Dù Đau Vẫn Yêu Em

Dù Đau Vẫn Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321844

Bình chọn: 7.5.00/10/184 lượt.

lực lớn vậy để cuồng hoang mua vui với phụ nữ?

Chu Tại Vũ suy nghĩ đen tối. Anh không phải không nghĩ tới bên cạnh Hạ Hải

Âm có đàn ông, trên thực tế anh cho rằng đàn ông theo đuổi cô nhất định

chất đầy xe, nhưng Từ Tuấn Kỳ? Vì sao cố tình lui tới với loại play boy

đó? Cô có thể có lựa chọn tốt hơn!

Tỷ như. . . . Hoàng tử piao đã diễn cùng cô ở Nhật Bản, hẳn là không tồi, hoặc là. . . . Đáng chết!

Liên quan gì anh chứ? Sao anh lại quan tâm chuyện đời tư của cô?

Đúng như lời cô, anh không phải ba mẹ cô, không phải ai của cô, chẳng qua là một bảo vệ cô tốn tiền mướn tới thôi.

Anh không có tư cách lo cho cô, quyền lợi như vậy anh đã bỏ qua từ rất sớm. . . .

Điện thoại di động ở trong túi rung lên theo quy luật, Chu Tại Vũ nghiêm

nghị đuổi đi suy nghĩ, lấy điện thoại di động ra, liếc nhìn màn hình,

thần sắc càng thêm âm trầm.

"Cha."

"Anh đang ở đâu?" giọng nói Chu Tồn Phong bén nhọn.

"Có chuyện gì sao?"

"Về nhà một chuyến cho tôi, tôi có chuyện nói với anh!"

"Con không rãnh." Anh không chút nghĩ ngợi đáp lại. "Con đã nói rồi, con đã

nhận một công việc, gần đây không có thời gian rãnh để về nhà."

"Công việc anh nói là làm bảo vệ cho Hạ Hải Âm sao?" tiếng nói của Chu Tồn

Phong lạnh hơn, bao hàm gió lạnh, rất có ý vị mưa gió sắp đến.

Thần kinh Chu Tại Vũ bỗng chốc căng thẳng.

"Đừng hòng giả vờ ngu với tôi, tôi biết cả!" Chu Tồn Phong cắn răng nghiến

lợi. "Không ngờ bây giờ anh vẫn còn dây dưa với nha đầu kia, không phải

anh đã đồng ý với tôi, sẽ không qua lại với cô ta nữa sao? Anh xin giải

ngũ, chính là vì làm bảo vệ riêng cho cô ta?"

"Con giải ngũ không liên quan tới cô ấy." Chu Tại Vũ thận trọng thanh minh.

"Không liên quan cái rắm!" Chu Tồn Phong giận rống. "Mày cho rằng lão tử dễ

lừa thế sao? Tôi già rồi, nhưng đầu óc vẫn chưa hồ đồ! Anh đó, vừa gặp

con nhỏ kia, thì ngu hết cả người, cà tương lai cũng muốn chôn vùi trên

tay cô ta! Bị ghi lỗi cũng là vì ——"

"Cha, chớ nói." Chu Tại Vũ chặn cha lại.

"Thế nào? Anhi dám làm không dám cho tôi nói sao? Đồ khốn kiếp! Mày thật là

muốn làm cha mày tức chết! Lập tức rời khỏi con nhỏ kia cho tôi, trở về

trung tâm đặc cần đi!"

"Con đã giải ngũ, không còn là quân nhân. . . . . ."

"Cả đời anh đều là quân nhân! Anh quên mình đã đồng ý gì với mẹ anh sao?

Anh đã nói mình tuyệt đối sẽ không để cho bà ấy thất vọng, không nhớ

sao?"

Chu Tại Vũ hít vào thật sâu. Sao anh có thể quên? Cam kết và áy náy đối với mẹ, tựa như một sợi gông xiềng, cột anh thật chặt.

