
gô
sơn trại là Nhị đương gia.
Kha Gia Bảo cùng với Ngô sơn trại là chung một gốc, bọn họ một sáng một tối, một chính một tà, hắc bạch hai nơi đều ăn sạch.
“ Người nào hộ tiêu ta không biết, chuyện này ta đang tra, cho nên thời
điểm cướp tiêu ngươi lưu lại mấy tên còn sống cho ta, về phần số người
hộ tiêu thì có khoảng 20 người!” đám người kia sẽ nếm hậu quả dám đối
đầu với Kha Gia bảo.
“ Đại ca, ngươi yên tâm đi ta sẽ bắt được bọn họ!” Ngô sơn trại hào phóng nói. Tình huống gần đây của Kha Gia bảo đương nhiên hắn cũng biết,
người dám làm trở ngại việc bọn họ kiếm tiền, dám tìm phiền toái cho Kha Gia Bảo, cũng chẳng khác gì kẻ địch của Ngô Sơn trại hắn.
“ Lão đệ, chuyện này liền nhờ ngươi rồi, ta không có biện pháp ra mặt!”
“ ta hiểu. Đại ca, ngươi cứ việc yên tâm về trước, chuyện này ta sẽ làm xong!” Ngô sơn trại võ ngực bảo đảm.
Kể từ khi Kha Gia bảo gặp chuyện, huynh đệ trong trại cũng rất lâu không
có cơ hội động gân cốt, hiện tại vừa đúng dịp cơ hội lần này phải hoạt
động một chút, năm vạn lượng quan ngân thật là quá hấp dẫn rồi!!!
***
Tiệm thuốc Thanh Hoa, ngoài mặt là một tiệm thuốc bình thường không có gì
lạ, nhưng thực sự là tổng phân đà của Vân Lưu cung ở Sơn Đông.
Đông Phương Tình là đường chủ Thanh Long đường một trong tứ đường của Vân Lưu Cung – một trong hai đại cung của võ lâm!!!
Thời gian mười năm khiến cho Diệp Mặc Nghiễn biến thành Đông Phương Tình,
khiến cho hắn từ một thiếu trang chủ của Diệp gia trang bình thường biến thành đường chủ đứng đầu tiếng tăm lừng lẫy trong giang hồ!!!
Mà nàng, từ một thiếu nữ ngây thơ không biết buồn đảo mắt trải qua tang
thương, không còn là cô gái xinh đẹp ngày xưa nữa. Thân phận của bọn họ
cách càng ngày càng xa.
“ Vân Nhi!” vừa vào hậu viện, hắn chỉ thấy nàng ngơ ngác mất hồn nhìn núi giả. Đông Phương Tình tới gần nàng, nàng lại tránh ra xa.
“Có chuyện gì sao?”
“ Không có chuyện gì thì không thể tới thăm nàng sao?” Đông Phương Tình
cười nhạt, hiểu rõ suy nghĩ của nàng “ Vân Nhi, ta nói rồi, ta không thể lại mất đi nàng!”
“ Ta hiểu rõ!” hắn mỗi ngày đều nói ít nhất một lần, nàng không hiểu mới là lạ, nhưng mà nàng cũng chưa từng đáp ứng sẽ lưu lại.
“ Vậy thì không cần tránh né ta!” hắn bước lên trước ôm hông nàng, nàng
muốn tránh ra một khoảng cách thì hắn lại tiến tới gần hơn. Hắn không có biện pháp, lại không muốn ra lệnh cho nàng, không thể làm gì khác hơn
là cùng nàng thi tính nhẫn nại rồi.
“ Như vậy không tốt!” nàng khẽ giãy dụa. Từ sau khi ở vách núi trở lại, mỗi khi hắn nhìn thấy nàng đều ôm chặt lấy nàng. Nàng muốn cách xa hắn một chút thì hắn lại nói nàng
là thê tử đã bái đường của hắn, về tính về lý hắn có thể làm bất cứ
chuyện gì với nàng, nàng có lý do gì cự tuyệt hắn???
“ Tại sao không tốt?” Đông Phương Tình nhìn nàng hỏi “ ta còn muốn công
bố với mọi người nàng là đường chủ phu nhân của Thanh Long đường, là thê tử của Đông Phương Tình ta!”
“Không được!”
“Tại sao không được!” Hắn nhíu mày hỏi.
“ Biết rõ còn hỏi!” nàng cắn môi dưới trừng hắn, hắn rõ ràng biết nàng
băn khoăn cái gì mà còn dám hỏi, thật đáng ghét!!! Nàng chống hai tay
trước ngực hắn, ánh mắt trừng hắn để hắn không thể giả bộ ngu ngốc.
“ Lý do của nàng trong lòng ta căn bản không thành lý do!” hắn chợt nhíu
mày. Chỉ vì dung mạo, nàng tính toán bỏ hắn sao??? thật là quá đáng!!!
“ Nhưng mà đối với ta đó chính là lý do!” nàng giùng giằng muốn rời khỏi
lồng ngực hắn, Đông Phương Tình liền đơn giản ôm nàng không thả.
“ Không cần biết nàng biến thành hình dạng gì, nàng đều là thê tử duy
nhất ta chấp nhận!” hắn nói rõ lần nữa, sau đó đổi đề tài “ ta nhận được tin tức Ngô sơn trại sẽ phái người cướp quan ngân!”
“ Vậy Kha Độ Phi đâu?” nói tới chuyện này, nàng lập tức dừng giãy dụa.
Ngày đó trở lại từ vách núi, nàng mới biết hắn đã sớm lên kế hoạch tốt. Mặc
dù nàng không biết cặn kẽ nội dung, nhưng lại biết nếu như thành công
thì Kha Độ Phi không chỉ mất Kha Gia bảo, còn có thể trở thành chuột
chạy cùng đường, không thể tiếp tục đặt chân trên giang hồ.
“ Hắn sẽ không xuất hiện!” lão hồ ly này nếu như không cần thiết hắn sẽ
không tự mình mạo hiểm. Nhưng không sao, hắn có biện pháp cho lão hồ ly
này tự động xuất hiện. “ lần này mục tiêu của ta là một lần tiêu diệt
Ngô Sơn trại!”
“ ta cũng muốn đi!” Nàng lập tức nói.
“Đi nơi nào?” Hắn không hiểu hỏi.
“Ngô Sơn trại.” Chuyện báo thù, hắn đừng mơ tưởng đặt nàng ở một bên.
Đầu tiên là hắn cau mày, sau đó nghĩ thông suốt được ý của nàng, không nhịn được bật cười.
“ Không! Chúng ta không đi Ngô sơn trại!” hắn nói tiếp “ Chuyện của Ngô
Sơn trại tự nhiên sẽ có quan phủ xử lý, chúng ta chẳng qua là tiểu dân
chúng bình thường đợi một bên nhìn kết quả là được!” nếu như hắn đoán
không sai, chậm nhất là sáng sớm ngày mai quan phủ sẽ thông báo tin tức tốt đã đại phá Ngô Sơn trại.
“Quan phủ?” Nàng hoài nghi hỏi.
“Đúng!” hắn gật đầu đáp.
Cái bộ dáng tự tin kia, làm cho nàng trực tiếp nghĩ tới…
“ Chàng lợi dụng quan phủ đối phó với Ngô sơn trại?”
“ Không có!” hắn làm ra vẻ trong sạch “ Người c