
nhất của địch.
3.Khi công kích không được mất đi cân bằng của bản thân, phải đảm đảo bình thăng bằng
4.Lợi dụng lực người khác để tăng cường lực công kích của mình.
5.Ra đòn chuẩn xác, kiên quyết, rèn luyện nhiều, phải tập chiến đấu
thực, không ngừng nâng các tốc độ là công kích động tác, chuẩn tác và
sức manhk.
Sau năm điều này, anh cũng yêu cầu Cố Lăng Vi luyện nhiều hơn, cuối
năm đó, Diệp Bành Đào phải đi thành phố B, không ngừng quấn quýt lấy Cố
Lăng Vi, cô dường như phải dành toàn bộ thời gian ở Phong Giang hội
quán, thậm chí nghỉ hè cũng không về, vì thế ai kia chờ đợi nàng đên
thăm giải nỗi khổ tương tư đã bị sụp đổ một trận, suýt nữa mỗi người một ngả.
Diệp Bành Đào siêu biến thái, độc chiếm ghen tuông nữa, biến thái đến mức Cố Lăng Vi thấy anh nên đi khám bác sĩ tâm lý nữa cơ, cô lo cho Chu Tử Phong bị cảm, hai người cũng ầm ĩ thật to, bởi vì Cố Lăng Vi tiếp
xúc với Chu Tử Phong, thậm chí có Lưu Trường Giang giật dây, Chu Tử
Phong thành công nhận Lăng Vi làm em mà cũng không tiêu tan được hết,
thành kiến với Chu Tử Phong của ai kia vẫn cực kì mạnh mẽ.
Cố Lăng Vi cũng biết Diệp Bành Đào nhân nhượng mình, cho nên lần này
điều động công tác, anh lén lút giở trò đưa cô đến cùng chỗ với anh, Cố
Lăng Vi cũng không nói gì, dù sao cũng không có lựa chọn nào tốt hơn, ở
thành phố B cũng gần nhà hơn, hơn nữa cô thừa nhận, cô cũng muốn ở bên
cạnh Diệp Bành Đào, dù có lúc cãi vã, nhưng đa số thời gian, anh vẫn là
một người bạn trai hết mực.
Đứng bên ngoài toàn nhà tập đoàn Tử Phong, Cố Lăng Vi vẫn không quen
lắm, công ty của Chu Tử Phong sản xuất thuốc là chính, vùng ngoài thành
còn có một khu sản xuất thuốc quy mô, tục ngữ nói cướp cũng không bằng
bán thuốc, cho nên Chu Tử Phong ở thị trường này trở nên cực kì thành
công, là xí nghiệp mới nổi danh cả nước, so với cậu của Diệp Bành Đào
không thua kém, đều là thương nhân thành đạt,
Phong Giang hội quán nằm ở vùng ngoại thành, bình thường Cố Lăng Vi
đều trức tiếp đến đó gặp Chu Tử Phong, rất ít khi đến nơi này, hôm nay
vì muốn tạm biết anh mới phá lệ đến tổng bộ công ty.
Cố Lăng Vi kéo lại bộ quân trang, ngẩng đầu ưỡn ngực bước qua cửa
lớn, vào đại sảnh đến chỗ tiếp tân, cô ấy cung kính nỏi: “Cố tiểu thư,
cô đã tới, mời ngồi bên này một lát, tôi sẽ gọi điện đến văn phòng tổng
giám đốc”.
Cố Lăng Vi gật đầu, ngồi xuống sô pha bên cạnh, một cô bé đưa ly cà
phên lên, Cố Lăng Vi nhấp một ngụm, thở dài trong lòng, cô có một người
anh cực phẩm cuộc sống đầy chất lượng, nói thật, không hề giống quân
nhân chút nào, cùng anh tiếp xúc lâu, Cố Lăng Vi phát hiện Chu Tử Phong
ăn uống, quần áo, đồ dùng thậm chí cả hoàn cảnh công tác đều cầu kì kinh khủng, hưởng thụ tối đa, có phần xa xỉ nữa, nhưng cũng rất tao nhã.
“Cố tiểu thư, tổng giám đốc mời cô lên”.Cố Lăng Vi đứng lên, thẳng
tắp đi đến thang máy, bóng dáng cô biến mất sau thang máy, Tiểu Trương
mới đi làm một tháng tò mò hỏi: “Trần Tả, nữ binh này là ai thế, xinh
quá, là tình nhân của Chu tổng sao?”
Trần Tả liếc cô một cái: “Nói bậy bạ, là em gái của Chu tổng, học ở
trường quân đội đấy, sĩ quan cấp úy đứng đắn lắm, chức nghiệp quân
nhân”.
Tiểu Trương bĩu môi: “Anh cái gì, anh em đều là ngụy trang cả”,
Trần Tả nói: “Cậu cẩn thận, lời này đến tai Chu tổng thì cậu thảm
rồi, đây không giống những cô gái khác đâu, là người yêu quý của Chu
tổng đấy”.
Nói tới đây giọng nói được hạ đến mức thấp nhất: “Thực ra mình cũng
hiểu được Chu tổng đổi với em gái thái độ có gì đó, không biết tương lai có thể trở thành tổng giám đốc phu nhân của chúng ta k hông, dù sao
cũng không đoán được, chúng ta là nhân vật nhỏ, quan hệ không nhiều, cố
gắng làm việc là được rồi”.
Cố Lăng Vi cũng biết mình trở thành đề tài nói chuyện của người khác, nên khi vào thang máy đến tầng cao nhất, vội bước qua thảm dày ở hành
lang, đến văn phòng xa hoa của Chu Tử Phong, bốn phía là cửa sổ sát đất, giống như đưa cả thế giới vào, không hề che đậy không gian, còn có
những đồ trang trí tinh xảo, đơn giản mà giá trị.
Trên tầng này là lần thứ hai cô đến, nhưng hai lần đều không nói nên
lời, Chu Tử Phong đang ngồi kí văn kiện phía trước, bên cạnh là thư kí
Tiểu Triệu và giám đốc.
Chu Tử Phong đưa tập giấy lên cho Tiểu Triệu, ngẩng đầu nhìn cô cười: “Tiểu Vi Vi của chúng ta sao hôm nay rảnh thế, tưởng quên anh rồi chứ?”
Cố Lăng Vi khẽ cười, chào hỏi Tiểu Triệu, thư kí Triệu biết ý xoay người đi ra ngoài.
Cô bước đến bên người Chu Tử Phong, nghịch ngợm cười nói: “Anh à, em
thấy anh mới đúng là không rảnh để nhớ đến người em gái này đó”.
Chu Tử Phong nhíu mi: “Sao lại nói thế?”
Cố Lăng Vi ha hả cười: “Đừng tưởng em ở trường quân đội thì không
biết gì nha, chuyện bát quái của anh ở thành phố C là náo nhiệt nhất”.
Nói xong còn thuận tay giơ giơ tờ báo lấy từ dưới lầu mang lên, đặt trước mặt anh.
Chu Tử Phong nhìn lướt quá, hôm qua có tham gia một bữa tiệc rượu
những người nổi tiếng, có mấy ngôi sao mới nổi cũng ở đó, bị bọn nhà báo trà trộn vào, ảnh chụp là hình anh đang khiêu vũ với một ngôi sao, kĩ
thuậ