
nàng có chút khẩn trương, hắn trầm thấp lên tiếng nói, “Có đồng ý đi dạo với tôi một chút không?”
“Tôi rất thích đi dạo.” Hạ Cảnh Điềm nhướng nhướng mày, cười nói, lại cười đến rất có khoảng cách, nụ cười rất có công thức.
Hai người men theo đường cỏ xanh tùy ý đi , đi chỉ chốc lát sau, Kỷ Vĩ Thần đột nhiên lên tiếng, “Cha cô đã khỏi bệnh rồi chứ?”
“Đã bình phục, cám ơn Kỷ tổng quan tâm.” Hạ Cảnh Điềm trả lời.
Hai người tiếp tục đi tới, Kỷ Vĩ Thần không nói gì, mà Hạ Cảnh Điềm cũng
không có nói, giữa hai người bọn họ ngoại trừ công việc tựa hồ không có
chủ đề nào chung, Kỷ Vĩ Thần vì trở ngại quan hệ, hắn không bỏ xuống
được tôn nghiêm đến hỏi chuyện Hạ Cảnh Điềm, mà Hạ Cảnh Điềm là vì trở
ngại địa vị xã hội, mà không dám hỏi chuyện của Kỷ Vĩ Thần, trong hai
người lúc này vô hình cách một đạo khá xa.
Nơi này nhiều cây cối
thoát mát dưỡng khí, đi cùng hắn cùng một chỗ, Hạ Cảnh Điềm không thấy
bị đè nén áp lực, có sự khác biệt là nàng còn thích loại cảm giác này,
cùng hắn tản bộ ! Dường như cảnh này sẽ chỉ xuất hiện trong mộng.
Hai người đang chậm rãi đi dạo, một lát sau giày cao gót của Hạ Cảnh Điềm
dẫm lên một tảng đá trơn nhẵn, không xong, Hạ Cảnh Điềm cả người ngã về
phía trước, ngay khi mắt thấy sắp đụng đất, Hạ Cảnh Điềm không khỏi
trong lòng thầm kêu thảm, nhưng may mắn chính là, có một cánh tay hữu
lực tức thời ôm eo của nàng đem nàng kéo vào một hoài bảo rộng lớn, chờ
Hạ Cảnh Điềm phục hồi tinh thần lại, mới phát hiện, nàng cùng Kỷ Vĩ Thần thân thể dán sát nhau cùng một chỗ, trong nháy mắt, Hạ Cảnh Điềm khuôn
mặt nhỏ nhắn đỏ lên, nàng có chút xấu hổ muốn lui về phía sau, quay
người một cái, lại phát hiện tay ôm vào trên lưng nàng chẳng những không có buông ra, mà lại càng ôm chặt hơn, nàng lắp bắp kinh hãi, khí tức
nam tính thuộc về Kỷ Vĩ Thần rót vào mũi nàng có chút hôn mê.
Ôm
nàng mảnh khảnh eo lưng, đây là vẫn là việc hắn muốn làm nên sao nghĩ
buông tay, nhìn qua nàng khuôn mặt nhỏ nhắn thẹn thùng, ánh mắt bối rối, tự dưng lại gợi lên nội tâm dục vọng của hắn, nhìn cặp môi đỏ mọng căng hồng, hắn không chút suy nghĩ, tay đã dời đến chiếc gáy, bắt buộc nàng
đến gần hơn, môi mỏng liền hôn xuống.
Hạ Cảnh Điềm đầu óc ầm ầm
mà tạc, mở lớn mắt, thân thể đột nhiên run rẩy, nhưng trên môi rõ ràng
truyền đến cảm giác môi hắn gặm nhắm môi nàng, phách đạo mang theo tính
trừng phạt hôn, làm cho Hạ Cảnh Điềm sợ đến muốn ngất đi, thừa dịp nàng
bối rối, lưỡi của hắn linh hoạt chui vào trong miệng của nàng, lời lẽ
dây dưa, dẫn nàng triền miên.
