
ơn cậu đã vác xác cô em gái rắc rối về giúp tôi nhé ! Leo. Nhưng giá mà cậu cứ
mặc kệ nó thì tôi còn cám ơn nhiều hơn nữa đó. Đỡ phiền phức cho tôi.
-Vác
xác là sao ? Em chưa chết !
Anh
Vũ ngấu nghiến chiếc bánh quy nhìn anh trai cằn nhằn, Leo vẫn ngơ ngẩn nhìn hai
người này, đúng là hai kẻ kì lạ mà cậu gặp lần đầu. Được một lúc thì Anh Vũ ngủ
gật trên sô fa, có lẽ vì vết thương khiến cô bé mệt mỏi. căn phòng khách chỉ
còn Khôi Vỹ và Leo trở nên yên tĩnh lạ thường, mấy vết xước trên tay của cậu đã
được sát trùng xong, Leo chậm chạp đứng dậy:
-Trễ
rồi, em về đây, cám ơn anh !
-Không
có gì. Nhà cậu có xa không ? Khôi Vỹ lau con dao nhỏ dính máu của Anh Vũ mới
đem về nhìn lên quan tâm.
-Em
gửi xe ở gần đây. Về nhà khoảng 30 phút thôi.
-Ờ...Vậy
đi về cẩn thận nhé !
Đi
ra đến cửa, như nhớ ra chuyện gì, Leo quay lại nhìn Khôi Vỹ thắc mắc:
-Em
muốn hỏi anh một chuyện, Khôi Vỹ ?
-Chuyện
gì ?
-Lúc
nãy…anh nói Anh Vũ đang để ý em, là bạn ấy thích em thật sao ?
Liếc
ánh mắt sắc lẻm về phía Leo, anh mỉm cười đáng sợ:
-Có
lẽ con bé đã thích cậu, hoặc sau này nó sẽ thích cậu. Còn cậu thì sao ?
-Có
lẽ em đã yêu cô ấy. Khôi Vỹ…Anh hãy gả Anh Vũ cho em nhé ! Leo hơi đỏ mặt,
nhưng cậu vẫn dỏng dạc.-Em muốn sau này sẽ cưới Anh Vũ làm vợ mình.
Khôi
Vỹ hơi bất ngờ vì lời đề nghị táo bạo này, anh nhìn kẻ mới xin cầu hôn em gái
mình bật cười:
-Cậu
là một thằng ngốc, nhưng ít ra thì cũng là kẻ thành thật. Nhìn Anh Vũ đang ngủ
gật trên ghế, anh quay sang thở dài-Làm người yêu của em gái tôi sẽ vất vả lắm
đó. Cậu sẽ không hối hận chứ ?
-Em
không hối hận. Leo khẳng định.
-Được
! Tôi thích cậu. Tôi sẽ theo dõi cậu từ bây giờ và tạo cơ hội cho cậu ở gần Anh
Vũ, nhưng mà tôi cũng cảnh cáo cậu trước. Khôi Vỹ ngước lên nhìn cậu nghiêm
túc. -Anh Vũ tuy là một đứa con gái hậu đậu, phiền phức, thích đánh nhau và sống
bất cần, nhưng thực ra con bé cũng rất tốt bụng và yếu đuối, nó là đứa em mà
tôi yêu quý nhất, nếu sau này cậu dám làm con bé tổn thương…
Phập…
Con
dao nhỏ trên tay Khôi Vỹ bất ngờ bay tới cắm phậm vào cánh cửa sắt ngay sát cổ
Leo, hành động này của anh khiến cậu suýt thót tim ra ngoài, giờ thì cậu đã biết
ai là người dạy cho Anh Vũ kĩ năng phóng dao rồi, Khôi Vỹ nhìn Leo mỉm cười:
-…nếu
làm con bé tổn thương. Cậu sẽ chết !
-Nhớ
rồi ! Em hứa với anh, em sẽ mang lại hạnh phúc cho Anh Vũ….
