pacman, rainbows, and roller s
Dịu Dàng Đến Vô Cùng

Dịu Dàng Đến Vô Cùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322241

Bình chọn: 9.5.00/10/224 lượt.

Chẳng nhẽ

anh giống như nhân vật trong truyện Người này không có chuyện tự “giải quyết”

còn thích hơn trai gái “giải quyết” cho nhau.

Cùng

lúc chờ mẹ ở nhà điều tra, ở đây cô cũng tiến hành điều tra. Qua Lời thì thầm

cô hỏi Sở Thiên ngày sinh của anh ta, hỏi anh có ai là anh em họ Lý hay không.

Cô bảo không phải thăm dò đời tư của anh, mà là muốn tìm một người anh cùng cha

khác mẹ mang họ Lý. Không biết từ lúc nào cô cảm thấy Sở Thiên có thể giúp được

mình, cô dám hỏi anh, nhưng không dám hỏi Jason. Có thể vì cách Sở Thiên một

mạng không gian, Sở Thiên chưa bị vấp ngã, hơn nữa Sở Thiên không giống với

người nói dối.

Jason ở

đây không như vậy, cô lo lắng, sợ nếu như cô hỏi có phải anh là anh trai, anh

sẽ nhận: “Đúng vậy, anh là anh trai cùng cha khác mẹ với cô”. Cô nghĩ, anh cũng

đã nhân cơ hội để nhận mình là bố của Sara, vậy tại sao anh không thể nói cũng

là anh trai của cô?

Carol

nhớ lại Jason nói dối anh là bố của Sara khiến cô càng tin Jason là anh cùng

cha khác mẹ với mình. Chắc chắn Jason biết cô là em gái cùng cha khác mẹ, biết

đâu lại coi cô và mẹ cô có tội cướp bố của anh. Điều này có thể dễ dàng giải

thích tại sao anh lại lẩn tránh tình yêu của cô, còn nói dối đã có bạn gái. Cô

ở ngay sát vách phòng anh, anh có bạn gái hay chưa liệu không biết hay sao?

Đừng nói đến bạn gái, giống như ai đó nói, dù là gái, là âm tính, là mẹ đều

không thấy có ai đến thăm anh. Cô không hiểu tại sao Jason cứ úp úp mở mở, thật

thật giả giả, nếu đấy là anh cùng cha khác mẹ, nói thẳng ra liệu có gì trở

ngại? Việc gì phải cố tình che giấu để cô càng thêm thắc mắc? Hay là để đến

loạn luân rồi mới nói ra, sau đấy khóc lóc đi tự tử, tạo nên một bộ phim sướt

mướt kiểu Đài Loan, Hồng Kông? Nếu anh biết hai người là anh em thì nên nói

thẳng ra, cùng làm người anh em tốt, tình yêu trước đây biến thành tình nghĩa

anh em, liệu không hơn hay sao?

Carol

kiểm tra thần kinh của mình, cảm thấy rất vững vàng, chịu đựng nổi đòn thử

thách này. Nếu phát hiện hai người ấy là anh trai mình, cô sẽ không buồn đau

tuyệt vọng, ngược lại cảm thấy như trút được gánh nặng. Không còn buồn vì yêu

hai người, không còn đau khổ vì yêu mà không được, tuy có thể sau này không gặp

được ai đẹp trai như họ, nhưng có hai người anh đẹp trai không tốt hơn ư? Dù mi

có gặp một người đẹp trai nhưng không thể bảo đảm người đấy sẽ là của mi; mi có

hai người anh đẹp trai, tuy chỉ khác một chữ so với người đẹp trai, nhưng về

bản chất khác nhau, hai con người ấy mãi mãi là anh trai của mi.

Một lúc

sau, có thư trả lời của Sở Thiên, anh bảo sinh ngày mười bốn tháng Sáu năm bảy

mươi tư, đồng thời nói thêm: “Theo tôi biết, tôi không có anh em sinh đôi. Tôi

có một người anh, lớn tuổi hơn tôi rất nhiều, bố mẹ tôi cũng không ly hôn rồi

tái hôn, tình cảm của hai người rất tốt, có thể nói không có con ngoài giá thú.

Về tuổi

tác, xin giữ kín cho tôi, cư dân mạng bảo tôi như người năm mươi, đừng hủy hoại

hình ảnh của tôi”.

Carol

rất ngạc nhiên, Sở Thiên chưa đến ba mươi mốt tuổi? Cứ đọc những gì anh viết,

ai cũng nghĩ anh đã năm mươi, hoặc cũng phải trên dưới ba mươi lăm, không ngờ

mới ba mươi mốt. Làm thế nào để ba mươi năm trái tim anh có thể chín chắn như

vậy? Làm sao chỉ mới ba mươi năm mà anh có thể hiểu sâu sắc về cuộc đời như

vậy? Lẽ nào suốt ngày anh chỉ suy tư về đạo lý nhân sinh?



quyết định hỏi thăm Sally về tuổi của Jason, có thể Sally biết điều gì đó.

Kết quả Sally biết nhiều hơn cô nghĩ, biết chính xác ngày sinh của Jason, vì

Sally chủ trì buổi mừng sinh nhật năm ngoái của anh.

Câu trả

lời của Sally dường như làm trái tim Carol ngừng đập:

- Jason

sinh ngày mười bốn tháng Sáu năm bảy mươi tư.



ƠN TRỜI

ƠN ĐẤT , ở trong nước mẹ tìm được tung tích hai người anh song sinh của cô. Hai

người anh đổi sang họ mẹ nhưng không đổi tên, một người gọi là Vương Định

Thành, một người nữa gọi là Vương Tất Thành, một người công tác ở Bắc Kinh, một

người công tác ở Thâm Quyến. Mẹ còn gửi ảnh họ cho Carol , và nói mẹ già của

con là người tốt. Mẹ bảo cho bà ấy biết nỗi lo của con, bà nói rõ về hai người

con kia, còn cho cả ảnh, nhắn con không nên lo lắng, hai người ở Mỹ chắc chắn

không phải là anh cùng cha khác mẹ với con. Mẹ già của con là người có học ,

trọng lễ nghĩa. Mẹ nói chuyện với bà ấy rất hợp, mẹ và bà ấy hẹn tuần sau sẽ

cùng dì Trân đi thăm mộ bố.

Carol

nghe tin ấy vẫn hơi thất vọng, không biết tại sao, hình như

trong lòng mong Jason và Sở Thiên là anh trai mình. Có thể sự việc của anh trai

dễ dàng rồi, đã rút được chân khỏi hai “hố bùn” ,từ nay về sau sẽ làm con người

sạch sẽ. Hai người này tuy không phải là anh trai, nhưng chân vẫn trong “hố

bùn” , thứ nhất phải quyết định yêu ai, thứ hai phải tranh thủ được một người

yêu mình, hai nhiệm vụ đều không đơn giản.

Carol

nghiên cứu kỹ ảnh của hai người anh trai, đúng là phiên bản của bố, có điều đây

là phiên bản được nâng cao , có thể mang nhiều đặc điểm của người mẹ. Cô ngạc

nhiên về sự anh minh vĩ đại của đấng tạo hóa đã in đặc điểm của ngườ