Old school Swatch Watches
Gái Ế Khiêu Chiến Tổng Giám Đốc Ác Ma

Gái Ế Khiêu Chiến Tổng Giám Đốc Ác Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327683

Bình chọn: 10.00/10/768 lượt.

i phải ở bên ngoài đợi, thật khiến cho người ta cảm thấy bực

bội.

"Mới chờ có một chút mà anh đã không chịu được rồi sao? Chờ thêm một chút nữa đi, đợi người làm quay trở lại." Tạ Thiên Ngưng

không hề sốt ruột đứng chờ ở ngoài cửa, kiên nhẫn chờ đợi, trong lòng ôm hi vọng hôm nay có thể gặp mặt nhau.

Cô hi vọng tình cảm cha con bọn họ có thể xích lại gần nhau hơn, như vậy sau này chung sống mới không còn gặp khó khăn.

"Cái gì mới chờ một chút, đã đợi mười mấy phút đồng hồ rồi, dựa theo thời

gian thì người làm đã sớm trở lại mới đúng, nhưng bây giờ còn chưa trở

lại, nhất định là Phong Gia Vinh không muốn gặp chúng ta. Chúng ta cùng

nhau trở về thôi, em đứng lâu như vậy, nhất định rất mệt, đi thôi."

"Khỉ con, anh phải kiên nhẫn chút chứ, mới vừa tới liền đi, không cảm thấy rất không có thành ý sao?" .

"Anh vốn không có ý đến, tại sao phải có thành ý chứ? Nếu không phải nể mặt em, anh thật không muốn đến nơi này chút nào."

"Được rồi được rồi, bình tĩnh chút đi nào, không nên tức giận làm mình già

hơn, cũng đừng nghĩ đến những chuyện đã qua, nếu không sẽ không thể công bằng được đâu. Nhìn xem, người làm đã trở lại rồi." Tạ Thiên Ngưng thấy người làm đã trở lại, vui vẻ chờ người làm đi tới, báo tin cho bọn họ

biết.

Cô vui vẻ, nhưng Phong Khải Trạch lại không vui, vẫn

giữ khuôn mặt như cũ, mặc dù không nói gì, nhưng cả người lạnh lùng,

khiến người khác phải đứng cách xa ngàn dặm, rất không thân thiện.

Người làm đi tới, mở cửa ra, cung kính nói: "Thiếu gia, thiếu phu nhân, xin mời."

"Tại sao tôi tới cũng cần phải thông báo, các người nói xem đây là ý gì?"

Phong Khải Trạch đứng bất động, nghiêm nghị chất vấn người làm.

"Thiếu gia, là do trong khoảng thời gian này Phong tiên sinh không muốn gặp

khách, cho nên bất kể là ai cũng đều phải thông báo trước cho ngài ấy

biết, cho nên ——"

"Cần gì phô trương đến thế ——"

"Khỉ con à, chẳng phải ở nhà chúng ta, nếu có ai đến, thì người làm cũng đến thông báo trước đó sao? Chút chuyện nhỏ này, anh đừng so đo nữa, đi

thôi, chúng ta vào đi." Tạ Thiên Ngưng không muốn anh gây khó khăn cho

người làm, liền kéo hắn đi vào bên trong.

Phong Khải Trạch không còn cáu kỉnh nữa, đi theo vào.

Lúc này Phong Gia Vinh đã chờ sẵn trong đại sảnh, hai mắt nhìn thẳng ra cửa lớn, trong lòng không còn nghĩ đến chuyện cổ phần, chỉ muốn gặp con

trai cùng con dâu, khi thấy hai người bọn họ cùng nhau đi tới lập tức

chào hỏi, "Khải Trạch, Thiên Ngưng, các con đã tới, mau ngồi đi!"

"Cám ơn ba." Tạ Thiên Ngưng lễ phép cám ơn, sau đó ngồi xuống, thấy thái độ

Phong Gia Vinh hiền hòa cảm thấy nghi ngờ, có thật người này là Phong

Gia Vinh không.

Phong Khải Trạch cũng cảm thấy nghi ngờ,

nhưng không nói gì, trong lòng liền cảnh giác, ngồi bên cạnh Tạ Thiên

Ngưng, thuận tay đặt giỏ trái cây lên trên bàn, vẫn như cũ không lên

tiếng, tránh nói sai điều gì, lại xảy ra tranh cãi.

"Đây là

——" Phong Gia Vinh nhìn giỏ trái cây trên bàn, trong lòng rất kích động, lần đầu tiên cảm giác được mùi vị ấm áp của gia đình.

Những trái cây này là mang đến cho ông, đây là lần đầu tiên bọn họ mang đồ đến cho ông.

"Cha, con biết nơi này không thiếu thứ gì, mà chúng con lại không biết nên

mua gì đến mua chút trái cây đến, hi vọng cha không chê." Tạ Thiên Ngưng hòa nhã giải thích, bởi vì không còn cảm thấy Phong Gia Vinh luôn lạnh

lùng bài xích như trước, nên cảm thấy rất vui.

Bất kể là vì nguyên nhân gì, được đón nhận là một chuyện rất tốt.

"Không đâu, không đâu, trái cây rất tốt cho sức khỏe lại có dinh dưỡng cao,

sao cha lại chê?" Phong Gia Vinh mỉm cười, còn nhìn giỏ trái cây trên

bàn, tựa hồ rất muốn ăn.

Lúc này, người làm mang ly sữa tươi bưng tới, đặt ở trước mặt Tạ Thiên Ngưng, nói đơn giản vài câu, "Thiếu

phu nhân, đây là sữa chứa rất nhiều can xi, thích hợp cho phụ nữ có thai uống, ông chủ cố ý sai chúng tôi chuẩn bị cho cô."

"Cám

ơn!" Tạ Thiên Ngưng nhìn ly sữa tươi trước mắt, càng thêm vui mừng, vươn tay muốn cầm ly sữa tươi lên uống, nhưng còn chưa đụng vào ly, lại bị

người ngăn cản.

Phong Khải Trạch không cho cô uống, kéo tay

cô lại, cẩn thận nhắc nhở cô, "Thiên Ngưng, không được uống bậy, tránh

xảy ra chuyện."

"Này ——"

Lời này đả kích rất

nặng đến Phong Gia Vinh, khiến lửa giận trong lòng liền bốc lên, nhưng

lại cố gắng nhẫn nhịn, lạnh cứng nói: "Cha bảo đảm ly sữa này tuyệt đối

không có vấn đề."

"Cam đoan của ông tôi không tin, vì lý do

an toàn, tôi sẽ không để cho Thiên Ngưng ăn thức ăn của ông, cho dù là

một ly nước cũng không ngoại lệ."

"Trong bụng cô ấy có đứa cháu của cha, con cảm thấy cha sẽ hại cô ta sao?"

"Ông đã từng nói muốn phá bỏ đứa bé trong bụng của cô ấy, nên tôi đương nhiên phải lo ông sẽ hại cô ấy rồi."

"Phong Khải Trạch ——"

"Thế nào, tôi nói sai sao?"

Cha con hai người nói chưa được ba câu đã cãi nhau, hơn nữa còn cãi rất

đáng sợ, Tạ Thiên Ngưng không còn cách nào khác hơn là ngăn cản bọn họ,

"Có gì bình tĩnh nói, mọi người đừng cãi nhau, có được hay không? Khỉ

con, anh quên anh đã đáp ứng em cái gì sao?"

"Được, anh

không nói." Ph