XtGem Forum catalog
Giả Tiên Nô

Giả Tiên Nô

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322300

Bình chọn: 9.00/10/230 lượt.

cốt thoạt nhìn cũng mạnh mẽ hơn trước, không hề lộ ra làn da xanh xao.

Đột nhiên, nàng bị

một đôi tay hữu lực ôm lấy, bế xốc lên, còn chưa kịp phát ra tiếng kêu kinh

ngạc, đã bị người ta ép xuống giường, trong ánh sáng ngược chiều hắn được bóng

tối phác họa lên nét tuấn mị không giống như người phàm trên thế gian, một đôi

mắt câu hồn dường như có thể giữ lấy hồn phách của nàng.

“Ta bị nàng xem hết

rồi, chẳng lẽ nàng không biết là chính mình cũng phải báo đáp như vậy?”

“...” Hồng Tụ nói không

nên lời, cảm giác thân mình trần trụi của hắn kề sát ở trên người mình, đó là

một sức nặng khác thường khiến cho nàng ngượng ngùng không nói được gì.

“Nàng phải chịu trách

nhiệm với ta, còn nhớ rõ chứ?” Hắn nhẹ nhàng mở cúc áo của nàng, động tác thong

thả, giống như xem hành động này là một lạc thú, như là đang mở một món quà

lớn, không hề nóng nảy vội vàng.

“Gia, người muốn làm

gì?” Nàng vội vàng giữ lấy tay hắn.

“Nàng nói xem?” Nhìn

gương mặt đỏ bừng của nàng, hắn cười đến ý xấu tràn ngập trong mắt.

“Nhưng, nhưng chuyện

này không phải chờ sau khi thành thân mới...”

Sau khi trải qua giáo

huấn đặc biệt của hắn, nàng đương nhiên biết hai người nằm ở trên giường sẽ là

chuyện gì, nàng không sợ hãi, chỉ là vô cùng ngượng ngùng.

“Nàng có thấy ta tuân

thủ lễ giáo bao giờ chưa?” Hắn ‘hừ’ một tiếng, kéo tay nàng ra, tiếp tục mở cúc

áo.

Hồng Tụ không có cách

nào khác đành nhắm mắt lại.“Gia cho rằng giữ lấy sự trong sạch của ta thì sau

này ta không thể đi nơi nào được nữa?”

Doãn Tử Liên ngừng

lại một chút, không ngờ một khi nàng đã thông suốt thì đúng là trăm ý đều

thông.“Tụ nhi quả thật thông minh, không biết từ khi nào nàng lại hiểu ta như

vậy?”

“Đột nhiên hiểu

thôi.” Lúc trước nàng giống như đứng sau bức rèm mỏng, đối với tình yêu nàng

rất ngây thơ, nhưng nay khi bức màn đã được vén lên, nàng cảm nhận rõ ràng tình

cảm của hắn, giống như lòng của nàng, khiến cho nàng hiểu ra.

“Tốt lắm.” Hắn mỉm

cười liếc nhìn nàng, đã thấy nàng đưa tay ra khẽ vuốt ve ngực của hắn, không

khỏi nheo mắt lại, hô hấp càng thêm nặng nề.

“Thân thể của gia còn

đẹp hơn so với năm đó.” Hồng Tụ hồn nhiên không hề phát hiện động tác của mình

có bao nhiêu khiêu khích, chỉ ăn ngay nói thật kẽ chạm vào ngực hắn, không quá

dày cũng không quá mỏng.

Thân người cân xứng

như vậy, mới là dáng người mà nàng cho là đẹp nhất.

“Ừ?” Hắn trút áo của

nàng ra, dịu dàng cởi nút thắt trên áo nàng, liền thấy khuôn ngực ửng sắc hồng

nhạt của nàng, cơ hồ không thể che lấp được cảnh xuân mê người.

Hàng năm muốn đổi mấy

bộ đồ mới cho nàng, nàng luôn không chịu, mấy bộ quần áo ấy nàng có thể mặc vài

năm, chờ đến khi không còn mặc được nữa mới đổi bộ mới, nhưng cách ăn mặc của

nàng luôn trang nhã giữ lễ, giấu giếm ánh mắt xuân phong mê người, nhưng mà

phong thái hiện ra bên ngoài của nàng vẫn mãnh liệt hấp dẫn người khác như

trước, nàng lại không hề hay biết.

Nay, khi nhẹ nhàng

cởi bỏ quần áo của nàng, hắn mới phát hiện thân thể dưới lớp quần áo đúng là

mất hồn như thế.

Làn da trắng nõn của

nàng mềm mại như tơ, đỉnh ngực hồng hồng vô cùng sinh động, eo lưng mảnh mai,

mông thì mượt mà đầy đặn, đôi chân dài xinh đẹp như một bức tranh động lòng

người.

“Đột nhiên, rất muốn

vẽ lại vóc dáng của gia.”

“Nghe qua, quả thật

là một đề nghị không tồi, đáng tiếc không đúng lúc.” Hắn động tình cúi người

hôn lên cánh môi của nàng.“Để lần khác, lúc đó nàng muốn vẽ như thế nào thì cứ

vẽ như thế ấy.”

Hắn khàn giọng, hơi

thở nặng nề, môi răng dây dưa với nàng, làm càn cắn mút, liếm lướt từng góc

cạnh trong miệng nàng, hấp thụ sự ngọt ngào của nàng, mãi đến lúc hô hấp của

nàng từ từ rối loạn, hắn lại hôn tỉ mỉ lên xương quai xanh của nàng, cắn nhẹ

lên đỉnh ngực nàng, hôn lên nụ hoa hồng mịn của nàng.

Hồng Tụ không khỏi

kinh ngạc kêu lên, đôi mắt to đen như phủ lớp sương mù, một trận tê dại khó tả

theo từ lần cắn liếm của hắn nhanh chóng lan tràn khắp tứ chi xương cốt, khiến

cho nàng không ngừng thở dốc, nhịn không được khẽ động dưới thân hắn, giống ở

thúc giục cái gì đó.

Nhưng nụ hôn của hắn

cũng không ngừng lại, thẳng đến

“Đợi chút!” Nàng

ngượng ngùng kêu to, cũng giữ lại hai đầu gối.

“Sao vậy?” Doãn Tử

Liên giương mắt, giọng nói khản đặc.

Nhìn thấy đôi mắt màu

đồng của hắn nhuốm màu dục vọng, ngón tay còn không ngừng vuốt ve mềm mại giữa

hai chân nàng, Hồng Tụ lại đỏ bừng mặt.

“Tụ nhi?” Hắn khàn

giọng gọi, tách hai chân nàng ra, hôn lên nơi ngọt ngào giữa hai chân nàng.

Hồng Tụ thở gấp, xấu

hổ đến che mặt mình, mơ hồ không rõ, hỏi:“Gia, rốt cuộc người đang làm cái gì?”

Vì sao phải làm như thế, khiến cho cả người nàng hốt hoảng, giống như sắp không

còn là chính mình nữa...

Đây là sinh hoạt vợ

chồng sao? Làm sao có thể ngượng ngùng như vậy?

Vừa tỉnh lại, Hồng Tụ

cảm thấy chính mình như bị một sợi dây tháo ra rồi buộc chặt lại nhiều lần,

toàn thân đau nhức giống như bị sét đánh vậy, cảm giác này, nàng càng khắc cốt

ghi tâm hơn so với lúc vừa mới bắt đầu học võ.

Mở mắt ra, nhìn về

phía bên giường, ng