
t nhiều mơ mộng cùng nhớ nhung.
Aizz, tôi đã nói thế giới này rất nhỏ mà.
Vẻ bề ngoài của anh thay đổi rất nhiều. Hai mắt hãm sâu, lại có râu mọc,
quần áo không giống như người ta có thể tưởng tượng, mái tóc nồng đậm
nhưng lại mang vẻ thưa thớt, cả người nhìn qua liền thấy giống như người đàn ông trung niên chuyên sống về đêm. Trước kia anh tuấn tú làm cho
người tôi hít thở không thông, sự khác biệt trước sau như thế làm tôi
nhìn một cái không có nhận ra là anh.
Tôi không có một chút cảm giác mới mẻ rộng ràn gì, chính là thực khiếp sợ,
lúc trước anh rõ ràng là theo đuổi hạnh phúc mà đi nha!
“Khẩu vị của anh không tốt lắm, nên không dễ béo.” Anh nhìn tôi cười khổ: “Sao em lại ở trong này?”
“Sinh viên của tôi lúc này thực tập, vì cái này.” Tôi chỉ chỉ cái miệng sưng lên, “Tới nơi này truyền nước.”
“Em đổi công tác sao?”
“Không, tôi hiện tại ở Bắc Kinh.” Nhìn anh, giống như đang đối diện với người
đàn ông xa lạ, không có yêu, cũng không có hận, cảm giác quái dị, tôi
hoài nghi trí nhớ của mình hình như có vấn đề.
“Em cuối cùng vẫn nguyện ý đến thành phố lớn công tác.” Anh có chút tịch mịch nói.
Không phải cuối cùng, lúc trước tôi cũng nguyện vì anh đi đến tòa Bất Dạ
Thành đó, nhưng anh lại bỏ đi trước, vì thế tôi cũng không dừng lại.
“Có phải anh cũng không thoải mái trong người?” Tôi ra sức suy nghĩ đề tài
để mà nói, không nghĩ sẽ để cho không khí quá mức cho tẻ ngắt. Chúng tôi đã không thích hợp để nhắc lại chuyện cũ, chỉ có thể tán gẫu đôi chút
những điều nên nói cũng được mà không thì cũng không sao, dạo này như
thế nào, sống ra sao…
“Bệnh viêm ruột thừa của cô ấy lại tái phát, ngày hôm qua vừa làm phẫu thuật.” Anh cúi đầu, nhìn dưới mặt đất.
Anh là nói “Cô ấy” sao, cô ấy là ai, chẳng lẽ không phải vợ anh, tôi cũng
không hiếu kỳ, “À!” Ngẩng đầu nhìn xem bình dịch, từng giọt rơi cũng
thật chậm!
Anh ngẩng đầu, nổi lên một tia thương cảm cười khổ, “Anh hiện tại là một
nhà đầu tư công tác bên ngoài công ty, trên phương diện sự nghiệp còn có thể nói tốt, phương diện khác đều hỏng bét. Thần Hi, một chút em cũng
không thay đổi, năm tháng thật là đầy đối đãi với em, em vẫn giống như
trước, bình thường lạnh nhạt, thanh tú.”
Đó là bởi vì tôi không có lòng tham, không chiếm được cái gì đó, tôi liền
xoay người mà đi, nếu không phải may mắn chắc tôi đã tu thành Phật. Tôi
lúc này không muốn cùng anh nói chuyện, tôi chỉ nhìn anh cười cười, oa,
mở miệng lại thấy đau.
Có thể trong nháy mắt, tôi có loại ảo giác, tựa hồ kẻ bạc tình kia là bản
thân mình, mà anh mới là người bị hại, thật cẩn thận cười, sợ hãi thử
thách, chỉ có dáng vẻ hào sảng bề ngoài. Tôi thừa nhận, tôi từng thương
yêu anh đến tận đáy lòng, cam tâm vì anh ta làm một bà chủ nhỏ chăm lo
cho gia đình, nhưng trả giá cho những suy nghĩ của tôi là đều bị anh xem như là rác mà ném đi, tôi hiện tại đối với anh cũng không tỏ ra nửa
điểm đồng tình, chỉ là kinh ngạc một chút. Dù sao anh ta cũng giảng viên hàng đầu của đại học quốc gia đi ra ngoài làm ăn, nhìn cái gì đều chuẩn chuẩn, sẽ không phạm sai lầm.
“Em sẽ ở Hàng Châu này bao lâu?”
Đã qua đi hơn mười ngày, tôi chỉ lưu lại đây một tháng , “Còn có hơn mười ngày nữa. Tôi còn có khóa chưa kết thúc.”
“Anh mời em ăn cơm ngày mai, được không? Một lát nữa anh phải đi họp công
ty, hôm nay không có cách nào đi được.” Anh nhìn tôi thật có lỗi cười
cười.
“Không, không, tôi muốn ở cùng sinh viên của mình, với lại anh xem tôi này,
cũng không có cách nào ăn cái gì .” Tôi cật lực từ chối.
“Em không muốn nhìn thấy anh!”. Anh lại nổi lên cái loại biểu tình ưu thương này, làm cho tôi dường như cảm thấy ác cảm rất tội.
“Không phải không muốn nhìn đến, chỉ là tôi nghĩ rằng chúng ta kể từ đó không
có gì để nói. Chúng ta cũng không phải là quan hệ gì thân thiết lắm,
tôi đối với anh hiện tại cũng không muốn biết, hay chạm tới; nhìn mặt,
gọi tên, tôi làm được, những cái khác tôi cho rằng không cần.” Tôi không nghĩ sẽ tìm lấy cớ, thừa nhận ý nghĩ của tôi, anh không phải một người
mà tôi nguyện ý chịu thiệt thòi, điều này tôi rất rõ ràng.
“A, Thần Hi, em đã mạnh mẽ lên rất nhiều. Hận anh đi, dù sao người hận anh
cũng rất nhiều, cũng không kém em một cái. Anh cũng thay đổi, không còn
là người mà em đã từng biết nữa. Anh có thể thẳng thắn nói cho em biết,
anh và cô ấy mặc dù có giấy đăng ký kết hôn, nhưng cô ấy có tình nhân
của mình, anh có bạn gái của anh. Trong công ty của anh, nữ công nhân
viên chức tìm tới anh rất nhiều, anh không cần cái gì khác, chỉ cần cùng anh trên giường là được. Giật mình sao! Hiện tại em nhất định là thấy
may mắn vì lúc trước anh bạc tình, đúng không? Con người rồi sẽ thay
đổi, không phải là con người thay đổi hoàn cảnh, mà là hoàn cảnh làm
thay đổi con người. Lúc trước, anh làm tổn thương một người con gái,
không thể lại làm thương tổn lần thứ hai. Tùy cô ấy đến nơi đây, bắt đầu làm lại, nhưng không nghĩ tới, anh cũng chỉ là một trong số các tình
nhân của cô ấy. Cô ấy trang thanh thuần, không biết tính toán, nhưng kỳ
thật, sau lưng người khác thì hút