80s toys - Atari. I still have
Dù Đau Vẫn Yêu Em

Dù Đau Vẫn Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321820

Bình chọn: 9.00/10/182 lượt.

không che giấu được tán thưởng. Rất ra dáng một người đàn ông, phong cách của anh xuất chúng, không trách Hải Âm

lại thích. "Chu tiên sinh đã đến rồi, có muốn đi vào thăm một chút hay

không? Tôi mời anh uống ly trà."

"Không cần!" Hạ Hải Âm vội vàng

lên tiếng, cô không hy vọng hai người này tiếp xúc thêm một bước, sợ bạn tốt trong lúc vô ý tiết lộ tâm sự của mình.

Diệp Thủy Tinh nhìn ra băn khoăn của cô, mím môi cười một tiếng, Hạ Hải Âm tức giận trợn trắng mắt.

Ánh mắt hai cô gái giao nhau, tất cả không cần nói.

Hạ Hải Âm thu hồi tầm mắt đầu tiên, hơi có vẻ trốn tránh. "Mình còn có chuyện, phải đi."

Cô vội vã nói, Chu Tại Vũ liếc cô một cái, đột nhiên mở miệng.

"Diệp tiểu thư, xin hỏi Từ tiên sinh có ở bên trong không?"

"Từ tiên sinh?" Diệp Thủy Tinh ngẩn người. "A, anh nói Tuấn Kỳ?"

"Vâng" thần sắc Chu Tại Vũ cố chấp. "Anh ta có đây không?"

"Hôm nay anh ta không có tới!" Diệp Thủy Tinh nhẹ nhàng lên tiếng nói.

Hạ Hải Âm chấn động, không ngờ bạn tốt lại ngáng chân mình, ảo não trừng

cô, Diệp Thủy Tinh chỉ cười dí dỏm, ra dấu tay chỉ có hai người hiểu.

Cố gắng lên, dũng cảm tỏ tình với anh ấy đi!

Cô gái hư, cậu muốn mình chết sao?

Chu Tại Vũ đứng ở một bên, tò mò bàng quan nhìn ánh mắt hai người giao chiến, đáng tiếc không thể lĩnh ngộ ảo diệu trong đó.

"Đi thôi, bye!" Hạ Hải Âm quyết định tốt nhất không đánh nhau với chị em tốt, sớm lách người thì tốt hơn.

Cô dẫn đầu đi ra cửa chính, Chu Tại Vũ cũng đuổi theo.

"Tại sao Từ Tuấn Kỳ lỡ hẹn?" Anh hỏi.

Rất phiền! "Mắc mớ gì tới anh?"

"Em quen anh ta đã bao lâu?" Anh tiếp tục truy vấn.

"Năm ngoái."

"Quen thế nào?"

Cô bỗng chốc ngưng lại bước chân, không kiên nhẫn quay đầu. "Có cần báo cáo với anh không?"

Anh không lên tiếng, chỉ dùng cặp mắt đen sâu khóa lấy cô, đôi mắt như đá đen phát ra sức quyến rũ từ tính.

Cô khó có thể ngăn cản, không biết tại sao, liền ngoan ngoãn đáp lời. "Do. . . . chị họ của tôi giới thiệu chúng ta quen biết."

"Chị họ em?" Ngô Nghi Quân? Anh cau mày. "Tổng thống không phải kẻ thù chính trị của dượng em sao?" Năm đó, dượng cô đã thua bởi cha của Từ Tuấn Kỳ.

"Dù các tiền bối có ý kiến khác nhau ở chính đàn, nhưng cũng không chứng tỏ vãn bối chúng tôi không thể làm bạn? Tuấn Kỳ quen chị họ tôi nhiều năm

rồi, bọn họ rất hợp."

"Vậy còn em? Em và Từ Tuấn Kỳ cũng hợp?"

"Anh cứ nói đi?" Cô cười lạnh.

Chu Tại Vũ cứng lại, thấy thần thái cô kiêu ngạo, ngực cũng lạnh đi.

