XtGem Forum catalog
Giấc Mơ Tình Yêu

Giấc Mơ Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329751

Bình chọn: 7.00/10/975 lượt.

hắn mới lạnh lùng phun ra mấy chữ qua kẽ răng sáng bóng.

_Cô đã rủa đủ chưa ? Nếu đủ rồi, cô hãy mau buông cổ áo của tôi ra, tôi không muốn dùng vũ lực với cô.

_Anh khỏi phải nhắc. Tôi biết anh là loại người gì.

Câu nói không biết điều và xúc phạm của tôi đã thực sự làm cho hắn nổi giận.

Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của tôi. Bàn tay hắn rất rắn chắc và nam

tính. Chỉ cần dùng sức một chút, hắn đã gỡ được tay tôi ra khỏi cổ áo

của hắn.

_Cô muốn tôi đánh cô ?

Mặt tôi tái mét, mồ hôi rịn ra đầy trán. Tôi đã bị khuôn mặt không có

cảm xúc và giọng nói lạnh lẽo của hắn làm cho mất hết hồn vía. Giờ đây

nỗi sợ đã lấn át hết tất cả khả năng nói và cảm xúc của tôi. Tôi chỉ còn biết trơ mắt đứng im nhìn hắn. Nếu hắn có đánh tôi thật, tôi cũng không thể mở miệng kêu cứu, hay dùng chân để bỏ chạy. Đôi bàn chân ham chạy

nhảy của tôi đã bị hư xuyễn hết cả rồi.

Đôi bàn tay nhỏ bé của tôi vẫn còn nắm gọn trong lòng bàn tay hắn. Tôi

tưởng giây tiếp theo, hắn sẽ tát mình. Nhưng mà không, hắn nhìn cái trán hơi sưng đỏ của tôi.

_Cô lại kia ngồi, để tôi đi lấy thuốc cho cô.

Hành động và lời nói không thể dự đoán trước được của hắn khiến tôi mở

to mắt. Tôi không biết hắn là người tốt hay là người xấu nữa. Nếu nói

rằng hắn chuyên môn bắt nạt và ăn hiếp tôi cũng không đúng, vì lần nào

tôi gặp chuyện, hắn cũng giúp tôi. Nhưng tôi vẫn không thể phủ nhận

rằng, hắn là người khiến tôi phải bỏ chạy và căm ghét nhất.

Kéo tôi ngồi xuống ghế sô pha, hắn mở tủ lấy một hộp thuốc.

Đặt hộp thuốc trên bàn, hắn lấy một lọ thuốc màu xanh, sau đó đưa cho tôi.

_Cô tự bôi đi, sau đó dán băng y tế vào.

Tôi không nhịn được cười, nên đã cười lên tiếng. Có lẽ nụ cười của tôi

trong sáng và ngây thơ lắm nên hắn ngây người nhìn tôi. Từ lúc gặp tôi

cho đến bây giờ, đây là lần đầu tiên hắn mới thấy nụ cười vô ưu và vô lo của tôi.

Ngồi ngắm nhìn tôi một lúc, hắn nói.

_Cô cười rất đẹp. Cô nên thường xuyên cười nhiều vào. Cô không cần phải cố che dấu tính cách thật bên trong của mình.

Đang cười, tôi đột nhiên dừng lại, tôi le lưỡi với hắn, mũi tôi nhăn lại.

Đầu tiên hắn sửng sốt nhìn tôi, mắt hắn mở to. Sau đó, đến lượt hắn bật cười.

Giờ không phải là hắn ngắm tôi nữa, mà là tôi ngắm nhìn hắn. Trong khi

hắn nhìn tôi bằng khuôn mặt không rõ vui hay giận, tôi lại đỏ bừng mặt,

trái tim đập thật nhanh.

