
o, anh không cần nói gì
cả, chỉ cần lặng im nghe em nói là được rồi. Tử Tu, em thật có lỗi, cũng không
thể cứu vãn được gì nữa, mọi chuyện đã qua đều là do em không hiểu chuyện, cho
tới hôm nay em mới biết được, thực sự em rất hạnh phúc, anh từng dụng tâm như
vậy yêu thương em, từng yêu anh và được anh yêu, thực sự là một chuyện hạnh
phúc, như vậy cũng đủ rồi, em không xin anh tha thứ, em biết đó không phải là
chuyện dễ dàng, thực sự, như vậy là quá đủ rồi.”
Quan Tử Tu nhíu mày.“Xảy ra chuyện gì?” Khẩu khí kia như là di ngôn vậy.
Cô nhẹ nhàng nở nụ cười.“Không có chuyện gì, chỉ là đột nhiên rất muốn nói
với anh một tiếng… cảm ơn anh, Tử Tu. Còn nữa, em chúc phúc cho anh. Em thực sự
hy vọng, anh có thể tìm được hạnh phúc của anh, có một người, giống như anh
trước kia, trả giá vì anh, quý trọng anh, bảo vệ anh. Vậy nhé, ngủ ngon.”
Phần 1
Một cuộc điện thoại, khiến trái tim anh lại rối loạn.
Đêm muộn, ngủ không nổi, nhớ lại từng câu nói của cô.
Thật buồn, chỉ là mấy câu nói đơn giản thế mà trái tim đã không thể yên ổn,
như vậy phải làm thế nào để thuyết phục chính mình, thuyết phục người khác, làm
thế nào để thực sự buông tha cô, quên cô đi?
“Từng yêu anh và được anh yêu, thực sự là một chuyện hạnh phúc, như vậy cũng
đủ rồi .”
Như vậy, thực sự đã đủ rồi sao? Hạnh phúc của cô, chỉ có một đoạn vậy tương
lai thì sao?
“Cám ơn anh, Tử Tu. Em thực sự hy vọng, anh có thể tìm được hạnh phúc của
anh.”
Nếu cô thực sự hiểu anh, chẳng lẽ lại không biết hạnh phúc của anh ở đâu sao?
Nếu có thể yêu được người khác, hôm nay tại sao còn có thể ở đây cùng cô dây dưa
không rõ?
Anh đứng ở bên cửa sổ, quan sát ánh đèn vạn nhà phía dưới, trong con mắt của
anh, không có nơi nào thực sự ấm áp chờ đợi anh, ban đêm thâm tịch, trái tim anh
lạnh như băng, hư không trống rỗng, vĩnh viễn chỉ có một mình anh, Đây là hạnh
phúc sao?
Bật mở radio, tìm được kênh quen thuộc, ít nhất, trước mắt đã tìm được một
chút ấm áp nhỏ nhoi.
Hôm nay, gặp lại một người quen đã lâu không gặp, cùng cô nói chuyện một
chút. Cô ấy thay đổi không ít, cô gái bên nhà trước kia còn có chút tính tình
trẻ con ngây thơ, bây giờ trở nên thành thục hiểu chuyện, chỉ là trong nụ cười
ấy, có một chút tang thương u buồn mà trước kia không hề có. Trước kia cô bé
luôn ngại ngùng vì khuôn mặt hơi tròn, giống trẻ con, không có phong thái của mỹ
nhân cổ điển, nhưng bây giờ, cô rất gầy, vòng eo mảnh khảnh, khuôn mặt trái
xoan, thật là có bộ dáng của tiêm nhược mỹ nhân. (Tiêm nhược mỹ nhân: vẻ đẹp
tinh tế)
Tôi nhìn thấy thực đau lòng lắm, có thể đoán được mấy năm nay cô ấy nhất định
gặp không ít khó khăn, cô giống hệt như em gái tôi, nhưng mà tôi lại không có
cách nào nói thêm gì cả, bởi vì…… ưu thương của cô đến từ em trai của tôi.
Một đoạn tình yêu ngọt ngào đẹp đẽ như thế, vì sao lại biến thành như vậy? Rõ
ràng hai người họ, đều rất để ý tới đối phương. Một người, có thể vì bạn trai
không muốn nhìn thấy, mà sáu năm cô không dám về nhà một lần, đem chính mình tới
một thành phố xa lạ. Một người khác, đem trái tim đặt ở nơi hoang vắng lạnh lẽo,
không hề nói đến chuyện tình yêu, họ đều bị thương, không ai khá hơn đối phương
cả.
Khi tuổi trẻ không đủ thành thục lý trí, kiêu ngạo, ngờ vực một chút, còn
nhiều nhân tố khác khiến cho tình yêu nứt vỡ, mất đi, còn bây giờ, trải qua
nhiều việc như vậy, trưởng thành rồi, đã học được cách để yêu chính mình, yêu
thương đối phương, trân trọng người bên cạnh mình, nhưng tại sao lại không thể
cho đối phương một cơ hội?
Trái tim là của em, nó đang nói gì, chính em rõ ràng nhất, không cần anh phải
nhiều lời. Tu, nếu em nghe được, anh chỉ muốn nói cho em, giậm chân tại chỗ, sẽ
không tốt cho em đâu, nếu em nói vì khúc mắc luôn nặng trịu trong lòng kia: Nó
đã tồn tại, không làm cách nào được, lại không thể buông tay, vậy chỉ có thể
tiếp nhận. Mấy năm nay, em ra sao, anh hiểu rất rõ, cũng bởi vì quá rõ, cho nên
anh biết, em không thể không có cô ấy. Quá khứ, đã qua rồi, các em còn có tương
lai, trong tình yêu, không phải chỉ cần hứa hẹn và che chở, khoan dung và tha
thứ càng quan trọng hơn, em hiểu chứ? Bài hát này, tặng cho em, cũng tặng cho
những người đang gặp khó khăn trong tình yêu, mong các vị có thể một lần nữa
nhìn lại chính mình, để cho những gì đang làm các vị bối rối có thể sớm được
giải thoát .
Trước kia đi ngủ thường có hơi thở của em trong không khí
Sau khi chia tay lại thường ảo tưởng em trở về
Gió thổi bên cửa sổ làm tắt ngọn đèn nhưng lại không hỏi đến đau khổ của
anh
Anh còn rất yêu em nhưng lại không dám thừa nhận
Ánh bình minh chiếu sáng làm hiện lên một tia hối hận
Sau khi chia tay anh thường sợ hãi lau nước mắt
Trái tim hoảng sợ mất đi lý trí bao vây khiến anh rất cô đơn
Anh thức trắng đêm chờ vết thương lành miệng
Chia tay đau khổ anh một mình chịu đựng, ai đã nói yêu là phải bày tỏ
Anh không muốn yêu ai, chỉ muốn được em bên cạnh
Em đi rồi không ai có thể giúp anh đỡ buồn trong đêm tối
Tình yêu của anh em có thể tàn nhẫn chối bỏ
Còn có thể xóa đi mộ