Anh hỏi câu này không phải là là nói nhảm sao? Nếu không hợp, sao cô qua

lại với Từ Tuấn Kỳ? Nhưng tại sao, cô lại qua lại với người đàn ông như

thế? Anh thật sự không cách nào tán thành!

Không biết kích động ở đâu ra làm anh tiến lên một bước, thốt ra. "Em muốn quen với Từ Tuấn Kỳ sao?"

Cô ngơ ngẩn, nháy mắt mấy cái. "Anh nói cái gì?"

"Đừng ở chung với anh ta." Anh chua chát nói nhỏ. "Anh ta. . . . Không phải đàn ông tốt."

Cô trố mắt nhìn anh, nhất thời tim loạn.

"Tôi biết rõ." Anh hiểu lầm sự yên lặng của cô, khổ sở tự giễu. "Anh ta

không xấu như tôi nghĩ, nhưng. . . Em phải có lựa chọn tốt hơn."

"Lựa chọn tốt hơn? Ai?" Cô trầm tĩnh hỏi, giọng nói êm ái, giống như một cọng lông mềm mại nhất, phất qua lòng anh.

Anh chấn động, ánh mắt lúc sáng lúc tắt, tựa hồ không thể tin mình sẽ nói ra lời như thế, vừa ảo não, lại có mấy phần khó chịu.

Hạ Hải Âm nhìn anh, từ sau khi gặp lại anh, đây là lần đầu thấy anh ngượng ngùng, tay chân luống cuống như thanh niên.

Có lẽ, cô không phải hoàn toàn không có cơ hội. . . .

"Hiện tại thời tiết rất tốt." Cô nhìn lên bầu trời trong xanh, đột nhiên nói.

Anh không hiểu.

"Tôi muốn đến khu vui chơi chơi!"

Tâm tình cô tựa hồ rất tốt.

Buổi sáng còn không được tự nhiên mà phát giận với anh, buổi chiều lại tới

khu vui chơi, còn cười đùa như trẻ con, mỗi một trò mạo hiểm đều muốn

thử, lôi kéo anh chạy ngược chạy xuôi.

Sợ bị người ái mộ nhận ra, nên cô bỏ hết mái tóc vào trong cái nón như mấy đứa bé bán báo hay đội, đeo lên cặp mắt kính màu đậm, làn váy theo mỗi

một bước toát ra làn sóng, đẹp mắt cực kỳ.

Anh cơ hồ si ngốc nhìn chằm chằm cô, thu hết nhất cử nhất động, một cái nhăn mày một nụ cười

của cô vào mắt, giấu vào đáy lòng, hôm nay cô cười thật thẳng thắn, đó

là nụ cười tự nhiên, không giả tạo.

Đến tột cùng thế nào?

Anh cảm thấy kỳ quái vì tâm tình cô phập phồng biến dị, lại không hỏi

nhiều, chỉ cực kỳ quý trọng một khắc hòa bình khó được này, anh thích

thấy cô cười, chỉ mong cô có thể luôn cười ngọt ngào thật lòng

"Tôi muốn ăn món đó." Ngồi vào Yun-night Speed rồi, Hạ Hải Âm chỉ chỉ người bán kem bên đường.

Trái tim Chu Tại Vũ căng thẳng, chợt nhớ tới ngày trước đi dạo phố với cô thì cô luôn thích mua một kem, vừa đi vừa liếm ăn.

Anh nhớ cô đặc biệt thích loại kem vị trà.

Anh đi tới trước người bán hàng rong, mua hai loại kem, một loại vị trà, một loại vị dâu tây, bỏ vào trong cây bánh, đưa cho cô.

Cô không khách khí nhận lấy, liếm ăn.

Anh nhìn cô đưa đầu lưỡi ra vào liếm liếm, tim cũng tê ngứa, không biết là mùi vị gì.

"Kế tiếp chơi cái gì?" Cô lấm lét nhìn trái phải. "Có muốn ngồi đ