký kết hôn với mình được. Anh không thể hiểu nổi trong đầu cô nghĩ gì nữa, tại sao cô phải

cố chấp tới mức ấy? Hôm nay là ngày Phương Đông tổ chức tiệc khai tương, Minh cũng từ đơn vị về nghỉ phép ít ngày. Cách đây nửa tháng, vợ Lâm đã sinh hạ được một bé gái khỏe mạnh. Đứa bé ấy lập tức được đặt tên là

Cát Tường.

Lúc này, Minh đang ở trong phòng làm việc của anh

trai tại Phương Đông. Chỉ không đầy hai tiếng nữa là bữa tiệc khai

trương được mở màn. Minh nghe Đại kể chuyện của Linh, cuối cùng mới

không nhịn được mà cười lên một tràng như thế.

- Có gì hay ho sao mà chú cười? – Đại cau có nhìn cậu em trai.

- Anh thông minh cả đời, thế mà trong chuyện tình cảm lại như kẻ ngốc vậy – Minh lắc đầu nhìn anh, buông một câu nhận xét không thương tiếc.

- Anh kể với chú để chú bày cách cho anh đấy, đừng có ở đó xỏ xiên nhau nữa – Đại nghiêm giọng.

- Anh muốn kết hôn với cô ấy là vì bọn trẻ thật sao?

- Chẳng lẽ như thế là không đúng?

- Không đúng. Trăm phần trăm là không đúng – Minh lắc đầu – Còn lý do nào nữa không?

Đại suy nghĩ một chút, sau đó chầm chậm lắc đầu.

- Anh không muốn sống với cô ấy?

- Hỏi thừa, ngu ngốc. Không muốn sống chung thì anh hỏi ý kiến chú làm cái gì? – Đại tức tới xì khói.

- Vậy sao anh không nói là vì anh muốn sống với cô ấy?

- Chuyện hiển nhiên đó mà cũng cần nói sao?

- Hừ… Nếu anh là cô ấy, khi anh nghe một người khác nói rằng anh ta muốn

kết hôn với mình vì những đứa con thì sẽ vui hơn, hay vì yêu mình thì sẽ tốt hơn? – Minh bĩu môi.

- Ý chú là…?

- Ba chữ thôi, nói được thì anh sẽ cưới được cô ấy.

- Có nhất định phải thế không? Ngần này tuổi rồi, chỉ cần hiểu là được

mà… – Đại gãi đầu, đúng là anh chưa từng nói với cô rằng anh muốn lấy cô vì anh yêu cô chứ không phải vì bất kỳ lý do nào khác.

- Nhất

định phải thế… – Minh nhấn mạnh từng chứ – Em chỉ gợi ý thế thôi, anh

làm được đến đâu thì làm. Em đi tìm hai đứa nhóc chơi đây. Chúc may mắn.

Minh rời khỏi phòng rồi, Đại vẫn còn đang nhăn trán suy nghĩ. Cuối cùng, như quyết định trong lòng, anh rời khỏi phòng và đi về phía phòng tiệc.

***

- Woah, nhìn papa thật đẹp trai – Như Ý xúng xính trong bộ váy công chúa

màu hồng, tóc thả ngang vai, mang nơ cài tóc cũng màu hồng, nhìn y chang một nàng công chúa nhỏ. Lúc này nó đang ngồi tại một bàn tiệc, ngay bên cạnh là Alex và đứa con lớn của Kiên.

Ông Phương, Lâm, Minh, bà Ngân cùng Linh, và gia đình Kiên ngồi chung một bàn. Lúc này bữa tiệc

đã bắt đầu. Đại bận rộn đi tới các bàn nhận lời chúc mừng. Hôm nay Linh

không muốn tới nhưng cuối cùng vẫn bị Đại và hai đứa nhóc điệu đi bằng

được. Cô mặc một bộ váy xanh cổ tim có đính đá ở trước ngực, tóc búi

cao, vẻ đẹp mặn mà của gái một con phô ra trên từng đường nét cơ thể.

Không ít người đàn ông đưa mắt nhìn về phía cô, cũng có không ít người

nhận ra người phụ nữ này từng một thời rất nổi danh này, họ lập tức tiến lại chào hỏi và làm quen. Hiện nay, Linh không chỉ là bếp trưởng của

Winter mà cô còn là phó chủ tịch tập đoàn, mặc dù người ta không biết

tới vị trí đó của cô, nhưng danh tiếng trong quá khứ của Linh cũng quá

đủ để kéo một cơ số người rời khỏi ghế và tiến tới chào hỏi. Phong và

ông Cương cũng tới, ngồi ở một bàn khác, lúc này họ đang cùng Đại nói

chuyện gì đó, xem ra là một chuyện rất vui vẻ.

Bữa tiệc diễn ra

được một nửa thì tới chương trình phát biểu khai trương. Sau khi các cổ

đông lớn nhất của nhà hàng lên nhận hoa và phát biểu, Đại là người lên

tiếng cuối cùng. Anh cầm lấy mic, đưa mắt nhìn khắp phòng tiệc, bỏ qua

vô số ánh mắt đang nhìn mình chăm chú, anh dừng lại ở một vóc dáng mê

người ở phía xa, người mà anh chưa từng rời tầm mắt trong suốt bữa tiệc. Anh hắng giọng một chút, sau đó chậm rãi nói:

- Tôi thực sự

hạnh phúc khi có thể đưa Phương Đông trở lại. Sáu năm qua, động lực lớn

nhất để tôi cố gắng có được ngày hôm nay chính là một câu hứa của tôi

ngày trước. Khi tôi phá sản, phải bắt đầu lại từ vạch xuất phát, đã có

một người con gái ở bên tôi, không ngừng động viên và cổ vũ tôi, để tôi

có thể kiên trì phấn đấu tới ngày hôm nay.

Cả phòng tiệc ồ lên

khi nghe Đại nói tới đây. Ông chủ của Vietfood và công việc giải trí

Fairy Tail