
đi theo làm việc cùng Trác Siêu Việt không ngắn, thường xuyên
thấy anh thức đêm không ngủ trước mỗi cuộc đàm phán, nắm rõ điểm mạnh và điểm yếu của đối phương, biêt người biết ta. Vậy mà trường hợp ngày hôm nay, cô chưa từng gặp bao giờ, quả thực không biết phải xử lý như thế
nào.
Giám đốc Vương lại gọi điện thoại tới, giọng điệu nóng vội
như đang có lửa đốt, hỏi cô xem tình hình thế nào, ông chủ rốt cuộc có ý gì. Thấy cô ấp a ấp úng chẳng biết gì cả, tức đến nỗi ném cả điện thoại đi.
Cũng không thể trách giám đốc Vương quá nóng vội, anh ta đã
nói khô cả cổ, tư thế cũng khom lưng mãi đến nỗi sắp trở thành một đứa
trẻ, khách hàng mới miễn cưỡng tăng thêm mười giá nữa.
Mặc dù giá này còn kém hơn mười giá so với dự tính của Trác Siêu Việt, nhưng lợi
nhuận đã tương đối khả quan, là một cơ hội hiếm có. Hơn nữa, ngoài khách hàng này, trong nước không hề có công ty nào khác có lượng nhu cầu
nhiều như vậy, nếu thương vụ kinh doanh lần này không thành công, hàng
hóa của họ có khả năng sẽ phải tồn kho vô thời hạn.
Giám đốc
Vương xin ý kiến của ông chủ, muốn nhân cơ hội này để ký thỏa thuận
luôn, tránh việc khách hàng lại hối hận. ai ngờ ông chủ đang đắm chìm
trong mỹ sắc lại cứ tắt máy, ngoài cửa treo tấm biển “Xin đừng làm
phiền”, diễn lại hình tượng một hôn quân cuối triều đại một cách vô cùng thoải mái.
Sau một hồi đấu tranh, Tần Ngôn vì không muốn để công ty mà họ đã dày công xây dựng bị hủy hoại trong tay của mộ người phụ
nữ, bất chấp mọi nguy hiểm kể cả khi bị điều tới Ethiopia, dùng toàn bộ
sức lực ấn vào chuông cửa, đợi một phút không thấy động tĩnh gì, cô lại
tiếp tục ấn vài lần nữa.
Tiếng chuông cửa đầy kiên nhẫn cuối cùng cũng có hiệu quả, trong phòng vang lên tiếng bước chân, Tần Ngôn lùi
lại phía sau một bước, chăm chú nhìn vào cánh cửa đang được mở ra từ bên trong, ông chủ đứng trước cửa trong bộ dạng áo quần xộc xệch, lặng lẽ
trừng mắt nhìn cô.
“…” Cô nhất thời quên mất mình phải nói gì.
Đi theo Trác Siêu Việt đã ba năm, biểu hiện tim đập rộn ràng mặt mũi đỏ
bừng của lần đầu tiên gặp mặt đã được thời gian tôi luyện trở nên bình
tĩnh, cô nghĩ rằng bản thân mình đã có khả năng miễn dịch với vẻ bề
ngoài mang tính xâm lược của ông chủ, mà chỉ thuần túy thưởng thức sức
hấp dẫn trong nhân cách của anh. Thế nhưng, khi cô nhìn thấy cơ thể
cường tráng với lớp mồ hôi mỏng của Trác Siêu Việt cùng với vết răng mờ
mờ ở lồng ngực anh, cô vẫn không thể tránh khỏi chút phản ứng hoa mắt
chóng mặt….
“Có chuyện gì vậy?” Giọng nói của anh không có vẻ bực bội, chỉ là hơi vội vàng.
“Giám đốc Vương gọi điện thoại tới, nói khách hàng nhiều nhất cũng chỉ có thể tăng thêm mười giá nữa, anh ấy muốn xin ý kiến của anh.”
Trác
Siêu Việt suy nghĩ một lát, trả lời bằng một giọng kiên quyết: “Thêm năm giá vào giá đã báo từ trước. Cô nói giám đốc Vương chuyển lời của tôi:
Lô hàng này chỉ mình tôi mới có, nếu họ không cần, tôi sẽ trực tiếp tìm
xưởng gia công làm thành sản phẩm đưa ra thị trường.”
“Ờ…” Sau sự ngạc nhiên trong giây lát, Tần Ngôn lập tức hiểu ra, Trác Siêu
Việt đang có ý nhắc nhở họ, trong tay họ không có linh kiện trọn bộ, sẽ
không thể hoàn thành được đơn đặt hàng, đây là thời cơ tốt nhất để người khác tranh giành thị trường. Mà thái độ thờ ơ, không chút thành ý của
Trác Siêu Việt, cũng nhất định khiến đối phương cảm thấy bồn chồn không
yên.
“Nhưng…” Mức giá mà họ đưa ra quả thực hơi cao một chút.
“Tiện thể nói cho họ biết, tôi tất cả đều thiếu, nhưng không thiếu vốn quay
vòng. Lần sau gọi điện thoại hỏi ý kiến tôi, hãy thêm vào đó năm giá
nữa.”
Đối diện với khí thế lấn lướt người khác của Trác Siêu
Việt, tâm trạng thấp thỏm lo âu của Tần Ngôn đã bình tĩnh trở lại, “Tôi
hiểu rồi.”
Tần Ngôn đang định gọi điện thoại, ông chủ cô lại bắt
đầu không chú ý tới công việc. “Xuống dưới nói với nhân viên khách sạn
đưa rượu vang đỏ và bánh sinh nhật mà tôi đã đặt trước lên đây, còn nữa, dù xảy ra bất cứ chuyện gì, cũng không được tới làm phiền tôi nữa, mọi
người tự nghĩ cách giải quyết.”
“Vâng.”
“Buổi tối, tôi mời khách ăn cơm, hãy chuẩn bị địa điểm tốt một chút.”
“Vâng.”
Tần Ngôn gọi điện thoại cho giám đốc Vương, tường thuật lại rõ ràng từng
câu nói của Trác Siêu Việt, giám đốc Vương đã lĩnh hội được ý của ông
chủ, hưởng ứng một tiếng đầy chủ kiến.
Qua khe cửa của phòng có thiết bị cách âm vô cùng hoàn thiện, vang lên một tiếng kêu thất thanh của phụ nữ: “A!”
Tần Ngôn sững người lại hồi lâu, bỗng nhiên nhớ ra việc cô cần phải gọi
điện cho Chu Tịch, kể cho cô gái luôn kiêu ngạo tới nỗi không coi ai ra
gì này những điều cô mắt thấy tai nghe trong ngày hôm nay…
Nhân tiện cũng cho cô ấy biết thêm, khả năng sinh lý của Trác Siêu Việt rất bình thường, hơn nữa còn hơn cả bình thường!
Trong phòng tắm được ngăn cách bởi một bức tường, Mộc Mộc ngồi trên nền nhà,
một tay ôm chặt đầu gối, một tay vịn vào tường đứng lên. Chắc là do nằm
trong bồn tắm lâu quá, khi đứng dậy đột ngột, máu chưa kịp đẩy lên não,
mắt mũi tối sầm, cô ngã nhào một cái.
Cửa phòng tắm được vội vã
đẩy