
của hai người đó. Người mặc đồ trắng là công tử nhà Tư Mã giàu có nổi tiếng ở
Yến Châu hay qua lại với Đoàn phủ.
Phủ Đại Soái thường quan hệ với những nhân vật có máu mặt xung quanh
Thượng Hải. Nhưng trong số đó thì lại thân với nhà Tư Mã nhất. Gia tộc
này phất lên ở Thượng Hải từ sau khi cung cấp chất đốt trong cuộc chiến
với châu Âu. Vừa khéo, hai nhà đều là người Mân Châu, bề trên hai nhà
cũng đã từng chung hoạn nạn.
Khi Cách mạng Tân Hợi nổ ra, Đoàn lão phu nhân cùng con cả đi thuyền đến Yến Châu. Lúc đó Đoàn Dịch Kiệt đã không còn ở với bà, Đoàn Chính Huân cũng đang phải đối mặt chính diện với thế lực cách mạng. Lão phu nhân
đã gặp được nhà Tư Mã ở Mân Giang Hào vào lúc ấy. Mân Giang Hào là ca-nô của cục Chiêu thương, đúng lúc cần sửa chữa nên đưa từ Mân Châu đến Yến Châu, vì thế hai nhà cùng đồng hành.
Thuyền đến ngoại ô Yến Châu, lại gặp phải hai quân đánh nhau. Trên sông
đạn pháo bay tứ tung suốt một đêm giống như tiếng pháo đêm giao thừa,
người trên thuyền trơ mắt nhìn không ít thuyền của hai bên đang châm lửa bắn pháo, ánh lửa bay lên cao vút. Cũng may ngày hôm sau Đoàn Chính
Huân nghe được tin, nhân lúc hai bên tạm thời ngừng bắn lập tức phái
người ra nghênh đón. Mân Giang Hào đi liên tục, thoát được khỏi chiến
khu, vào đại doanh thuỷ quân.
Nói chung, tình bạn sống chết có nhau chẳng có gì sánh nổi, vậy nên xưa
nay hai nhà quan hệ rất thân thiết. Con cả nhà Tư Mã là Tư Mã Lương vì
học trường đạo nên không chỉ có thể nói lưu loát tiếng Anh mà còn nhìn
xa trông rộng, mở công ty làm đại lý cung cấp chất đốt của Đức. Sau khi
chiến tranh thế giới bùng nổ, thương nhân người Đức ở Yến Châu ào ào
đóng gói về nước, nguồn cung chất đốt trở nên khan hiếm. Nhà Tư Mã dự
trữ rất nhiều hàng, bỗng trở thành nguồn cung duy nhất, nhanh chóng gia
nhập hàng ngũ nhà giàu ở Thượng Hải.
Người gọi Đoàn Kỳ Bình là ‘ Bình Tử’ là Tư Mã Đãng, vì bằng tuổi Đoàn Kỳ Bình nên cũng học cùng nhau một thời gian. Sau này lớn lên thì bạn bè
bắt đầu trêu đùa gán ghép, mà Tư Mã Đãng cũng thầm thích Kỳ Bình. Từ khi trở về cô càng trở nên xinh đẹp tài năng khiến anh ta mỗi khi gặp mặt
liền cười tủm tỉm quấn lấy. Vẫn dùng những chiêu trò mà các thiếu gia
nhà giàu ở Thượng Hải theo đuổi con gái, không phải hoa tươi thì là nhẫn kim cương chói mắt. Mỗi khi ra tay đều khiến xung quanh xôn xao, ai lại không biết nhị thiếu Tư Mã đang theo đuổi đại tiểu thư Đoàn phủ?
Kỳ Bình dở khóc dở cười. Xưa nay cô chẳng có cảm tình gì với con cháu
nhà giàu như Tư Mã Đãng, nhưng hai nhà quen biết, lại là bạn chơi từ
nhỏ, nên cô cũng không thể làm bậy được. Trong lòng vô cùng chán ghét
cái kiểu khoa trương nửa thật nửa giả của anh ta nhưng lại không làm gì
được. Vậy nên mỗi khi nhìn thấy bóng dáng Tư Mã Đãng cô lại biến mất
nhanh như chớp.
Hứa Lương Thần đâu biết giữa họ còn có chuyện như vậy, trong lòng chỉ
vừa không hiểu vừa bất ngờ khi thấy Đoàn Kỳ Bình đột nhiên thân thiết
với Giang Cánh Vu như vậy. Thực ra cô cũng có chút mừng thầm. Kỳ Bình là một cô gái rất xuất sắc, tài mạo song toàn, nếu có duyên với Cánh Vu,
bản thân cô cũng có thể sớm yên lòng. Lấy được cô con dâu như vậy, dì
Liêu và dượng Giang chắc cũng sẽ rất vui, nhưng Cánh Vu lại không thích
con gái làm việc bên ngoài, Kỳ Bình là chủ bút nổi tiếng, anh ấy sẽ chấp nhận sao. . . . . . Trong lòng suy nghĩ miên man, Hứa Lương Thần trở
lại Tây Uyển, vừa vào cửa tứ phu nhân Ngô Văn Quyên đã ra đón: “Theo lời bà nội dặn, mọi thứ đều đã chuẩn bị tốt cả rồi. Chị cả, dì và con cùng
về quý phủ của thị trưởng Tôn, dù thế nào cũng phải giải thích với bề
trên, nói xin lỗi nữa.”
Hứa Lương Thần vội cảm ơn, trong lòng cũng có chút bất ngờ, không ngờ Lư phu nhân lại tự thân xuất mã. Thu dọn xong hai người cùng ra xe ở cửa
trước. Ngô Văn Quyên như có suy nghĩ, cứ nhìn cô chằm chằm, trong lòng
vô cùng xúc động.
Đoàn Dịch Kiệt thích cô vợ này, đại soái và Lư phu nhân cũng rất coi
trọng cô, Tôn Mạnh Lâm không thể không biết việc lão đại đi cứu nạn,
nhưng vì để mặt mũi cho thông gia nên Lư phu nhân vẫn tự mình xông trận
giải thích ngọn nguồn. . . . . . Ai, con gái phải được chồng nâng niu
trong lòng bàn tay thì nhà chồng mới nể mặt. Vị Nhị tiểu thư này thật
đúng là tốt phúc.
Lư phu nhân cùng hai người họ đi chung xe, hai xe khác là để mang lễ vật của phủ Đại Soái. Ngày thứ ba sau tân hôn, Hứa Lương Thần lại mặt mà
không có Đoàn Dịch Kiệt đi cùng.
Chuyện Đoàn Dịch Kiệt dẫn binh đi cứu nạn, Tôn Mạnh Lâm đã nói trước với mẹ mình. Cả nhà cứ nghĩ hôm nay Lương Thần sẽ không về, Thái Phượng Kỳ
đành chuẩn bị mở tiệc mời vợ chồng Hứa Mỹ Thần, cùng nhau chúc mừng. Nào ngờ Lư phu nhân và Hứa Lương Thần lại trở về vấn an và tạ lỗi với bề
trên, lễ vật không tệ nhưng thể diện còn lớn hơn. Tôn Mạnh Lâm và Hứa Mỹ Thần xem như đã đã hoàn toàn yên lòng, trên dưới nhà họ Đoàn quả thật
rất coi trọng Lương Thần.
Dù chú rể không ở đây, nhưng dù sao đây cũng là lại mặt, Lư phu nhân và
Ngô Văn Quyên phải dùng xong cơm trưa với Tôn lão phu nhân mới cùng Hứa Lương Thần trở về. Lễ