Hu hu hu ! Tôi chết mất ! Tôi phải làm gì đây ? Tại sao tôi càng ngày

càng bị tên này chi phối tình cảm là thế nào ? Tôi phải nhớ cho thật kĩ

rằng hắn là ác quỷ, hắn không phải mẫu người đàn ông mà tôi muốn lấy làm chồng hay trao trọn con tim. Thứ mà tôi yêu nhất là tiền và mạng sống

của mình.

_Cô bôi thuốc và dán băng y tế vào đi.

_Tôi có bị gì đâu mà phải bôi thuốc và dán băng y tế ?

Tôi căm tức trừng mắt với hắn. Để chữa thẹn cho mình tôi cố tình cao giọng chỉnh hắn.

Hắn không buồn chấp một con bé trẻ con như tôi.

_Cô đừng ương bướng nữa, chẳng phải lúc nãy cô bị đập đầu vào tường là gì ?

Chắc hắn đang tưởng tượng lại hình ảnh hết sức là “đẹp mắt” và “có hồn”

của tôi, nên trên khóe môi quyến rũ của hắn nhếch lên một nụ cười mơ hồ.

Nhìn hắn, tôi lại thấy mình đang bị một dòng nước mát, lan tỏa khắp cơ

thể. Người tôi thư thái như muốn bay lên, đôi mắt tôi không thể rời khỏi khuôn mặt và ánh mắt hắn. Khi nhìn xuống đôi môi đỏ như son của hắn,

tôi vội bịt chặt miệng, mặt tôi lúc này không chỉ nóng, mà còn đỏ bừng

như bị sốt hơn 40 độ C.

Xong rồi ! Nếu tình trạng này mà cứ kéo dài, tôi sẽ giao trái tim nhỏ bé của mình cho hắn một cách vô điều kiện. Hu hu hu ! Con không muốn !

Ngàn vạn lần không muốn ! Xin Người đừng để con yêu hắn !

Tôi cố xua tan đi ảo ảnh và những suy nghĩ không nên vừa mới nhen nhóm

vào đầu, bằng cách lắc qua lắc lại, hai tay gãi đầu, mặt nhăn nhó, miệng tôi lẩm bẩm nhẩm kinh cầu nguyện.

_Ha ha ha !

Đây là âm thanh duy nhất mà tôi nghe được từ lúc tôi gặp lại hắn. Lần

này, hắn không còn cố nén nữa, hắn cười như điên, cười sảng khoái, hắn

cười đến run cả người.

Càng nhìn thấy khuôn mặt ngơ ngác, chiếc miệng nhỏ xinh há hốc, và đôi mắt to tròn mở to hết cỡ của tôi, hắn càng cười dữ dội.

Tôi vừa xấu hổ, vừa tức điên lên. Tôi biết hắn cười rất đẹp, đẹp hơn cả

thiên thần. Mỗi lần nhìn thấy hắn cười, tôi sẽ không tự chủ được mà lại

ngây người nhìn hắn, mặt đỏ bừng và trái tim lại đập thật nhanh, thậm

chí có lúc tôi còn nghĩ suốt đời này tôi có thể trông thấy hắn cười thì

hay biết mấy. Tôi muốn hắn chỉ cười với duy nhất một mình thôi. Ý nghĩ

sở hữu và độc chiếm này xuất hiện trong suy nghĩ của mình, khiến tôi sợ

hãi và hốt hoảng không ít. Từ trước đến nay, tôi là kẻ chỉ biết đến tiền nhưng giờ tôi còn biết thêm về một người đàn ông, mà càng tiếp xúc, tôi càng có những ý nghĩ kì quái.

Tiếng cười của hắn rất trầm, rất ấm áp và dễ chịu. Nghe và nhìn hắn

cười, tôi có cảm giác mình như đang được nghe bọn trẻ hát thánh ca ở

trong nhà thờ. Bao nhiêu nỗi buồn và vẩn đục trong tâm hồn đều tan biến.

Thấy hắn cứ cười mãi không thôi, tôi dơ nắm đấm lên, tôi tặng cho hắn ánh mắt đầy đe dọa.

_Anh mà còn