XtGem Forum catalog
Đương Gia Cách Cách

Đương Gia Cách Cách

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322020

Bình chọn: 9.5.00/10/202 lượt.

theo, bởi vì thuốc đông y dến từ Đông Bắc chậm chạp chưa tới,

bảng hiệu của cửa hàng thuốc vẫn chưa thể treo lên nên có nhiều thời gian dư

giả. Tĩnh Vũ thừa dịp dạy hoặc nói đến một ít chuyện buôn bán nàng cần chú ý.

''Việc buôn bán không thể cứng rắn, có đôi khi ngược lại, tình nghĩa của người

mới là thành quả giao dịch lớn nhất.''

''Đại thọ sáu mươi của ông chủ Lâm sắp đến, hắn thích trà, sai người mang loại

trà cao cấp nhất qua đi.''

''Ba ngày nữa Đỗ đại gia từ phương bắc tới chơi, hắn rất thích phấn trang điểm,

phái người đi chuẩn bị.''

Nói đến điều này, tất cả đều dựa theo khẩu vị của mỗi người mà an bài. Mà những

người này đều là thương gia có lui tới với bọn họ, có người là mua, có người là

bán. Nhưng điều mà Tĩnh Du không tưởng tượng được là tại sao hắn có thể nhớ

được tất cả chuyện không đáng kể như thế?

Điều vặt vãnh gần đây nhất là sổ của nàng đã viết kín, đầu nàng cũng đều đau

rồi. Cho nên có thể kết luận một điều, trời sinh dung lượng não của nam nhân

chắc là to hơn nữ nhân!

Khi mùa thu đến, từng tầng lá xanh non chuyển dần sang màu vàng óng ả, làm say

lòng người...

Biển hiệu ''Cửa hàng thuốc bắc Long gia'' đã được treo lên. Tuy rằng sáng ngày

mai là ngày tốt để khai trương nhưng đã có không ít người dân tranh nhau giành

chỗ, đi qua đi lại trước cửa tiệm. Bởi vì bản thân Long gia là người trực tiếp

xem bệnh!

Hôm qua, Tiểu quỷ kia đã trở lại Nam Hy viện. Mặc dù mới ba tháng không thấy,

nhưng nàng ta đã cao hơn một chút, đôi má trắng mịn kia đã thon đẹp hơn. Cùng

lắm chỉ có dáng đứng và cách đi là không có thay đổi lớn. Lúc này nàng ta đang

trừng mắt nhìn Tĩnh Du, ánh mắt còn lóe lên tia nhìn giận dữ với đôi tuấn nam

mỹ nữ!

''Sao lại nhìn bằng loại ánh mắt này? Chẳng lẽ thức ăn ở học viện không tốt

sao?''

Tĩnh Vũ trực tiếp hỏi, bởi vì nàng từng là tên ăn mày nhỏ, cho nên thẳng thắn

mà nói nàng ăn không kiêng dè gì cả, nhất là một bàn đồ ăn phong phú. Hay là

nàng ở chỗ bọn họ ăn hương uống lạt (Thiên Di: ý là ăn sung sướng

quen rùi ý)
, cho nên đem nàng lên học viện

đã khiến nàng ta phải chịu khổ rồi?

''Ai nói chuyện thức ăn đâu!'' Nàng tức quá, chịu không nổi, thẳng tay vỗ cái

trán mình một cái: ''Ta muốn một đệ đệ hoặc một muội muội. Các người đã đáp ứng

ta, giờ người đâu?''

Tĩnh Du xấu hổ, Tĩnh Vũ lại nở nụ cười. Mang thai còn phải cần 10 tháng, mới ba

tháng làm gì đã có?

Nàng nói thẳng chuyện chính.

''Đại phu, người còn cười? Theo tình hình tối qua ta quan sát được, căn bản hai

người còn chưa có ngủ chung giường, vì sao? Các người hại ta không có tin tức

về đệ đệ, muội muội.''

''Ừ, nói đúng cực kỳ. Xác thực là loại sự tình này phải có hai người ở cùng

nhau mới có thể.''

Tĩnh Vũ gật đầu phụ họa.

''Làm sao mà ngươi cùng đứa nhỏ có thể nói những chuyện như thế?'' Tĩnh Du hờn

giận, liếc mắt nhìn hắn một cái.

''Ta biết, cách cách!'' Tiểu quỷ kia tức giận, bất bình gào to: ''Tuy rằng ta

là tên ăn mày nhỏ, nhưng chỗ nào ta cũng đều đã từng trà trộn vào, một ít không

nên xem cũng đã xem qua. Có lẽ cách cách còn chưa xem nhiều bằng ta ấy!''

Gào xong, sắc mặt nàng ta đột nhiên nghiêm chỉnh, chăm chú nhìn nàng: ''Đại phu

là nam nhân quang minh chính đại, tốt nhất, giỏi nhất mà ta từng ở chung. Cách

cách cùng người cũng đã thành hôn, vì sao còn phân phòng ngủ với người?''

Nàng trả lời không được, cũng không biết nên nói từ đâu, đành phải nhìn về phía

Tĩnh Vũ.

Tiểu quỷ cũng nhìn về phía hắn, nhưng hắn lại chỉ vào thê tử: ''Nàng ta đang

hỏi nàng.''

Nàng ngẩn ra: ''Ách... Là nên hỏi ngươi!'' Nàng là nữ nhân mà! Chẳng lẽ muốn

nàng nói với hắn có thể được sao?

''Hỏi ta? Ý nàng chẳng lẽ là ta đã có thể... cái kia?'' Hắn nhíu mày, cười vui

mừng.

''Đương, đương nhiên là không được!'' Thật là, làm gì có câu hỏi như vậy, mặt

nàng hồng đến mức không thể hồng hơn được rồi.

''Ngươi bằng lòng đi!'' Hắn cố tình nói thế.

''Ngươi... ngươi...'' Mắc cỡ chết người!

''Các ngươi rồi cuộc đang nói về chuyện gì, ta nghe không hiểu?'' Tiểu quỷ mở

to cặp mắt nghi ngờ, nhìn qua nhìn lại hai người. Thực sự là nàng nghe ý tứ

trong lời nói đều thực thô tục, nhưng hai người này lại lịch sự, nho nhã suốt,

khiến nàng trở nên hồ đồ!

''Ngươi cũng không cần hiểu, có thể thấy được là cho ngươi đi đọc sách là việc

tốt!'' Tĩnh Vũ cười cười, vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn, ít nhất trong đầu nàng đã

ít nghĩ đi gây chuyện: ''Ngày mai hiệu thuốc khai trương, ta muốn đi xem xét

một chút.''

Hắn đã đi ra khỏi phòng, Tiểu quỷ phát hiện ánh mắt của cách cách dõi theo đại

phu. Mọi người đã thôi mà nàng ta vẫn còn muốn nhìn? Nàng như tên trộm đập đập

nhẹ lên tay Tĩnh Du: ''Đã đi rồi!''

Mặt Tĩnh Du đỏ lên: ''Cái gì mà đã đi rồi?''

''Đại phu a, Long gia a, tướng công của người a!'' Xem ra việc có đệ muội của

nàng có hy vọng rồi. Tâm tình nàng thật tốt!

Nhìn gương mặt cười cười, cái miệng chúm chím kia, mặt Tĩnh Du đỏ lên:

''Ách...''

''Ta, ta cũng phải đi thăm Ngọc Mai, thời gian gần đây nàng ấy bị nhiễm phong

hàn.''

Nàng vội vàng trốn thoát. Thật là! Nàng đang suy nghĩ gì v