"Tóm lại anh nghe rõ cho tôi! Tôi tuyệt đối không đồng ý cho anh ở chung với cô ta, cô ta chỉ liên lụy anh thôi! Tử Huyên thật tốt, vừa dịu dàng lại khéo hiểu lòng người, cũng là quân nhân giống anh, dễ dàng thông cảm

cho nhau ——"

"Đủ rồi." Chu Tại Vũ nói, giọng nói bình thản,

nhưngtuyệt đối lạnh lẽo. "Con đã ký hợp đồng với Hải Âm, ít nhất trong

nửa năm này, bảo vệ cô ấy là trách nhiệm của con. Về phần tử Huyên, con

chỉ xem cô ấy như đàn em, chưa từng nghĩ tới muốn làm gì với cô ấy."

"Ý của mày là. . . . Nhất định đối nghịch với lão tử sao?" Chu Tồn Phong giận đến giọng nói run rẩy.

"Không phải muốn đối nghịch với cha, cha, xin cha cho con tự mình làm chủ. Con sắp 30 rồi, chẳng lẽ còn không thể tự quyết định?"

"Quyết định của anh, chính là ruồng bỏ hứa hẹn của mình sao? Lòng vinh dự quân nhân của mày đã bị chó ăn sạch hết rồi hả?"

Chu Tại Vũ nhắm mắt, hé môi đẹp, tự giễu thở dài ——

"Cha, cha bảo trọng, con cúp điện thoại."

Hạ Hải Âm đi ra khỏi phòng trưng bày thì Chu Tại Vũ đang chụp hình giúp

hai vị khách nữ trong đình, nhìn họ nói cười ríu rít, gò má ửng hồng,

rất rõ ràng là bị anh chàng đẹp trai này mê hoặc.

Cô cho rằng anh sẽ đợi rất buồn bực, không ngờ lại như cá gặp nước. Người đàn ông này,

chẳng lẽ tới chỗ nào cũng có thể khiến phụ nữ lộ vẻ háo sắc?

Hạ Hải Âm trầm mặt xuống, đôi mắt sáng chợt tràn ra ánh sáng lạnh.

Thấy cô xuất hiện, Chu Tại Vũ cũng không lập tức tiến lên, không chút hoang

mang giúp hai cô gái chụp xong, mới trả máy chụp hình lại cho khách nữ,

hai người đều ngưỡng mộ nhìn anh.

"Từ Tuấn Kỳ thất hẹn với em?" Anh đi về phía cô, nhỏ giọng hỏi.

Cô cau mày. "Ai nói?"

"Không cần ai nói tôi biết, anh ta không có xuất hiện ở đây, nếu không tôi đã thấy bảo vệ của anh ta rồi."

"Ai noíuảnh ấy dẫn bảo vệ theo? Nói không chừng tự anh ấy chạy ra ngoài ."

Anh nghe vậy liền rét, tầm mắt cảnh tỉnh quét xem bốn phía, giống như muốn

nhìn ra người đàn ông anh cực không thưởng thức đang núp ở góc nào.

Cô cắn cắn môi, đang muốn nói chuyện, Diệp Thủy Tinh lại đi tới.

"Hải Âm, muốn đi sao?"

Cô ngoái đầu nhìn lại cười một tiếng. "Ừ."

"Vậy lần sau rãnh rỗi trở lại." Diệp Thủy Tinh cũng cười cười, đôi mắt đẹp

thoáng nhìn người đàn ông sau lưng cô. "Vị này là bảo vệ của cậu?"

"Ừ." Hạ Hải Âm do dự hai giây, rốt cuộc nghiêng người tránh ra, khiến hai người mặt đối mặt, giới thiệu lẫn nhau.

"Cô chính là tiểu thư Diệp Thủy Tinh sao?" Chu Tại Vũ lễ phép mỉm cười.

"Là tôi." Diệp Thủy Tinh cũng trả lại cho anh một nụ cười thân thiện, quan

sát trên dưới toàn thân anh,


The Soda Pop