Chăm chú dây dưa, Hạ Cảnh Điềm lần
đầu tiên biết rõ ngọt ngào khi hôn môi như thế, nụ hôn của hắn thuần
nồng đậm, làm cho người ta mất hồn, kỹ xảo thuần thục, tựa hồ toàn bộ
thế giới đối với họ đã không còn tồn tại. Hạ Cảnh Điềm đầu óc trống rỗng, như thế nào trở lại trên xe cũng không
biết, ngồi trên xe của hắn, nàng mặt đỏ tai hồng, khuôn mặt nóng lên,
thật khó tưởng tượng vừa rồi, vừa rồi hắn lại hôn nàng, đây với Hạ Cảnh
Điềm mà nói, còn có chuyện gì làm cho nàng kinh ngạc hơn? Nàng không
hiểu, vì cái gì hắn muốn hôn nàng? Vì cái gì? Vấn đề rất đơn giản, trong nội tâm nàng có thể tìm nhiều đáp án, nhưng đầu cứ chóng mặt ong ong,
cái gì đáp án cũng nghĩ không ra được.
Nhìn trên đường đi, Hạ
Cảnh Điềm đem mặt hướng qua một bên, Kỷ Vĩ Thần khuôn mặt tuấn tú lại
giương lên một vòng cười nhạt, trên người nàng ở đâu hắn không có sờ
qua, xem qua? Huống chi chỉ một cái hôn, nhưng là, vừa rồi hắn động tác
kia liền chính hắn đều không có dự kiến, chỉ biết là, tại loại tình
huống này, hắn có ý muốn mãnh liệt muốn hôn môi nàng, hắn chỉ là thành
thật dựa theo ý nguyện của mình mà làm.
Trong xe không khí xấu hổ cực kỳ, Hạ Cảnh Điềm hít thở không thông, cảm giác được bên cạnh cặp
mắt kia nóng rực đang chiếu tới, hận không thể kiếm một cái động để chui vào.
“Đi ăn cơm đi!” Kỷ Vĩ Thần thanh âm từ tính vang lên.
Hạ Cảnh Điềm quái lạ nhưng trong lòng cũng chỉ có một ý nghĩ, từ chối, nếu như lại cùng hắn ở cạnh nhau, nàng không bảo đảm chính mình có thể hay
không sẽ mất kiểm soát, bởi vì hắn quá cường liệt, làm cho Hạ Cảnh Điềm
không biết phải làm sao, nàng nghiêng đầu sang chỗ khác có chút ngượng
ngùng nói, “Tôi không đói bụng, kỷ tổng tùy tiện cho tôi xuống chỗ nào
cũng được.”
“Là vì chuyện vừa rồi?” Kỷ Vĩ Thần phác thảo môi, lông mày hiện lên một chút không vui.
Vừa nói đến chuyện vừa rồi, Hạ Cảnh Điềm khuôn mặt lại một lần nữa đỏ lên, ở trước mặt hắn, chính mình toàn thân tựa như con thiêu thân, bổ nhào vào đống lửa, nàng không liệu nuốt một hơi, quay đầu ra nói, “Chuyện vừa
rồi Kỷ tổng không cần phải nhắc lại .” Có cái gì đáng nhắc? Nàng ngày
mai sẽ quên, tuy nhiên nàng rất ngạc nhiên vì lý do nào hắn hôn nàng,
nhưng nàng không muốn nhắc đến.
“Làm sao vậy? Hù đến cô?” Kỷ Vĩ
Thần vô cùng có hứng thú khơi gợi lên nụ cười, nói thật ra, hắn là lần
đầu tiên như thế chủ động hôn phụ nữ.
Hạ Cảnh Điềm thấy hắn từng
bước ép hỏi, thở sâu thở ra một hơi, trấn định lại tâm tình, xoay đầu
lại, vẻ mặt thành thật, “Kỷ tổng, vừa rồ