
Chuyện trong triều có vẻ được xử lý khá tốt. Nạn lụt ở Giang Thượng, mùa màng thất bát ở Triết Hạ đều được giải quyết xong.
- Vâng ạ…
- Chỉ có chuyện ở Bắc quốc âm mưu tạo phản là vẫn phải điều tra?
- Vâng ạ!
- Vì sao lại biết bọn chúng âm mưu tạo phản?
- Tin từ Bắc Nhượng thành cho biết, Bắc quốc hoàng đế gả con gái cho Nam thành hầu.
- Đó là chuyện tốt mà.
- Bắc quốc là một thế lực không nhỏ, Nam thành hầu làm chủ Khuê Phạm vốn ở xa Bắc quốc. Xét về thông thương cũng không thuận lợi…Thần cũng
biết được, công chúa Bắc quốc Thượng Phi Nhi vốn không có tình cảm với
Nam thành hầu thái tử.
- Tại sao khanh lại khẳng định điều đó?
- Vì Thượng Phi Nhi công chúa phản đối hôn sự đó và bỏ trốn. Hiện nay nàng ta đang ở dinh của hạ thần. Là người của hạ thần.
Chân mày Vũ đế nhướng lên. Bờ môi cũng khẽ cong:
- Nếu Bắc quốc có mưu đồ tạo phản, chúng ta sẽ kéo binh tiêu diệt chúng.
- Đúng vậy!
- Thượng Phi Nhi là người của khanh? Nếu xảy ra chiến tranh, nàng ta sẽ hận khanh?
- Không quan trọng- Bạch Phượng Khanh vẫn bình thản- Một nữ tử
không thể sánh bằng thiên hạ. Huống gì…Nếu ta không giết họ, họ cũng sẽ
giết ta. Chiến tranh vốn thế mà…
Vũ đế khựng lại. Một nữ tử không thể bằng thiên hạ. Ta không giết chúng rồi chúng cũng sẽ giết ta?
- Truyền lệnh ta…Mang Vạn Bá Quang lưu đày ở Ly Phượng Thành phía
Đông. Công chúa Thúy Nhàn…Cho người mang cho nàng ba chung rượu độc. Độc phải chết, tuyệt đối không dung.
Vạn Bá Quang là tên phản loạn nhưng chỉ bị lưu đày, còn Thúy Nhàn
công chúa là tỷ tỷ của hoàng thượng. Trong triều ai cũng biết, đó là
người hoàng thượng vô cùng yêu quý, sẵn sàng làm tất cả vì nàng.
Mạng của Vũ đế không còn chỉ của riêng hắn nữa. Mọi nguy cơ đến an
toàn của mình đều phải dẹp đi một cách tuyệt đối. Trong trái tim nữ tử
khi có phu quân lại lỏng đi sợi dây huyết nhục, ai biết một ngày nào đó
có thể quay ngược lại cho Vũ đế thêm một vết dao trí mạng.
Tha cho Vạn Bá Quang, vừa chứng tỏ uy đức, vừa giữ lại một người tài. Trong thời gian làm nhiếp chính, Vũ đế chắc hắn cũng hiểu, thế nào là
nỗi lòng của kẻ đứng đầu thiên hạ. Giam tại Ly Phượng Thành chờ động
tịnh, cắt đứt mọi thế lực, Vạn Bá Quang vẫn nằm trong bàn tay khống chế
của Vũ đế, chỉ cần hắn muốn, Vạn Bá Quang không thể nào thoát khỏi Quỷ
môn quan.
Lòng dạ Đế vương sâu như biển, làm thần tử như Bạch Phượng Khanh chỉ biết nghiêng mình tùng phục mà thôi.
- Muôn tâu bệ hạ…Trời đã khuya lắm rồi. Thỉnh bệ hạ nghỉ ngơi.
Đã hơn canh tư. Vũ đế vẫn còn ngồi xem tấu chương, nội giám không
ngớt châm dầu vào đèn. Hoàng đế từ khi trở về đến giờ thường ở trong
điện, không lên triều thì xem bản tấu, việc ăn uống nghỉ ngơi chỉ qua
loa.
Lúc nãy Thường thái quan đã đi sang cung
của công chúa. Hoàng thượng ngự ban cho nàng rượu độc khiến người ta
kinh sợ. Trước nay với công chúa, hoàng thượng luôn dành mọi yêu thương, quan tâm. Dù là từ chiến trường cũng gửi bồ câu thông báo tin cho công
chúa để người không lo lắng. Giám quan hầu hạ người có thể quên mang áo
ngự hàn khi trời lạnh song chỉ cần công chúa ăn mặc phong phanh một chút ra ngoài, bọn hầu cận sẽ bị trách phạt ngay.
Thế mà bây giờ….Người lại ban cho công chúa cái chết bằng rượu độc, thật khiến người ta lo lắng khôn nguôi.
- Hoàng thượng.
Thường thái quan đã trở về, tay cầm theo chiếc khay rỗng. Tay hoàng thượng hình như khẽ run lên:
- Sao rồi?
- Muôn tâu hoàng thượng, thái y phát hiện công chúa đang mang thai ạ. Xin hoàng thượng quyết định!
Mang thai? Mang thai? Một xác hai mạng, hoàng thượng sẽ nỡ lòng sao?
Vũ đế ngẩng lên. Gương mặt tái đi, tay không kềm được, vỗ mạnh xuống bàn:
- Bao lâu rồi?
- Tâu hoàng thượng…Thái y chuẩn đoán, khoảng hơn 2 tháng. Cả công
chúa cũng không biết. Khi thần mang rượu độc đến, công chúa ngất đi, sau đó…
Tỷ tỷ của hắn? Cháu gọi hắn là cựu cựu. Trời cũng thật biết trêu ngươi.
- Công chúa sau khi hồi tỉnh đã nhờ nô tài nói với hoàng thượng. Công chúa muốn gặp người!
Tay Vũ đế lại một lần nữa đưa lên rồi hạ xuống…Những ký ức năm nào
quay lại trước mắt. Vị tỷ tỷ dịu dàng ngồi trên ghế, thận trọng khâu
từng mũi chỉ. Thương Vũ mỗi lần về đến đều thấy những chiếc áo rách khi
đi tập trận được may lành lặn. Ban đầu còn có những vết khâu xấu xí, sau hoàn thiện dần, có lúc không nhìn thấy đã bị rách ở đâu.
Tỷ tỷ và ly rượu độc. Vũ đế cũng rất nhiều lần muốn biết, khi tỷ tỷ
biết đó là rượu độc, người đã nghĩ gì? Nếu chọn lựa giữa phu quân và đệ đệ, Thúy Nhàn sẽ chọn thế nào đây?
-Tâu hoàng thượng…
Cái giá của phản bội là rất đắt. Hắn không chỉ là Thương Vũ. Hắn còn
là hoàng đế. Hắn ghét nhất là sự phản bội và tráo trở. Bàn tay này từng
nhuộm máu bao nhiêu quan lại chỉ vì họ đã bội phản, họ đã định xem hắn
là một con cờ.
-Truyền lệnh… Tiếp tục mang rượu độc đến Trường Lạc điện cho ta!
…Trường Lạc điện. Trên giường, một dung nhan tuyệt mỹ đang nằm thiêm thiếp. Tay nàng đặt lên bụng, khẽ xoa…
Xung quanh lặng lẽ. Chỉ có đám lính hầu gần như bất động. Chỉ có những ánh mắt là không rời khỏi nàng.
Hoàng đệ…Ly rượu độc vẫn c