
hị nhà họ Chu càng thích hợp
hơn, Chu lão nhị rất bá đạo, nhưng cũng biết thương con bé, cưng chiều
con bé, quan trọng hơn là, người đàn ông này có đầy đủ năng lực để bảo
vệ Sở Dĩnh bình an, việc này so với cái gì cũng tốt hơn.
Mặc dù Thu Mạn kiên trì với tình yêu của mình, bội phản gia đình mà gả
cho Sở Cảnh Sơn, nhưng Sở Cảnh Sơn vẫn có quá nhiều khiếm khuyết, không
đủ năng lực để tự bảo vệ mình, làm sao có thể bảo vệ được vợ con đây, Sở Cảnh Sơn là một người chồng thất bại, người cha thất bại, nhưng mới vừa rồi ông cụ cũng nói: "Người nhà họ Nhạc không theo chính trị, nhưng
không chấp nhận để người khác khi dễ." Ý này chính là thừa nhận Sở Cảnh
Sơn là con rể của nhà họ Nhạc.
Cho nên chuyện lật lại bản án như vậy thì ông cụ sẽ nhúng tay vào, tiếng tăm ở nơi nào, người của ủy ban kỷ luật tự nhiên sẽ không dám nghiêng
về phía nhà họ Lăng bên kia nữa, nhưng không nghĩ đến Lăng Thủ Chính sẽ
bắt cóc Thu Mạn, mấy năm này đứa em gái này của ông trải qua rất đau
khổ, còn có cô ấy là người bệnh, trải qua giày vò như vậy, hai anh em
không gặp mặt đã vài chục năm, có tin tức cũng không dễ dàng gì, không
ngờ lại gặp loại cục diện này.
Vào thành phố G, Chu Tự Hàn liền bố trí người của cảnh sát giúp một tay, quả nhiên ở cửa sau đại học G thấy được xe Audi A8 của Lăng Thủ Chính,
đi tới thì thấy hai bóng người trên nóc tầng năm, trong lòng Nhạc Nam
Thần âm thầm kêu may mắn, Chu Tự Hàn cứng rắn để hai vị lão nhân lại,
nếu như Lăng Thủ Chính nổi điên lên, làm ra chuyện điên khùng gì, nói
không chừng hai vị lão nhân trực tiếp phát bệnh tim rồi.
Sở Dĩnh ngẩng đầu nhìn mái nhà, hiển nhiên toà nhà cũ của đại học G này
đã tu sửa qua, hàng rào mái nhà đổi thành sân thượng rộng rãi, mà Lăng
Thủ Chính ôm lấy mẹ ngồi ở rìa bên ngoài sân thượng, nhìn qua cực kỳ
nguy hiểm.
Chu Tự Hàn nói: "Em xuống dưới chờ đi, anh đi lên trước." Làm sao Sở
Dĩnh có thể chờ ở dưới được, níu cánh tay của anh lại, kiên định mà cố
chấp nhìn anh. Chu Tự Hàn không có cách nào khác, nắm lấy tay cô bước
đi.
Chu Tự Hàn cùng những xe cảnh sát kia vừa vào đại học G thì Lăng Thủ
Chính đã nhìn thấy, nhưng căn bản là ông ta cũng không để ý tới những
người này, cuối cùng ôm người phụ nữ ông ta yêu vào trong ngực, giống
như ông ta chờ đợi giờ khắc này đã rất lâu rồi: “Thu Mạn bà xem, bọn họ
đều tới cả, Thu Mạn, bà nói hai chúng ta cứ vĩnh viễn ở chung một chỗ
như vậy có được hay không?"
Ý thức của Nhạc Thu Mạn đã không rõ, ra ngoài lâu như vậy, đã sớm bỏ lỡ
thời gian uống thuốc, hơn nữa không biết Lăng Thủ Chính cho bà uống nước pha cái gì, bà cảm thấy thần trí càng ngày càng mơ hồ, thậm chí không
nghe rõ ông ta nói cái gì. Nhạc Nam Thần vốn còn
muốn tìm công an tỉnh G hỗ trợ, hình như ông có một người anh họ đang
làm ở cục công an thành phố G, không đợi ông gọi điện thoại, vừa vào
thành phố G, Chu Tự Hàn đã tìm người tới, tudinhhuongddlqd hiển nhiên
thấy rõ quan hệ, hơn nữa, phong cách làm việc của Chu Tự Hàn tương đối
vững vàng, rất được chuyện, chỉ là trước mặt cháu gái, vẫn không đối phó được, nếu như ngay cả ánh mắt người phụ nữ mà người đàn ông cũng không
đối phó được, vậy cũng chỉ nói rõ một vấn đề, anh ta yêu người phụ nữ
này, mà Thu Mạn. . . . . .
Thời điểm Nhạc Nam Thần đi theo phía
sau Chu Tự Hàn lên tới sân thượng, tâm cũng lạnh đi một nửa, Lăng Thủ
Chính này rõ ràng chính là người điên, đây là hắn ta muốn mang Thu Mạn
cùng chết! Nhạc Nam Thần nhanh chóng bước về phía trước một bước, lại bị Chu Tự Hàn kéo lại, nhỏ giọng nói: "Đây là lão hồ ly, chúng ta không
thể manh động được, như vậy sẽ bất lợi cho dì."
Khuôn mặt nhỏ
nhắn của Sở Dĩnh trắng bệch không có một tia huyết sắc, gọi một tiếng
mẹ, Nhạc Thu Mạn đã rơi vào trạng thái không rõ ý thức, hai mắt khẽ
nhắm, làm sao nghe thấy giọng nói của con gái mình. Truyện chỉ post duy
nhất tại diễn đàn lê quý đôn, những bản ở web khác đều là hàng ăn cắp.
Lăng Thủ Chính quay lại, bình tĩnh nhìn Sở Dĩnh nửa ngày rồi mở miệng thật
ôn hòa: "Dĩnh Nhi tới sao, Lăng Chu đâu rồi? Sao Lăng Chu không tới
vậy?"
Sắc mặt Chu Tự Hàn hơi nặng nề: "Lăng Thủ Chính, nếu ông
muốn chết thì tự ông đi chết là được, dù sao ông cũng làm không ít
chuyện thất đức, ác giả ác báo, tự sát còn tiện nghi cho ông, ông bắt
người khác chôn theo, coi là đàn ông cái gì, tôi cũng xem thường ông."
Ánh mắt Lăng Thủ Chính dừng ở trên người Chu Tự Hàn, chợt cười lên:
"Nghĩ tới Lăng Thủ Chính tôi tính toán cả đời, thế nhưng không ngờ cuối
cùng lại bại ở trong tay tiểu bối là cậu, tudinhhuongddlqd Chu Tự Hàn
cậu thật sự đủ âm trầm ngoan độc, không trách được Lăng Chu sẽ bại trong tay cậu, nhưng chút thủ đoạn nhỏ này đới với tôi vẫn còn non một chút,
phép khích tướng cũng vô dụng với tôi thôi, tôi có chết cũng muốn cùng
người phụ nữ mình yêu ở cạnh nhau, cả đời này, tôi tính toán từ trẻ đến
bây giờ, tính đi tính lại cũng chỉ vì một người phụ nữ thôi, đến cuối
cùng Thu Mạn cũng là của tôi, không có Sở Cảnh Sơn gì đó cản đường nữa."
Chu Tự Hàn hừ một tiếng: "Ông ít bày ra bộ dáng tình si