
h điều tra ra Lăng Thủ Chính rất cưng chiều cô con gái
riêng này, trong một năm đều sẽ ra nước ngoài thăm cô bé đó mấy lần,
Lăng Thủ Chính là một người cha tốt trước mặt cô gái gọi là San San, lúc này Chu Tự Hàn xuất lá bài này ra, cũng không phải là muốn bắt buộc ông ta làm cái gì, muốn dùng cái này kéo một chút lý trí của Lăng Thủ Chính về, để cho ông ta từ bỏ ý định tự sát, ông ta không tự sát, dĩ nhiên dì Nhạc cũng an toàn, đâu nghĩ tới lại thành cục diện như bây giờ, anh
cũng không biết nên làm sao đây, trường hợp này nhất thời có chút bế
tắc.
Nhưng vào lúc này, mẹ Lăng Chu là Chu Đại Lam bỗng vùng ra:
"Nhạc Thu Mạn, bà chết đi, đi tìm chết. . . . . ." Chu Đại Lam xông tới
giống như người điên, mục đích không phải Lăng Thủ Chính, mà là trực
tiếp đẩy hướng về phía Nhạc Thu Mạn bên cạnh Lăng Thủ Chính.
Sở
Dĩnh sợ hết hồn, không hề nghĩ ngợi liền xông tới, lại bị Chu Tự Hàn ôm
cổ, trong nháy mắt chỉ thấy hai cái bóng dáng ngã khỏi sân thượng, xác
thực không phải mẹ cô, mà là Lăng Thủ Chính và Chu Đại Lam,
tudinhhuongddlqd vào thời khắc mấu chốt Lăng Thủ Chính đẩy mẹ cô ra, bắt được Chu Đại Lam, hai vợ chồng cùng ngã xuống. Nhân viên cứu hộ vội
vàng đi lên, Sở Dĩnh và cậu Nhạc Nam Thần đi theo xe cấp cứu tới bệnh
viện, Chu Tự Hàn ở lại giải quyết hậu quả, sau khi một đêm chấn động
lòng người đi qua, trời đã sáng hẳn, ánh mặt trời theo tầng mây chiếu
rọi khắp nơi, báo hiệu hôm nay là một ngày trời đẹp khó có được.
Lúc Nhạc Thu Mạn tỉnh lại, đã là buổi trưa ngày hôm sau, bà mở mắt ra liền
nhìn thấy khuôn mặt của mẹ bà trong trí nhớ, cố gắng nhắm mắt lại rồi mở ra lần nữa, khuôn mặt của mẹ bà vẫn còn ở đó. Truyện chỉ post duy nhất
tại diễn đàn lê quý đôn, những bản ở web khác đều là hàng ăn cắp.
Bà cụ đưa tay ôm con gái, nước mắt lách cách lách cách rơi xuống, từ nhỏ
con gái bảo bối của bà ăn sung mặc sướng, tudinhhuongddlqd chịu đựng
những đau khổ này, mấy năm này cũng không thể trở về được: "Mạn Nhi, Mạn Nhi của mẹ, con chịu khổ rồi, đều do mẹ không tốt. . . . . ." Hai mẹ
con ôm đầu mà khóc nửa ngày, mới dừng nước mắt lại.
Sở Dĩnh chưa
từng nghĩ tới, có một ngày mình sẽ có nhiều thân thích như vậy, thật ra
thì nhất đứng đầu dòng họ là bà ngoại, ông ngoại, cậu, mợ, anh họ nhà
cậu ở nước ngoài không kịp về, còn lại đều là ông hai, ông ba, ông tư,
cùng với những người anh họ, em gái họ, chị họ, em trai họ, cậu họ, dì
họ . . . . . Lúc này Sở Dĩnh mới cảm thấy nhà họ Nhạc thật sự là họ lớn, làm sao lại có nhiều thân thích như vậy, muốn phân biệt rõ ràng thật sự cũng không dễ, đã là mấy ngày sau.
Lăng Thủ Chính chỉ cho mẹ cô
uống thuốc ngủ, nhưng thời điểm ông ta và Chu Đại Lam rơi đến nệm hơi
dưới lầu, lại dẫn tới não chảy máu cấp tính, căn bản không đưa đến người bệnh viện sẽ chết, tudinhhuongddlqd Chu Đại Lam ngã xuống bị thương dây thần kinh ở thắt lưng, đoán chừng tuổi già chỉ có thể dựa vào xe lăn,
vụ án của cha Sở Dĩnh sửa lại bản án xử sai bằng tốc độ nhanh nhất, khôi phục lại tất cả danh dự và cấp bậc lúc cha cô còn sống, cũng bổ sung
tiền lương và phúc lợi những năm qua, nhưng cũng không có người đi quan
tâm tới những việc này, Sở Dĩnh quan tâm là rốt cuộc cha cô có thể nhắm
mắt.
Về chuyện của San San, Sở Dĩnh đã bàn bạc với cậu, quyết
định tạm thời không nói cho mẹ cô biết, có lẽ chưa tới thời điểm, chờ
chuyện của Lăng Thủ Chính này qua mấy ngày rồi lại nói, tất cả đều kết
thúc, chỉ ngoại trừ Lăng Chu. . . . . . Truyện chỉ post duy nhất tại
diễn đàn lê quý đôn, những bản ở web khác đều là hàng ăn cắp.
Sở
Dĩnh nhìn thấy Lăng Chu là vào một tháng sau, là ở trong hôn lễ của
Trương Phàn và Giai Giai, rốt cuộc đôi oan gia này cũng tu thành chính
quả, quyết định nắm tay đi vào lễ đường, hôn lễ không phải tổ chức ở
thành phố B, mà chọn tổ chức ở thành phố G, dù sao hai người đều là
người thành phố G, phần lớn bạn bè thân thích cũng đều ở bên kia.
Sở Dĩnh còn chưa kết hôn, lại là bạn thân của Giai Giai, không còn cách
nào khác mà trở thành dâu phụ, mà Lăng Chu cũng là không chút ngoài ý
muốn thành phù rể, chuyện này khiến Chu Tự Hàn khó chịu ước chừng nửa
tháng, từ khi Sở Dĩnh nhận được tin tức, anh liền nói lời chua chát một
câu lại một câu mà không dứt, cuối cùng còn nhất định đi theo tới đám
cưới.
Sở Dĩnh lười quan tâm tới anh, cảnh cáo anh: "Trong hôn lễ
có thể gặp lại bạn học trung học của bọn em, đến lúc đó đừng có quấy
rầy, lại thúc dục em đi, em chính là dâu phụ, tudinhhuongddlqd toàn bộ
quá trình phải đi cùng Giai Giai." Chỉ là cuối cùng Chu Tự Hàn cũng
không thể thành công, ngày đó trước khi đi, công ty có chút việc gấp
không bỏ được, một mình Sở Dĩnh trở về thành phố G.
Nhà của nhà
họ Sở ở thành phố G cũng đã được trả lại, Sở Dĩnh và mẹ cô sang đây xem
qua một lần, mẹ nói: "Giữ lại đi! Có lúc tới xem một chút, cũng coi như
tưởng niệm." Không có người dọn dẹp nên cô cũng không thể ở lại, Sở Dĩnh ở trong nhà Giai Giai, cũng coi như buổi nói chuyện cuối cùng giữa
người bạn độc thân.
Giai Giai rất hạnh phúc, mặc dù vẫn càu nhàu, bất mãn r