Đường Kết Hôn Không Tình Yêu

Đường Kết Hôn Không Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322622

Bình chọn: 10.00/10/262 lượt.

ị thì cha được gì. Ở công ty không

ngừng tranh đấu, trước mặt vợ phải sắm vai người chồng tốt, trước mặt

con cũng phải sắm vai người cha tốt. Cha không thấy mệt à?”

Trình Chí Diên nhìn con trai, dường như đến giờ ông vẫn chưa nhận ra có một

Trình Nghi Bắc thế này, người này là con ông à? Sao ông lại thấy quá xa

lạ.

Trình Nghi Bắc chưa chịu dừng ở đó: “Nếu là con, con sẽ yêu thương chăm sóc

vợ mình, sẽ quan tâm con mình chứ không phải máy móc biến nó thành người thừa kế”.

Trình Chí Diên tức đến không nói nổi, Trình Nghi Bắc đứng lên, còn thở dài

một cái: “Yên tâm đi, cha đã bồi dưỡng con hai mươi mấy năm nay, tất

nhiên con sẽ hết lòng bảo vệ giang sơn mà cha dốc sức dựng nên. Nhất

định làm cho Bắc Ích phát triển thành tập đoàn đứng đầu cả nước, giúp

cha đạt được ước mơ của mình”.

Trình Nghi Bắc một bên lái xe về Vân Nguyệt, một bên suy nghĩ có phải bây giờ mình ngã bài còn hơi sớm. Anh không phủ nhận tình cảm Trình Chí Diên

dành cho Hạ Lập Khoa, chẳng qua tình cảm đó là do gom góp được từ hai

mươi mấy năm chung sống. Không có được mới là tốt nhất, đây là bản chất

của con người. Tình cảm cũng như nhiệt huyết tuổi trẻ vĩnh viễn là những ký ức đẹp đẽ nhất. Anh chỉ muốn ngăn cản Trình Chí Diên, dù gì nếu anh

kiên trì muốn lấy Tây Thuần, khẳng định sẽ có rất nhiều phiền toái.

Cuối cùng anh cũng chính thức bước lên con đường này, đối diện với đủ loại

mưu mô, đối diện với lòng tham không đáy cùng lòng người xấu xa.

Đêm nay nhất định là một đêm không bình yên.

Khi Tây Thuần có mặt ở Bất Dạ Thành, Lý Thiệu Nham và Cố Trạch Bân nhìn

nhau, sau đó quan sát sắc mặt Vương Hựu Địch. Cậu cười chế giễu, cả

người lạnh lẽo, tay kẹp điếu thuốc còn đang cháy dở. Mã Khải thức thời

dời qua chỗ khác, vốn ngồi cạnh Vương Hựu Địch nay chạy sang ngồi cạnh

Cố Trạch Bân. Vương Hựu Địch không nói lời nào, ánh mắt dừng lại trên

người Tây Thuần.

Dĩ nhiên Trình Nghi Bắc cũng thấy những diễn biến nhỏ nhặt đó, tay anh

choàng qua vai Tây Thuần, ánh mắt bọn họ đều dồn đến người anh.

Quả nhiên mặt Lý Thiệu Nham, Cố Trạch Bân và Mã Khải đồng loạt biến sắc.

Thậm chí Mã Khải không dám tin tình cảnh trước mắt mình, tình huống gì đây…

Mà Vương Hựu Địch chỉ chậm rãi hút thuốc, khóe môi cong cong như cười

như không: “Đêm nay đến đây diễn màn ‘tình chàng ý thiếp’ đó à?”

Giọng đầy châm biếm.

Cả nhóm chơi chung với nhau, tuy không thể coi quan hệ của Vương Hựu Địch

và Trình Nghi Bắc là cực kỳ thân thiết, nhưng dầu gì cũng là anh em học

chung nhiều năm. Trình Nghi Bắc là người thế nào, nhiều năm qua cũng chỉ có mỗi một bạn gái là Đỗ Trạch Vân, luôn giữ khoảng cách với các cô gái có ý với mình. Dù biết anh và Đỗ Trạch Vân chia tay, tuy cũng tò mò

muốn biết nguyên nhân, nhưng không ai ngờ, hóa ra vấn đề là ở Trình Nghi Bắc, mà cô gái đó còn là Tây Thuần.

Mã Khải nhìn Tây Thuần, đúng là có phong thái ‘Hồng nhan họa thủy’.

Phàm những người chơi chung với nhau luôn coi chuyện này là điều cấm kỵ,

nhiều đàn bà thế kia, cớ gì phải đụng vào đàn bà của anh em mình. Chuyện này sẽ làm anh em bọn họ bất hòa, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đây không

phải tính cách của Trình Nghi Bắc, chắc chắn có ẩn tình.

Trình Nghi Bắc kéo Tây Thuần ngồi xuống bên cạnh mình, lấy ít thức ăn cho cô, sau đó nhìn qua Vương Hựu Địch: “Ghen tị à? Đơn giản thôi, đâu phải mọi cô gái đều nguyện ý ngã vào vòng tay ân ái với cậu”.

Vương Hựu Địch phả một làn khói: “Sao dám so với cậu nhỉ”.

Hai người này đến cả nói chuyện cũng lạnh nhạt với nhau rồi.

Mã Khải lao ra hòa giải, chỉ mong mười mấy năm tình bạn sẽ không vì Tây

Thuần mà mất đi: “Nói nhiều vậy mà không thấy khát à? Hàng mới nè, rượu

đỏ năm 82 đấy, thơm lắm nha!”

Lý Thiệu Nham cười: “Nói cậu là giỏi nhất, hàng tốt khó tìm vậy mà cũng tìm ra được”.

“Không thân đừng hòng tớ chia sẻ với các cậu”. Trông Mã Khải rất chân thành, cũng giống như cố nói cho thật chân thành.

Tây Thuần im lặng, nét mặt cô bình thản, chỉ cô biết tay mình đang run nhè

nhẹ. Cô thật không ngờ Trình Nghi Bắc lại dẫn cô tới nơi này. Sự có mặt

của cô ở đây không khác nào làm bẽ mặt Vương Hựu Địch, nếu biết trước,

cô thề tuyệt đối sẽ không đến đây. Tuy rằng anh từng làm cô thất vọng,

nhưng chuyện anh tốt với cô mãi đến giờ cô vẫn không thể phủ nhận. Dùng

cách này để đáp lại lòng tốt của anh, không phải ý muốn của cô.

Trình Nghi Bắc vốn không hề nhìn cô, nhưng lúc này lại đưa tay qua nắm chặt tay cô.

Nháy mắt cô thấy rất an tâm.

Hóa ra cô còn có anh.

Cố Trạch Bân nhìn Tây Thuần, ánh mắt hằn lên tia chán ghét: “Lâu rồi không gặp, sắc mặt vẫn tốt nhỉ”. Sau đó nâng ly rượu: “Uống một ly không?”

Mắt anh nhíu khẽ, nhưng động tác rất chân thành.

Tây Thuần biết mình không thể từ chối, giơ tay lấy ly rượu trên bàn. Trình

Nghi Bắc giành lấy, cười cười: “Gần đây cô ấy không thể uống rượu. Hơn

nữa với tửu lượng của cô ấy đâu thể khiến cậu uống vui vẻ được. Hay để

tớ thay?”

Nói xong uống cạn ly rượu.

Tay đang rót rượu của Mã Khải sựng lại, tuy Trình Nghi Bắc không nói câu

nào, nhưng hành động của cậu ấy khác nào đang tuyên bố:


XtGem Forum catalog