Polly po-cket
Dù Đau Vẫn Yêu Em

Dù Đau Vẫn Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321812

Bình chọn: 7.5.00/10/181 lượt.

u quay hay không?"

"Được." Anh gật đầu. Mặc kệ cô muốn chơi cái gì, anh cũng theo cùng, chỉ cần cô vui vẻ là được rồi.

Hai người đi về phía vòng đu quay, đột nhiên, trong đám người vang lên những tiếng thét chói tai.

"Ăn trộm! Trả ví tiền lại cho tôi!"

Chu Tại Vũ rét, chỉ thấy một thiếu niên tóc dài hoảng hốt chạy tới, bộ mặt

kinh hoảng, ý nghĩ của anh thay đổi thật nhanh, phán đoán người này

chính là tên ăn trộm, nhảy tới trước một bước, ngăn trở đường đi của đối phương, kéo cánh tay hắn, ra một đòn ném qua vai làm thiếu niên kia ngã xuống đất.

Nam tử đau đớn kêu lên, giùng giằng muốn chạy trốn, thân thể lại bị anh áp chế vững vàng, không thể động đậy.

"Ví tiền của tôi!" Một thiếu nữ tướng mạo như học sinh trung học thở hồng

hộc đuổi theo tới đây, thấy thế ánh mắt sáng lên, vội vàng đoạt lại ví

của mình.

"Cực giỏi!" Người đi đường thấy anh anh dũng bắt giặc, không tiếc rẻ vỗ tay ra tiếng.

Chu Tại Vũ chờ bảo vệ công viên tới tiếp tay, đưa thiếu niên đang uốn éo tới bót cảnh sát.

Thật là đẹp trai! Hạ Hải Âm liếm kem mỉm cười, thưởng thức bản lĩnh của anh, chẳng biết tại sao, người đi đường khen ngợi anh, giống như đang khen

ngợi chính cô, trái tim không khỏi kích động, cũng thấy tự hào.

"Chú, cảm ơn chú." Cô học sinh cấp 3 lễ phép nói cám ơn anh.

Chú!

Hạ Hải Âm cười khúc khích, xưng hô này thật già dặn!

Chu Tại Vũ biết cô đang cười cái gì, bất đắc dĩ liếc cô, thấy tròng mắt cô

sáng chói, con ngươi xoay chuyển, ngực không khỏi tan ra.

Cô tại sao có thể. . . . Cười đáng yêu như thế?

Anh thầm than, bị cô cười nhạo cũng chịu.

"Chú, chú nhìn rất giống một người." Cô học sinh cấp 3 quan sát Chu Tại Vũ,

càng nhìn càng cảm thấy quen mặt. "Chú không phải là. . . . kỵ sĩ J

chứ?"

Kỵ sĩ J? Là ai vậy?

Hạ Hải Âm không hiểu, nhưng Chu Tại Vũ lại giống như hiểu ý, thần sắc hơi kinh hãi.

"Chú là kỵ sĩ J, vậy chị này là. . . ." Cô học sinh cấp 3 hưng phấn chuyển

sang Hạ Hải Âm, nhìn kỹ một chút, vui mừng hỏi: "Chị là Vanesa, đúng

không? Đúng không?"

Nhanh như vậy đã bị nhận ra? Hạ Hải Âm nhíu

mày, cười cười, nếu bị nhận ra, cô cũng không né tránh, ném bánh đã ăn

xong vào thùng rác, tháo kính mát xuống, cười nhẹ với thiếu nữ.

"Thật sự là Ma Nữ V!" Thiếu nữ vui mừng giương tiếng nói. "Mọi người mau tới, là chị Vanesa!"

Cô cao giọng gọi bạn bè tới, chỉ một hồi, các cô bạn học cùng lớp từ bốn phương tám hướng vọt tới, bao vây Hạ Hải Âm thành đoàn.

"Chị, chúng em đều là học sinh ban âm nhạc, em giống chị, từ nhỏ đã học Violin."

"Còn em học piano!"

"Em thổi kèn cla-ri-nét. Chị, chị thật xinh đẹp! Chị là thần tượng của em, em rất thích nhân vật trong phim chị diễn."

"Bạn học cả lớp chúng em đều xem, lúc Tiểu Tuyết chết, tất cả mọi người đều khóc, người Trình Dĩnh yêu nhất rõ ràng là chị."

"Đúng vậy, chị với Trình Dĩnh mới xứng đôi!"

Bọn học sinh cô một lời, tôi một câu, ca ngợi lấy lòng, lại rối rít lấy

cuốn sổ ra cho cô ký tên, cũng liên tục giơ máy chụp hình lên, nhắm ngay cô mà chụp hình.

Những người này đều là học sinh ban âm nhạc? Thật là đau não!

Hạ Hải Âm ký mấy lượt, mắt thấy học sinh càng tụ càng nhiều, cũng hấp dẫn

người khác xúm lại xem náo nhiệt, cô nhất thời không biết làm sao, nhìn

về phía Chu Tại Vũ cầu cứu.

Làm thế nào?

Chạy đi!

Việc này không nên chậm trễ, anh dứt khoát cầm cánh tay cô, bảo vệ cô thoát khỏi hiện trường.

Hai người cùng nhau chạy, trong lúc chạy, tay của anh dời xuống, nắm lấy

tay cô một cách tự nhiên, da thịt lòng bàn tay chạm nhau, ngón tay quấn

chặt nhau, anh và cô đều cảm nhận được sự rung động thuộc về người yêu

từ nhịp tim.

Tiếng kêu gọi của người ái mộ vang lên sau lưng

không dứt, anh dắt cô, xuyên qua biển người đông đúc, xông vào một gian

phong chuyên để biểu diễn. Bây giờ không phải thời gian hoạt động, nên

trong rạp hát tắt đèn, ánh sáng mơ hồ, hai người núp trong góc, cười thở dốc.

"Thật kỳ quái, sao bọn họ lại nhận ra tôi?" Hạ Hải Âm nũng nịu oán giận. "Tôi rõ ràng đã cải trang rồi mà."

"Tôi nghĩ bọn họ nhận ra tôi trước, rồi mới nhận ra em."

"Đúng rồi, vừa rồi nữ sinh kia gọi anh kỵ sĩ J? Là chuyện gì xảy ra?"

"Chuyện này. . . ." Chu Tại Vũ hơi không tự nhiên, giải thích. "Em không lên

câu lạc bộ ái mộ của em xem sao? Bây giờ tôi rất nổi tiếng trong web

người ái mộ của em, đã có rất nhiều người chụp được hình tôi ra vào theo em, bọn họ đã tra ra tôi là bảo vệ của em."

"Cái gì?" Hạ Hải Âm

sững sờ. "Sao anh lại biết mấy chuyện này? Không lẽ anh cũng gia nhập

câu lạc bộ người ái mộ tôi sao?" Cô nghi ngờ hỏi.

Ánh mắt của anh chợt lóe, trong nháy mắt dường như hơi quẫn bách, nhưng rất nhanh liền

khôi phục vẻ mặt nghiêm túc. "Tôi chỉ muốn điều tra xem rốt cuộc là ai

gửi mấy tấm hình kia cho em, tôi đã điều tra gia đình đối diện nhà em,

nhưng không phát hiện nhân vật khả nghi."

Cô giật mình nhìn anh. "Anh nghiêm túc thế sao?"

"Đó không phải là mục đích em mướn tôi làm bảo vệ sao?" Anh nghiêm trang

hỏi ngược lại: "Gần đây tên kia không có gửi hình tới nữa chứ?"

Nhịp tim của cô chợt ngừng. "Không có, không có gửi tới. Có thể