Leo
đi ra ngoài rồi, Khôi Vỹ đi tới nhìn con mèo con đang ngủ ngon lành trên ghế sô
fa, cánh tay anh chạm nhẹ lên vạt tóc mái của cô bé, ánh mắt thoáng buồn…. 6h30
sáng…
-Anh
Vũ, cậu lại bầm dập nữa rồi ? Lần này là vụ gì đây ? Cát Cát nhìn cơ thể đầy vết
thương của Anh Vũ tò mò. Cô nhớ là vết thương cũ của nó chỉ mới khỏi tuần trước
thôi mà.
-Tối
qua tớ dạy dỗ mấy con chó dại một chút …Anh Vũ vô tư đưa chiếc hămbơger lên miệng
ngon lành.
-Hazzz
! Đừng có lúc nào cũng lao đầu vào rắc rối như thế, hội thi thể thao sắp diễn
ra rồi, cậu cứ như vậy thì làm sao mà thi đấu?
-Đừng
lo Cát Cát, chỉ cần nghĩ lại những gì cậu đã làm với tớ thì tớ sẽ có động lực hạ
gục đối thủ thôi.
-Hừ
! Thế chuyện tớ giao cho cậu thế nào rồi ? Cát Cát ngồi mân mê lọn tóc dài đen
nhánh, đôi mắt đen lơ đãng lướt qua đám đông phía trước.
-Chuyện
gì ? Anh Vũ ngước lên.
-Thuyết
phục Leo tham gia vào đội Karate, cậu làm đến đâu rồi ?
-Cậu
không cần quan tâm nữa. Cậu ấy đồng ý rồi. Cô bé nói xong thì quay lại với chiếc
bánh.
Cát
Cát tròn mắt nhìn cô bé mỉm cười:
-Không
uổng công tớ tin tưởng cậu, Anh Vũ ! Cậu làm tốt lắm, nhưng cậu làm cách nào…
-Dùng
mĩ nhân kế ! Một giọng nói ấm áp cất lên, Leo xuất hiện với nụ cười cực cool
trước mặt hai người.-Hazzz….Tớ không biết là trước giờ có một cô gái ái mộ tớ
như vậy, hôm qua Anh Vũ đã gặp tớ và nói thế này: “Leo ơi, tớ yêu cậu đến phát
điên, nhớ cậu đến phát điên, nếu một ngày không nhìn thấy cậu tớ sẽ đau khổ đến
chết mất, xin cậu hãy gia nhập đội Karate để chúng ta được thường xuyên gặp
nhau nhé, cậu mà từ chối tớ sẽ tự tử cho cậu xem”….Hazzz….Vẫn biết đẹp là một
cái tội, nhưng tớ cũng không biết làm sao để cô ấy hết ái mộ tớ, mà nhìn cô ấy
tự tử thì tớ không nỡ. Hết cách tớ đành phải đồng ý... Leo cố tình nói to lên để
cho cả lớp cùng nghe thấy. Và….
-WA
!!!!
Đám
con gái trong lớp loạn cả lên, họ nhìn Leo, rồi nhìn Anh Vũ xì xầm bàn tán với
vẻ cực kì thất vọng…
-Vậy
là Anh Vũ thích Leo à ?
-Leo
đồng ý vào đội Karate sao ?
-Vậy
cậu ấy có thích Anh Vũ không ? Không phải Leo đang hẹ hò với Sa Lệ chuyên Anh
sao ?
-Leo
ngu ngốc!!!!!!! Cậu mới nhặt được mấy câu sến súa đó ở cuốn tiểu thuyết nào thế?
Anh
Vũ nhào lên siết chặt cổ Leo từ phía sau. Nhưng những tiếng xì xầm khiến cô phải
dừng lại, đám con gái trong lớp dường như đang nhìn cô như người ngoài hành
tinh, rất lạ, rất đáng ghét, và rất muốn chém, rồi sau đó tin đồn được tụi nó
lan truyền đi với tốc độ chóng mặt. Tất cả cũng vì tính ưu việt của công nghệ
thông tin hiện đại. Anh Vũ nghệt mặt, khóe miệng giật giật. Thế này thì hết
thanh minh được với ai rồi. Sao